Vũ Văn Lan cầm một mũi tên lắc lắc trên tay, muốn ném tên vào bình, lại bị Yến Xu ngăn lại, nói: "Bệ hạ chậm đã, không phải chúng ta nên nói quy tắc trước sao?"Vũ Văn Lan nhìn nàng: "Ngươi muốn chơi như thế nào?"Bình thường trò chơi ném tên vào bình này là uống rượu trợ hứng trong các bữa tiệc.
Tất nhiên tối nay không thể uống rượu, Yến Xu suy nghĩ một chút, nói: "Như vậy đi, thắng có thể nói yêu cầu của mình ra, bên thua phải đồng ý yêu cầu của đối phương."Hì hì, khi còn bé nàng thường cùng với em trai chơi bắn chim, độ chính xác khi ném đồ rất không tệ.
Lại nói, bnh rượu này có hai cái tai, sao nàng có thể ném không trúng chứ?Vũ Văn Lan yên lặng nghe xong, gật đầu nói: "Có thể."Nói xong còn đưa mũi tên cho nàng: "Ngươi tới trước đi."Yến Xu nhận lấy, cẩn thận liếc nhìn miệng bình, ném mũi tên ra ngoài.Vậy mà lại không trúng.Đang sững sờ, lại thấy Vũ Văn Lan cầm một mũi tên lên, nhẹ nhàng ném một cái, vẫn mà rơi vào trong chính giữa miệng bình.Phú Hải lập tức tuyên bố: "Bệ hạ thắng."Yến Xu: "..."Được rồi, có lẽ tối nay ăn quá nhiều, ảnh hưởng đến sự phát huy.Nàng nhìn về phía Vũ Văn Lan, nói: "Bệ hạ muốn thần thiếp làm gì?"Đối phương quan sát nàng từ trên xuống dưới, nói: "Như vậy đi, trẫm hỏi ngươi một vấn đề, ngươi phải thành thật trả lời."Yến Xu suy nghĩ một lát, gật đầu nói: "Mời bệ hạ hỏi.”Từ khi điều tra thấy xuất thân của nàng không thành vấn đề, Vũ Văn Lan bắt đầu nghi ngờ, có thể trong cung còn có người biết được bí mật của mình nói cho nàng biết.Cho nên hắn hỏi: "Sau khi ngươi vào cung, có tiếp xúc với người nào đặc biệt hay không?"Vấn đề này...!Đúng là có chút kỳ quái.Yến Xu nói: "Từ khi thần thiếp vào cung, người đặc biệt nhất từng gặp qua chính là bệ hạ."Vũ Văn Lan ngừng lại một chút, cảnh giác nói: "Trẫm đặc biệt như thế nào?"Yến Xu cố gắng nịnh nọt: "Bệ hạ là thiên tử, tất nhiên khác với những người khác rồi."Vừa nói xong, Phú Hải ở bên cạnh cũng phụ họa: "Quý Nghi nói rất đúng."Ai ngờ lại nhận được một ánh mắt lạnh lùng.Phú Hải run rẩy một cái, vội vàng cúi đầu, hận không thể tát cái miệng nhiều chuyện của mình.--- Người ta đang tán tỉnh nhau, ngươi cắm miệng vào làm gì?Vũ Văn Lan: "..."Cái gì mà tán tỉnh nhau, câu trả lời của Yến Xu không phải mong muốn của hắn.Nhưng kỳ lạ là, trong lòng nàng cũng không có chỗ nào khác thường, chẳng qua chỉ là đắc ý mình biết nói chuyện mà thôi.Không thể làm khác hơn là tiếp tục ném tên vào bình.Lúc này vẫn là Yến Xu trước.Trải qua sự thất bại mới vừa rồi, Yến Xu lặng lẽ quan sát hồi lầu, lần này cố gắng ném chính xác, quả nhiên trúng được tai ở một bên của cái bình.Đang vui mừng, Vũ Văn Lan đã cầm mũi tên lên.Trong lòng Yến Xu mặc niệm, không trúng không trúng....Vũ Văn Lan: "..."Dứt khoát giải quyết nhanh chóng, nhẹ nhàng ném một cái, lại vào chính giữa miệng bình.Sau đó đắc ý nhìn nàng.Chỉ thấy ánh mắt của Yến Xu tối sầm lại, nhưng vẫn trái lương tâm nịnh nọt hắn: "Bệ hạ thật lợi hại, thần thiếp theo không kịp.
Không biết lần này ngài muốn thần thiếp làm gì?""Vẫn là trả lời câu hỏi của trẫm."Vũ Văn Lan dừng lại một lát, gằn từng chữ nói: "Ngươi có bí mật nào mà người khác không biết không?"Bí mật?Yến Xu suy nghĩ.Cái này...!Nàng có rất nhiều nha!Con trai của Lâm Vũ Hầu không phải con của Lâm Vũ Hầu, Đại Học Sĩ của Văn Hoa Các lúc còn trẻ từng là tiểu bạch kiểm của danh kỹ ở Tần Hoài; Binh bộ thị lang chính là một người đoàn tụ...Má ơi, những bí mật này nàng đã cất giấu trong lòng rất lâu rồi, cũng không dám nói ra!Vũ Văn Lan: "???"Cái gì?Hắn biết chuyện của Lâm Vũ Hầu, nhưng Đại Học Sĩ của Văn Hoa Các Ngụy Như Chương lại từng làm một tiểu bạch kiểm? Còn là cho nử tử phong trần???Năm đó lão già kia chính là Trạng Nguyên, tài văn chương rất tốt, hôm nay cũng đã hơn bảy mươi, cả ngày treo đạo Khổng tử Mạnh tử trên miệng!Còn nữa, Binh bộ Thị lang Sài Vi Trung kia lại là một đoàn tụ??Nhưng trong nhà của hắn ta có mấy phòng cơ thiếp mà???Chuyện này...!Là thật hay giả?Nhưng sao nàng biết được??.