Các thanh niên nhóm RBS cùng Heiss thỏa thuận kỳ kèo các điều khoản về tiền bạc, quyền và nghĩa vụ rõ ràng mạch lạc xong thì bắt đầu bàn bạc về chi tiết các nội dung lộ trình giảng dạy cho cô bé.
Sonnig, Perl đều là thiếu gia, tiểu thư quyền quý sung sướng từ bé, Siri và Sagviel là nhân sĩ tài năng, thu nhập cũng vượt qua giới trung lưu có thể coi như người thành đạt, nhưng không vì thế mà bọn họ hời hợt trong chuyện tiền bạc và đàm phán.
Trái lại, giới giàu có kiếm được nhiều tiền, giữ được của cải là bởi bọn họ rất nghiêm túc khi đụng chạm đến vấn đề tiền, quyền lợi và trách nhiệm.
Dù đối phương là Heiss, một cô bé mồ côi mười sáu tuổi không có tài sản, ít học, nhóm RBS và Sagviel cũng không nể nang gì mà xuề xòa trong thương thảo tiền lương và trách nhiệm của cô bé để có thể nhận được mức lương mười bạc Lev.
Nói không cẩn thận, nếu không có Ngài Aber mắt lạnh ngồi đó (Aber quen ngồi trên hai chân sau như người, chứ không nằm bằng tứ chi như Hogcrodile thông thường), đám thanh niên này hoàn toàn không ngại nhai nuốt luôn Heiss, ép cô bé chấp nhận các điều khoản thiệt thòi và làm nô tì cho họ với giá bèo.
Ví dụ như về tư trang của Heiss.
Cô bé hiện chỉ có một ít quần áo cá nhân cũ, đa phần đều đã bắt đầu có vết rách và đứt chỉ, được vá víu vụng về bằng các mảnh vải vụn.
Perl và Sonnig đương nhiên không đồng ý cô bé đồng hành với mình với những bộ trang phục ăn mày như vậy, yêu cầu cô bé phải mua trang phục mới.
Nhưng tiền mua đồ mới thì Heiss phải tự chịu, Perl cho cô bé vay lương trước, nhưng tổng tiền vay sẽ không vượt quá một thì lương, muốn vay tiếp phải đợi qua thì sau.
Các vật dụng cơ bản khác cho vệ sinh cá nhân cũng được yêu cầu thay mới cho sạch sẽ và thẩm mỹ.
Để tiết kiệm tiền, Heiss đề xuất cô bé sẽ mua các trang phục cá nhân mới đàng hoàng, nhưng ban ngày khi đi cùng nhóm RBS và phục vụ Ngài Aber, cô yêu cầu “chủ lao động” cấp đồng phục công tác.
Với đề xuất này, Heiss sẽ chỉ cần tự bỏ tiền ra mua vài bộ quần áo lót và mỏng và quần áo mặc ở nhà, mặc đi ngủ, giá rẻ và không phải mua nhiều, so với mau cả đống quần áo mặc ra đường và đi mạo hiểm nữa.
Perl hơi nghĩ ngợi một lát, nhưng Ngài Aber làm ra quyết định thay cô:
Hắn đồng ý Heiss cần đồng phục công tác ban ngày khi chăm sóc mình.
Trong khi Perl và mọi người còn đang tưởng rằng Ngài Aber đang muốn tiết kiệm tiền cho Heiss thì hắn lại đưa ra yêu cầu cá nhân cho đồng phục công tác:
Phải theo mẫu hầu gái (maid), váy liền áo cao ngang đầu gối đen, tạp dề trắng, găng tay dài trắng, vớ cao trắng, giày đen, đầu đội nơ trắng.
Không chỉ Perl, Sonnig và nhưng người khác hít một hơi khiếp sợ, ngay cả combat maid chuyên nghiệp Siri cũng tròn xoe mắt trước yêu cầu của Ngài Aber.
Chung đụng với nhau mấy chục ngày qua, bọn Juggenauf vẫn cho đánh giá Ngài Aber là một vị Elf đức cao vọng trọng làm việc khẳng khái phẩm hạnh cao đẹp không làm khó người khác, chưa bao giờ bắt Perl làm gì quá phận.
Thế nhưng yêu cầu vừa rồi của hắn nhìn ngang nhìn dọc đều có thể cảm thấy một ít mùi vị kỳ quái của những đam mê đặc thù nào đó.
Perl không khỏi quẹt mồ hôi trán, may mắn trước nay Ngài Aber chưa từng bắt cô mặc đồng phục kỳ quái trên, bằng không thì xấu hổ chết!
Trên thế giới này giới quý tộc nhân loại không phải là không lưu hành mẫu đồng phục maid tương tự Ngài Aber miêu tả, nhưng cần lưu ý loại đồng phục này chỉ chuyên dụng cho hầu gái thiếp thân và chỉ mặc bên trong các lâu đài sang trọng.
Trong khi theo yêu cầu của Ngài Aber, Heiss sẽ phải mặc nó đi dạo chợ, dã ngoại rừng núi, trên đại lộ đông đúc.
Có chút biến thái.
Đây là ý tưởng chung hiện tại của tất cả mọi người.
Cô bé Heiss sau lúc đầu khiếp sợ bắt đầu đắn đo xem có nên bấm bụng bỏ tiền ra tự mua trang phục ban ngày không thay vì phải mặc đồ maid đi ra đường rất xấu hổ, nhưng trước tình thế hiện tại cô bé còn nghèo rớt mồng tơi, làm gì có tư cách lựa chọn.
Hít mội hơi thật sâu, Heiss hơi xấu hổ xác nhận đồng ý sẽ mặc trang phục maid ban ngày khi chăm sóc Ngài Aber.
Tuy cảm thấy Ngài Aber bắt đầu bộc lộ một số sở thích đáng ngờ, nhưng nhìn chung chuyện cũng không có gì đáng lo đối với Heiss, thậm chí ở mức độ nào đó xác nhận ý tứ của hắn là sẽ bảo hộ an toàn cho Heiss ở phạm vi nhất định.
Bởi vì Ngài Aber nói thêm một câu:
- Không cần lo bộ maid sẽ làm Heiss bất tiện khi đi dã ngoại. Ta xác nhận khi Heiss mặc trang phục maid thì ta sẽ coi như cô bé đang trong công tác chăm sóc ta, và ta sẽ bảo hộ an toàn của Heiss trong lúc em nó đang làm việc. Còn khi em nó mặc đồ khác đi thì ta không quản.
Sonnig nhịn không được cà khịa nhẹ:
- Ngài Aber, vậy nếu Perl hay Siri mặc trang phục maid, Ngài cũng sẽ bảo đảm an toàn cho họ chứ?
Ngài Aber lý trực khí tráng cười haha nói:
- Điều kiện cần là phục vụ ta, điều kiện đủ là mặc trang phục maid, ta sẽ bảo hộ bất cứ ai trong nhóm này đạt được hai điều kiện trên, bao gồm mi, Juggenauf và Sagviel!
Sonnig thử tưởng tượng mình trong hình tượng trên, rùng mình cảm thấy thà rằng bắt hắn đi chiến đấu với ma thú cao cấp còn hơn, thế là ngậm tăm không nói gì nữa.
Xong chuyện trang bị, tiền nong linh tinh, Perl, Sagviel và Juggenauf bắt đầu bàn bạc kỹ hơn về lộ trình dạy dỗ Heiss.
Cả nhóm hỏi kỹ càng quá khứ học tập của Heiss, những gì Heiss được học tại học viện ngày xưa cho tới khi nghỉ học, chi tiết đến từng môn học, từng chủ đề kiến thức, không khác gì một cuộc thi vấn đáp tốt nghiệp.
Heiss biết đây là công tác kiểm tra quan trọng để vạch lộ trình học tập cho mình trong tương lai, nên cố gắng trả lời rất cặn kẽ theo năng lực và trí thức hiện tại của bản thân.
Buổi nói chuyện vì thế kéo dài đến tận trưa, cả bọn đói bụng và quyết định đi ăn rồi chiều tiếp tục bàn bạc.
#
Heiss coi như đã nhập bọn với RBS, nên cũng được đề nghị đi ăn chung.
Cô bé có hơi ngại ngùng nhưng sau khi Ngài Aber phẩy tay bảo cô bé cứ đi ăn cùng cả nhóm để hắn một mình một lúc, hẹn chiều họp tiếp thì không ai có ý kiến gì nữa, và Heiss được lần đầu trong đời dẫn đi ăn ở khách sạn hạng sang với tư cách thực khách.
Heiss không có đồ đẹp để mặc đi ăn tiệc, cho nên chỉ có thể mặc đồng phục nhân viên chăm sóc vật cưỡi đi vào nhà hàng của khách sạn IbisHofbraeu.
Điều này khiến tất cả nhân viên phục vụ ngạc nhiên.
Bọn họ bình thường không gặp Heiss vì cô bé chỉ quanh quẩn làm việc trong khu vực chăm sóc động vật, hơn nữa luôn cố gắng trang điểm cục mịch xấu xấu bẩn bẩn để khỏi bị chú ý.
Lúc này tuy mặc trang phục nhân viên, nhưng Heiss đã có hơi tự tin không bó ngực và buộc bụng, tùy ý để tâm hồn hệ bưởi của mình tung tăng tự do trong đồng phục khách sạn, làm không ít người ghé mắt.
Ngạc nhiên thì ngạc nhiên, nhưng nhân viên khách sạn IbisHofbraeu rất chuyên nghiệp, ai trả tiền người đó là khách, nên bọn họ cũng phục vụ Heiss rất tươm tất, không có biểu hiện thái độ kỳ quái.
Ăn no, Perl đề xuất dẫn Heiss đi vào nội thành ReichFliess tìm một cửa hàng may mặc và đặt làm một nhóm đồ maid theo yêu cầu Ngài Aber mô tả, sau đó tiện thể đi mua luôn mấy bộ trang phục và đồ dùng cá nhân cần thiết khác chuẩn bị cho việc cùng đi với nhóm (bằng tiền lương ứng trước của cô bé).
Heiss không có dị nghị, thế là Perl, Siri cùng Heiss đi mua sắm.
#
Trong lúc đó, Sagviel, Juggenauf và Sonnig đi tòa thị chính xử lý các công việc liên quan đến công tác thực tập, nhận nhiệm vụ đánh thuê và nhiệm vụ quân sự tạm thời, cũng như liên hệ báo cáo tiến độ thực tập về học viện (đây là công tác thường xuyên bắt buộc của nhóm RBS mỗi khi đến một thành phố hay thị trấn theo kế hoạch).
Khi Perl mới bị Ngài Aber khế ước, cả nhóm RBS đều bị choáng và hoang mang về tương lai, khiến việc nhận nhiệm vụ và làm thực tập cũng có một chút xao nhãng.
Theo thời gian, mọi người quen dần với sự hiện diện của Ngài Aber, và quan trọng hơn là Ngài Aber cũng không làm khó bọn họ, Perl cũng không có nhiều cảm xúc tiêu cực về hoàn cảnh của mình, nên từ từ RBS cũng bắt đầu lấy lại phong độ xử lý nhiệm vụ và báo cáo công tác, hoàn thành tiến độ thực tập.
Sonnig và Perl gia cảnh rất sung túc, nên nhóm RBS hoàn toàn không lo lắng về tiếp tế, tài chính, việc thực tập biến thành nửa dã ngoại, nửa mạo hiểm, nửa kiếm thành tích làm đẹp kết quả tốt nghiệp.
Thường RBS hay lựa chọn các nhiệm vụ khó, nhưng không mất quá nhiều thời gian hoàn thành, cũng không quá câu nệ tiền thưởng, chỉ tập trung xây dựng danh vọng thành tích.
Khi tới các thành phố lớn như ReichFliess, thông thường bọn họ làm chính trị và bổ sung tài chính từ gia tộc là chính (Do tính chất đi dã ngoại kiêm mạo hiểm, Sonnig và Perl không mang theo quá nhiều tiền mặt trên người.)
Ở các thành phố lớn đông dân, các nhiệm vụ mạo hiểm không nhiều.
Thứ nhất là hoàn cảnh xa rời các khu vực hoang vu, thứ hai là tình hình an ninh quanh các nơi này cũng được các tổ chức chính quyền địa phương gìn giữ rất tốt đẹp, gần như có rất ít các mối nguy tức thời xuất hiện mà chúng được giao đến lính đánh thuê xử lý.
Ở các thành phố như thế này, lính đánh thuê đa phần nhận các công tác như bảo tiêu, hộ vệ quyền quý, thu thập tài liệu theo yêu cầu v.v.., các loại hình nhiệm vụ dài hơi, hoàn toàn nằm ngoài hứng thú của RBS.
Hiện tại Perl có nhiệm vụ do Ngài Aber yêu cầu là thu thập các tài liệu ma pháp và ma khoáng, nên RBS tranh thủ thời gian ở ReichFliess đi các phiên chợ và khu đấu giá ở đây để mua sắm các tài liệu họ tìm kiếm luôn cho tiện.
Nhìn chung các phiên chợ ở các thành phố lớn như ReichFliess sẽ bày bán mọi loại tài liệu, trang bị, vật phẩm thông thường mọi người cần dùng.
Tuy nhiên các tài liệu Ngài Aber không phải thông thường, toàn là các ma khoáng và tài liệu ít phổ biến.
Chúng không quá hiếm có khó tìm, nhưng vấn đề là nhu cầu sử dụng không cao, nên ít chỗ bán.
Vì thế, RBS tìm kiếm vận may mua được những thứ này trong các khu đấu giá.
Không giống chợ phiên, các khu đấu giá chỉ được tổ chức tại các thành phố to lớn, và các kỳ đấu giá được hẹn lịch định kỳ, thường là một thì một hoặc hai lần.
Ở ReichFliess, khu đấu giá của thành phố được kiểm soát bởi chính quyền, còn khâu tổ chức, vận hành và quản lý vật phẩm và nội dung thì các nhà thầu uy tín xử lý.
Với mô hình này, công tác đấu giá khá là an toàn vì an ninh được đảm bảo trực tiếp bởi chính quyền thành phố.
Nhưng do các tổ chức đấu giá chuyên nghiệp không được nhúng tay vào quyền chi phối buổi đấu giá, các vật phẩm họ đem tới sẽ không quá hiếm lạ.
Theo lịch, buổi đấu giá ở ReichFliess sẽ diễn ra trong hai ngày tới.
Vì thế nhóm RBS đến đây từ cách đây hai ngày, sau đó liên hệ với các tổ chức tài chính địa phương để nhận tài chính bổ sung từ gia tộc Beeren và MaizFeld, chuẩn bị cho buổi đấu giá.
Các vật phẩm đấu giá cũng được công bố trước, và không có các thứ “siêu hiếm” bí mật ở buổi đấu giá tại đây, nên RBS cũng đã nhắm trước họ sẽ thu gom được những gì.
Về cơ bản, nếu may mắn, bọn họ có thể gom được khoảng đầy đủ các tài liệu Ngài Aber yêu cầu.
Trong danh sách của Ngài Aber, tài liệu có thể phân ra làm hai loại: ma khoáng và các trang bị ma pháp đặc thù.
Đối với ma khoáng, đa phần Ngài Aber cần những loại ma tinh cao cấp thuộc các hệ khác nhau, cùng với các tài liệu có hoạt tính ma pháp cao không quá hiếm và đắt đỏ (theo tiêu chuẩn của Perl).
RBS cũng đã có thể thu gom được gần đủ các tài liệu nhóm này.
Phần khó hơn nằm ở các trang bị ma pháp đặc thù.
Chúng không hiếm ở Elfheim, nhưng nhân loại ít có nhu cầu sử dụng vì yêu cầu ma pháp để ứng dụng chúng tương đối không phù hợp với thể chất và thiên phú nhân loại, mà chúng thường được sử dụng bởi các Elf thuần chủng.
Để tìm được các nguồn bày bán các trang bị ma pháp này, RBS cần tìm kiếm ở các khu vực thuộc Elf quản lý, hoặc các khu đấu giá có Elf lui tới.
Theo lộ trình, ReichFliess sẽ là thành phố lớn thuộc quốc gia nhân loại cuối mà RBS ghé qua, sau đó bọn họ sẽ đi đến các thành trấn quy mô nhỏ thuộc địa phận Elf, và ở đó có thể tìm kiếm nốt những thứ còn thiếu để mua.
Cũng vì thế, tại ReichFliess, Sonnig và Perl cần yêu cầu gia tộc gửi cho họ những khoản tiền tương đối lớn.
Ở các khu vực Elf kiểm soát, việc yêu cầu tiếp tế tài chính từ gia tộc của họ sẽ khó khăn hơn nhiều.
Juggenauf và Sonnig đem bán toàn bộ những thứ bọn họ còn đem theo mà không cần dùng gấp, cùng các chiến lợi phẩm họ thu được từ các nhiệm vụ hoàn thành, đổi thành lam Lev và thậm chí cầm theo một tím Lev, các đơn vị tiền tệ cao nhất được sử dụng tại Elfheim.
Một lam Lev có giá trị tương đương một trăm bạc Lev.
Một tím Lev có giá trị một trăm lam Lev, hay một vạn bạc Lev.
Và một bạc Lev giá trị bằng một trăm đồng Lev.
Một đồng Lev có thể quy đổi ra mười xu, là đơn vị tiền tệ nhỏ nhất thông dụng tại Elfheim.
Một tím Lev tương đương với một triệu đồng Lev, hay mười triệu xu Lev.
Một ổ bánh mì không chỉ có giá một hoặc hai xu ở các thành trấn đông dân cư.
Một ngày công lao động chỉ đáng giá khoảng ba đến năm đồng Lev.
Cho nên một tím Lev là một tài sản khổng lồ với đại đa số người dân, đa số họ cả đời làm lụng cũng chưa kiếm nổi một tím Lev, cùng lắm đi làm suốt một đời đến chết mà kiếm được một chục lam Lev đã có thể coi là đạt tới tầng lớp trung lưu rồi.
Một tím Lev là chuẩn tài sản của giới thượng lưu.
Cho nên việc cầm tím Lev trên người chỉ có thể là việc các thiếu gia, tiểu thư đại gia tộc giàu có có khả năng làm được, và việc họ có thể huy động được tím Lev chứng tỏ địa vị của họ trong gia tộc cũng không thấp, hoặc gia tộc họ cực kỳ giàu có.
Các thành viên RBS cũng đã tính toán cẩn thận, sau khi bọn họ chuyển sang cầm nhiều lam Lev và tím Lev, có hai phương hướng lộ trình tùy theo tình huống sắp tới.
Nếu may mắn gom đủ tài liệu Ngài Aber yêu cầu ngay tại ReichFliess, bọn hắn sẽ đổi lộ trình một đoạn, đi vòng lại phía đông bắc đến bờ đông Bình nguyên SokWeiss tiếp giáp với Trung du LangBang, khu vực biên giới giữa Công quốc Plattwald-Niede và vùng Elf kiểm soát, ở đó có một thị trấn biên giới trong đó có sản nghiệp của gia tộc Beeren.
Perl có thể trưng dụng và chi phối đất đai sản nghiệp này trong ngắn hạn để tạo cho Ngài Aber một khu vực an toàn theo yêu cầu lúc trước để tạo thân xác mới, sau khi đã gom đủ tài liệu.
Với lộ trình này, bọn họ sẽ tốn thêm một chút thời gian đi mạo hiểm ở các khu vực hoang dã, nhân tiện dạy cho Heiss các kỹ năng sinh tồn dã ngoại.
Ngược lại, nếu vẫn còn thiếu tài liệu hiếm có, nhóm RBS sẽ đi theo lộ trình ban đầu, băng qua khu Trung địa Elfheim, vừa đi vừa tìm kiếm nốt tài liệu cần thu thập, sau đó chạy đến duyên hải bờ tây Elfheim, nơi có sản nghiệp của gia tộc MaizFeld để ngài Aber làm việc.
Lộ trình này tốt hơn cho Heiss mới gia nhập, khi cô bé sức chiến đấu bằng năm (mặc trang phục maid vào có lẽ lực chiến chỉ còn ba) không phải đối mặt với việc lăn lộn rừng sâu núi thẳm, trèo đèo lội suối và đối mặt với các trận chiến với ma thú và săn bắt động vật hoang dã nhiều.