KF351, Summo85, thành ReichFliess, Plattwald-Niede.
Cuối thì Summo luôn là khoảng thời gian nóng nhất trong năm tại hầu hết các khu vực trên Elfheim (trừ khu vực phía bắc).
Sau một thời gian tương đối dài ít mưa, mực nước tại các dòng sông và hồ nước ở Elfheim đã sắp đạt mức đáy hàng năm.
Điều này khiến vận tải đường thủy trở nên kém hiệu quả, trong khi các tuyến đường vận tải xuyên quốc gia trên bộ càng thêm tấp nập, và các thành phố lớn mà chúng đi qua càng thêm sôi động.
ReichFliess là một thành phố như vậy.
Với địa thế bằng phẳng, có cảng sông ở ngoại vi, nó đóng vai trò một đầu mối tập kết hàng hóa đường bộ và đường sông của phía tây công quốc Plattwald-Niede.
Theo thống kế, hơn hai phần ba tổng lượng hàng hóa xuất nhập khẩu của toàn bộ công quốc đều phải đi qua thành phố này.
Không có gì khó hiểu khi nó trở thành thành phố quan trọng nhất của công quốc Plattwald-Niede, với nền kinh tế thậm chí vượt quá thủ đô FlussInne, và được ví von là cần câu cơm của vương quốc.
Nếu không phải địa thế khó thủ dễ công, có lẽ thủ đô Plattwald-Niede đã dời về đây từ lâu rồi.
Đương nhiên, để duy trì quyền kiểm soát và đảm bảo an toàn cho cần câu cơm này, hơn phân nửa binh lực mạnh nhất của công quốc được duy trì đồn trú và đóng đại bản doanh ở đây cùng ba thị trấn vệ tinh xung quanh.
Thế mạnh của ReichFliess là thương mại, dịch vụ, vận tải và thủ công nghiệp.
Ở đây dân thành thị rất tháo vát, chăm chỉ và cởi mở với người ngoài đến.
Một phần lý do là trong mắt bọn họ, người ngoài đến hoặc là túi tiền di động chờ họ cạo, hoặc là những nguồn lao động giàu sức lực cống hiến sắp trở thành một phần trong số họ.
Phần lý do còn lại là cuộc sống ở đây tương đối dễ dàng.
Điều kiện địa lý thuận lợi, khí hậu dễ chịu, ít thiên tai, không khó hiểu vì sao trong thời bình nó là nơi đất lành chim đậu.
Ở ReichFliess xã hội vận hành tương đối quy củ.
Quy của ở đây là: Gần như mọi thứ đều có thể giải quyết bằng tiền, tiền nào của nấy, và giá nào cũng có.
ReichFliess giống như một miếng mút xốp, hút hết nguồn lao động xung quanh nó về làm dịch vụ.
Các nguồn lao động này đa phần là thanh niên tứ xứ tìm đến đây, với mong muốn là kiếm tiền, bằng đủ mọi cách miễn sao an toàn, để sau khi tiết kiệm được một khoản kha khá, thì có thể về quê an dưỡng, hoặc đánh liều làm ăn, tạo nên một phen sự nghiệp.
ReichFliess luôn có đủ việc làm cho tất cả mọi người muốn kiếm tiền.
Ở đây có nhiều người giàu, sẵn sàng bỏ nhiều tiền cho sự tiện nghi và khoái lạc.
Ở đây cũng có rất nhiều người nghèo, chưa có đủ năng lực để kiếm đủ tiền để có thể hưởng thụ cuộc sống thoải mái.
Ở đây càng không thiếu những người trung lưu, đã thoát ly được kiếp nghèo, nhưng còn xa chưa vươn tới được đỉnh cao của xã hội, trở thành tầng lớp thống trị thật sự của ReichFliess.
Heiss GruenTee, năm nay mười sáu tuổi, có một cặp mắt nâu to tròn và mái tóc màu hạt dẻ, hơi xoăn, đến ReichFliess từ hơn nửa năm trước, cũng giống vậy.
Từ bốn giờ sáng, cô bé đã thức dậy và chuẩn bị cho một ngày làm việc mới, tại khách sạn IbisHofbraeu.
Heiss được chủ khách sạn cho ngủ lại chỗ làm nên cô bé có thể tận dụng nhà tắm cho nhân viên để làm vệ sinh buổi sáng.
Khoảng thời gian tắm rửa này có lẽ là thởi điểm Heiss thoải mái nhất trong ngày, bởi lẽ cô bé được tự do hưởng thụ nước sạch chảy xuôi trên cơ thể trần trụi không có trói buộc hay che lấp của mình.
Đáng tiếc nó chỉ kéo dài khoảng mười lăm phút.
Tắm rửa xong, Heiss cẩn thận dùng vải bố quấn chặt ngực, chèn ép khiến nó không còn vẻ căng phồng rõ ràng nữa.
Nhưng chỉ bó ngực là không đủ, Heiss kế thừa mẹ mình kích thước hệ bưởi cho bộ ngực, một miếng vải quấn không đủ sức che giấu tâm hồn rộng rãi của cô.
Vì thế cô bé lại phải dùng vải vụn quấn thành vòng độn thêm phần bụng cho nó to ra, giảm bớt chênh lệch với vòng ngực.
Quấn xong, Heiss dùng một ít hỗn hợp xay nhuyễn bùn và cỏ đuôi chó trét lên phần quấn ngực bụng.
Chúng khiến cô hơi trở nên có mùi gay mũi, khó gần đối với người và ma thú ăn thịt, nhưng lại tương đối dễ chịu đối với lũ ngựa hoặc ma thú có ăn cỏ cây.
Sau đó Heis cẩn thận mặc vào quần áo đồng phục nhân viên khách sạn.
Công đoạn xử lý tóc đơn giản hơn.
Mái tóc hạt dẻ xoăn của Heiss thường xuyên bị cô cắt ngắn nham nhở bằng dao, nên chỉ cần lau khô, sau đó đội lên chiếc mũ đồng phục IbisHofbraeu là xong.
Với khuôn mặt của mình, Heiss tùy tiện chùi chùi ít lọ nghẹ lên má cho ra vẻ lắm lem là xong chuyện.
Cuối cùng, cô bé đi tất chân, xỏ vào ủng vải đồng phục.
Thế là đã sẵn sàng ra ngoài làm việc!
Không phải thanh niên nào đi làm thuê ở ReichFliess đều có cách chuẩn bị ngày mới như Heiss.
Cô bé là trường hợp cá biệt.
Giải thích ngắn gọn thì đó là một trong những biện pháp Heiss nghĩ ra và thực thi để tự vệ.
Bởi vì ngoại trừ tự bảo vệ mình, không ai khác ở đây sẽ bảo vệ cô bé.
Heiss GruenTee xuất thân không phải quá hèn kém.
Cô bé thậm chí có thể coi như hậu duệ lâu đời của một gia tộc quý tộc cổ xưa (theo định nghĩa của nhân loại về cổ xưa, tức là khoảng vài trăm năm).
Heiss ra đời năm KF335 tại trang viên cũ của gia tộc GruenTee, là con cháu đời thứ hai mươi chín.
Sau hai mươi bảy thế hệ truyền thừa trong hơn năm trăm năm, gia tộc quý tộc cổ GruenTee đã triệt để mất đi mọi quyền lực và hầu hết tài sản của nó.
Nhưng lạc đà gầy còn hơn ngựa, cuộc sống đối với các thành viên nhà GruenTee vẫn còn tương đối thoải mái.
Năm sáu tuổi, Heiss GruenTee thậm chí còn được lo cho đi học ở một học viện địa phương khi gia đình cô phát hiện cô bé có thiên phú ma pháp cao.
Nhưng tất cả những điều tốt đẹp trong tuổi thơ của Heiss kết thúc khi cô bé tròn mười tuổi.
Năm KF345, gia chủ đời thứ hai mươi tám của gia tộc GruenTee, chú ruột của Heiss, Gong GruenTee, đam mê bài bạc, thua sạch toàn bộ tài sản của gia tộc, bao gồm cả trang viên tổ truyền và mọi quyền sở hữu đất đai khác.
Tệ hơn, trước đó lão còn vay nợ những khoản nợ lớn với người thân, bao gồm Mena GruenTee, mẹ Heiss.
Mena GruenTee vì thế cũng mất đi toàn bộ tài sản, nhà cũng phải bán đi trả nợ, gia đình xào xáo và bị chồng bỏ.
Hai mẹ con Mena và Heiss phải đi ra ở trọ và bươn chải làm đủ nghề kiếm sống.
Mena cố gắng gồng gánh chăm nuôi Heiss được hai năm, trước khi làm việc quá sức khiến bà kiệt quệ và đổ bệnh.
Bé Heiss lúc đó mười hai tuổi đã phải đối mặt với cơm áo gạo tiền, chật vật cùng người mẹ trẻ bệnh hoạn mưu sinh kiếm cơm qua ngày.
Và khi Heiss bắt đầu dậy thì, trổ mã, hai mẹ con thân cô thế cô rút cục bị phần hắc ám của xã hội cắn xé.
Mười bốn tuổi, Heiss bị cưỡng bức trong khi đi làm, Mena bi phẫn cố gắng tìm công lý cho con gái, nhưng không có năng lực, vũ lực, bà chết trong bệnh tật và thống khổ, trong khi Heiss nhờ được người tốt bụng cứu giúp, chạy trốn khỏi quê nhà, bắt đầu cuộc đời lưu lạc.
Sợ tiếp tục bị hãm hại, cô bé Heiss tự biến mình thành một trẻ lang thang xấu xí bẩn thỉu, lang thang dọc theo tuyến đường vận tải xuyên quốc gia, ăn nhờ ở đậu, bám víu vào các nhà nghỉ ở các thị trấn hoặc các đoàn buôn vận tải, bỏ trốn ngay khi đánh hơi thấy mùi có kẻ nào đó định vồ lấy mình, mãi cho đến đầu năm KF351, khi Heiss đặt chân đến ReichFliess.
Cũng không biết nên đánh giá số phận của Heiss cho đến giờ là xui xẻo, hay là may mắn. Gia tộc gặp biến cố, gia đình tan nát, chịu cảnh mồ côi, đương nhiên bảo đấy là may mắn thì không hợp lý.
Nhưng một thân một mình vượt qua quãng thời gian tăm tối và yếu thế, có thể sinh tồn cho đến ngày nay một cách tự do, không có yếu tố may mắn là không thể nào.
Nhất là khi cô bé sở hữu không ít thiên phú bẩm sinh:
Mắt to, khuôn mặt dễ nhìn, vóc dáng cân xứng, bộ ngực, à, tâm hồn rộng rãi, cùng nhiều thiên phú về ma pháp.
Lúc còn nhỏ được đi học, Heiss từng được giáo viên khen ngợi cô có thiên phú ma pháp tốt nhất học viện.
Mặc dù đó chỉ là một học viện vô danh cấp địa phương, và giáo viên vỡ lòng của cô bé chỉ là một ma pháp sư hạng xoàng không đủ năng lực và dũng cảm đi làm lính đánh thuê, nhưng tốt xấu cô bé cũng thật sự có thiên phú về ma pháp, và có trí tuệ.
Heiss quả thật rất thông tuệ, khéo léo và nhạy cảm nắm bắt tâm lý đối phương, bất kể đối phương là người, ngựa, hay ma thú.
Có người từng chép miệng khen nếu gia tộc GruenTee có nhiều tiền, có khi Heiss có thể thử sức với chức nghiệp Tamer.
Hiện thực thì Heiss cũng đang xảo diệu vận dụng thiên phú của mình cho công việc chuyên môn của cô để kiếm cơm:
Cô làm nhân viên chăm sóc ma thú và vật cưỡi cho khách sạn IbisHofbraeu.
Thực ra Heiss rất đảm đang, có thể làm được rất nhiều việc, ví dụ như nấu bếp, phục vụ bàn, dọn phòng ốc, thậm chí khuân vác hoặc chăm sóc em bé, người lớn tuổi.
Nhưng tất cả các công việc tiếp xúc nhiều và gần gũi với người đều tồn tại nguy hiểm đối với cô bé.
Đây không phải là nguy cơ viển vông, mà là những trải nghiệm thót tim Heiss kinh qua trong suốt hai năm qua.
Cuối cùng, cô bé nhận ra, làm việc với lũ gia súc, vật cưỡi, ma thú khế ước là an toàn hơn cả.
Công việc tuy nặng nhọc và bốc mùi, nhưng quan trọng nhất là nó an toàn.
Chỉ cần cô bé cẩn thận giấu đi những nét quyến rũ cơ thể của mình, là được.
Tìm ra được bí quyết này, đã nửa năm nay Heiss không còn phải chạy bán xới khi cảm thấy có nguy cơ sắp bị kẻ xấu nào nổi lòng tà dâm với mình.
Cuộc sống, nói chung là càng ngày càng tốt đẹp, chỉ cần mình cố gắng hướng tới điều tốt, nhất định sẽ có lúc mình chạm được vào điều tốt.
Không được để cái xấu che khuất tầm mắt, xâm chiếm tâm hồn, nếu không mình sẽ bị cái xấu cầm tù đến chết.
Đây là những điều Mena, mẹ cô, dạy dỗ.
Mặc dù Mena có kết cục bi thảm, cũng không giúp gì được cho Heiss khi tai họa ập tới, nhưng cô bé vẫn kiên định theo lời mẹ dặn dò, một lòng hướng về ánh sáng, tin tưởng vào điều tốt, và sống hướng thiện.
Cũng không rõ có phải lời dạy của Mena có hiệu nghiệm hay không, nhưng rất nhiều lần, Heiss may mắn thoát khỏi tai họa, và vì thế vẫn có thể tự do mà sống cho đến ngày hôm nay (dù hoàn cảnh sống hơi có chút chật vật).
Với công việc của một nhân viên chăm sóc ma thú và vật cưỡi cho khách, cô bé luôn tất bật trong khu vực chăm nuôi ma thú của khách sạn IbisHofbraeu.
Là một khách sạn lớn tọa lạc tại vị trí đắc địa ngay trên trục đường chính dẫn vào khu vực trung tâm thành phố ReichFliess, nó được coi là một trong những nơi dừng chân tốt nhất dành cho các đoàn đội cỡ vừa và nhỏ giàu có mà có ma thú đi cùng.
IbisHofbraeu cung cấp dịch vụ chăm sóc ma thú theo nhiều cấp độ từ bình dân đến đại gia, mà ở đẳng cấp đại gia, gói chăm sóc cho ma thú cưng của khách nhà giàu thậm chí còn sang trọng và đắt tiền hơn nhiều so với giá nghỉ qua đêm hạng sang của các khách sạn trung lưu trở xuống.
Lẽ dĩ nhiên, IbisHofbraeu có một đội ngũ chăm sóc ma thú chuyên nghiệp, được quản lý giám sát bởi một vị Elf thầun chủng với thâm niên làm Druid hơn năm mươi năm tên là Gelu.
Dưới trướng Gelu có cả những nhân viên nòng cốt có thiên phú làm Tamer nhưng ngại vì nhà không có điều kiện nên không thể theo đuổi thiên phú này.
Heiss đương nhiên không có tư cách chen chân trong những vị trí này.
Cô bé là một nhân viên hợp đồng tạm thời, nhận lương thực tập và có bao ăn ở.
Nhân tiện, ký túc xá nhân viên của Heiss cũng nằm trong khu vực chăm sóc vật cưỡi, dành cho gói dịch vụ bình dân.
Heiss có thiên phú giao lưu với động vật và ma thú, tính tình cũng có vẻ lương thiện, đây là điều các lão làng chuyên nghiệp như Gelu quan sát có thể xác định được, vì thế vị trí nhân viên hợp đồng tạm thời của Heiss chỉ là bước thử thách và ép giá, Gelu cũng đã có kế hoạch sau một năm sẽ cất nhắc cô bé thành nhân viên chính thức.
Hôm nay là một ngày trôi qua bình thường đối với Heiss, cho đến đầu giờ chiều.
Bởi làm trong khu chăm sóc với gói dịch vụ bình dân, thường đối tượng phục vụ chính của Heiss là ngựa hoặc trâu lông dài.
Thi thoảng một số tay nhà giàu keo kiệt cũng mua gói bình dân cho mấy con gấu vật cưỡi.
Rất hiếm khi các ma thú khế ước bị đẩy xuống khu vực Heiss chăm sóc, thông thường chúng đều được chủ nhân mua cho gói sang trọng hoặc đỉnh cấp và ở các khu vực sạch sẽ rộng rãi hơn.
Heiss cũng rất hài lòng với vị trí hiện tại.
Bởi các ma thú khế ước cũng không phải thứ gì thân thiện, đa phần chúng đều là giống ăn thịt, hoặc chí ít cũng ăn tạp, và tính tình thì cũng không thân thiện.
Với đám ngựa hay trâu lông dài, các thú cưỡi phổ biến ở Elfheim, chúng hiền lành hơn, dễ hầu hạ hơn.
Chẳng qua chiều hôm nay có một chuyện không bình thường xảy ra với Heiss.
Có một vài khách tìm cô, và bọn họ là những người nhìn từ xa đã biết là quyền quý.
Hơi có chút hoang mang, nhưng sếp đã chỉ điểm yêu cầu cô trình diện trước khách hàng, Heiss cũng không thể bất tuân, thấp thỏm tiến lại nhóm người điểm danh mình, đồng thời cẩn thận xem xét đánh giá những người khách này.
Theo thông tin cô nghe loáng thoáng được, đây là một nhóm Merc-Squad từ phương xa đến.
Bọn họ gồm có năm người, một ông chú trung niên tóc vàng có râu, hai thanh niên một toát lên vẻ công tử ca giàu có, một trầm mặc ít nói nhưng chắc chắn là không dễ chọc, cùng với hai cô gái, một là tiểu thư đài các, còn một thì dùng đầu gối cũng đoán được là làm nữ hộ vệ, vẻ mặt khó đăm đăm, thiếu điều viết lên mặt mấy chữ: Làm phiền ta sẽ cắn.
Heisse biết đây là nhóm khách mới đến. Lúc họ đến còn mang theo ba con ma thú thiện chiến, một họ báo, một họ gấu, và một… hơi đặc biệt, nghe đâu là Hogcrodile.
Chỉ là Heiss cũng không rõ ràng lắm Hogcrodile mà da bảy màu và sừng hình quả chuối màu vàng thì có tính là Hogcrodile bình thường không?