*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trên làn đường đi thẳng có quá nhiều xe, thời gian đèn xanh lại ngắn, sau khi hết đèn xanh, xe của Lộ Tư Kình vẫn chưa thể vượt qua ngã tư này.
Lộ Tư Kình giữ vô lăng bằng một tay, quay đầu qua nhìn Nhiễm Cấm, thấy Nhiễm Cấm vẫn đang khó chịu chớp chớp mắt, thuốc nhỏ mắt vừa giúp nàng nhỏ vào đã biến thành giọt nước mắt long lanh.
"Thứ này còn khó chịu hơn cả kính áp tròng à?" Lộ Tư Kình hỏi, "Muốn mình giúp cậu nhỏ thêm thuốc không?"
"Không cần." Nhiễm Cấm nhắm mắt lại, "Mình nghỉ ngơi một chút là được rồi."
Thực ra, khi Lộ Tư Kình nghiêng người qua giúp nàng nhỏ mắt ban nãy, nàng cảm thấy khoảng cách giữa hai người hơi quá gần.
Khi không đi làm Lộ Tư Kình sẽ dùng nước hoa có mùi thơm nhức não, vừa rồi Nhiễm Cấm ngửi thấy đã hắt hơi mấy lần, mũi rất khó chịu.
Nếu không phải tối qua nàng say rượu, tay vẫn còn hơi run, trên mặt lấm lem thuốc nhỏ mắt thì cũng không cần làm phiền Lộ Tư Kình chuyện nhỏ này.
Lộ Tư Kình chống đầu, liếc mắt nhìn nàng: "Tại sao lại uống rượu vậy? Còn uống đến say.
Bình thường không phải ngửi thấy món Phật nhảy tường(1) cậu còn mặt nhăn mày nhó sao?"
Nhiễm Cấm cười cười, không trả lời.
"Aizzz, chắc mình bị đần rồi nên mới hỏi chuyện này.
Sáng nay cậu bước ra từ Trì gia, dùng đầu gối cũng biết tối qua cậu đến Trì gia làm gì.
Không phải là Trì Ngộ đưa cậu vào quán bar đó chứ? Rõ ràng cậu biết hiện tại cô ta đang nghi ngờ cậu, vậy mà còn không chịu đề phòng cô ta, cái này chẳng giống phong cách của cậu tí nào.
Rốt cuộc thì người đó cho cậu ăn bùa mê thuốc lú gì mà cậu lại tốt với cô ta như vậy chứ."
Nhiễm Cấm ngước mắt lên, Lộ Tư Kình tưởng nàng sẽ phản bác, không ngờ nàng chỉ nhẹ giọng nói:
"Đèn xanh."
Lộ Tư Kình: "......"
Tài xế xe phía sau cáu kỉnh bấm còi "Tin tin", nhếch khoé miệng, tức giận chửi tục một câu, đạp mạnh chân ga.
Đến dưới toà nhà U.P, Nhiễm Cấm nói với Tư Kình trước khi xuống xe: "Cảm ơn cậu đưa mình đi."
Lộ Tư Kình nở nụ cười giả tạo: "Đừng khách sáo, vì nhân dân phục vụ."
"Tối nay mời cậu ăn cơm."
"Mình nhận tấm lòng của cậu." Lộ Tư Kình nói, "Khó khăn lắm bạn trai mình mới tới đây được, mình không thể cho anh ấy leo cây, để hôm nào đi.
Nếu có thời gian thì cậu về nhà ngủ một giấc, vậy là tốt nhất."
Nhiễm Cấm gật đầu, mở cửa xe.
"Nhìn cái điệu bộ chiếu lệ của cậu đi." Lộ Tư Kình thở ngắn than dài sau lưng nàng, "Hình như từ khi chúng ta quen biết nhau thì cậu đã như vậy rồi.
Trì Lý đối xử với cậu thế nào, Trì gia bắt cậu làm gì, không phải trong lòng cậu rõ nhất sao? Đôi khi mình cảm thấy cậu không xem bản thân là một con người nữa."
Động tác xuống xe của Nhiễm Cấm không dừng lại, sau khi đóng cửa bước ra khỏi xe lại nói đến chuyện khác: "Hồng Dĩ Linh mất tích, mình đã cho người tìm cô ấy.
Mình biết bây giờ cậu không ở trong tổ chuyên án nên cũng không tiện động vào chuyện này, nhưng nếu như có tin tức gì về cái chết của cô ấy thì phiền cậu báo cho mình một tiếng."
"Chậc." Lộ Tư Kình không còn cách nào, "Nếu như cô ấy chết thì cái tên vô lại kia sẽ đến tìm cậu đầu tiên, còn cần đến mình à?"
Nhiễm Cấm biết Lộ Tư Kình nói "Tên vô lại" là chỉ Trì Ngộ, cô không có ấn tượng tốt với bất cứ ai ở Trì gia.
"Nếu không phải cậu cứu mình một mạng thì mình cũng chẳng thèm quan tâm đến chuyện của cậu."
Trước khi đi, Lộ Tư Kình bỏ lại những lời này.
Bất luận Lộ Tư Kình nói gì, Nhiễm Cấm luôn mỉm cười cam chịu.
Nàng biết Lộ Tư Kình là người duy nhất trên thế gian này còn chân thành quan tâm đến nàng, khuyên can nàng.
"Trên đường cẩn thận." Đối mặt với sự dông dài của Lộ Tư Kình, Nhiễm Cấm nhẹ nhàng đáp lại.
Lộ Tư Kình: "......"
Thật sự là không có cách nào với nàng.
"Cậu mới là người nên cẩn thận một chút." Lộ Tư Kình vẫn không nhịn được nhắc nhở, "Tuy không biết vì lý do gì, nhưng nếu cậu đã quyết định làm như vậy thì mình cũng không có gì để nói.
Mình chỉ nói thêm một lần thôi, thủ đoạn của tên khốn kia chưa chắc đã mềm dịu hơn so với chị của cô ta, cậu phải hiểu điều đó."
"Ừ." Nhiễm Cấm gật đầu.
Bước vào cao ốc U.P, chào hỏi từng nhân viên đi ngang qua, Nhiễm Cấm đi vào thang máy đặc biệt đưa thẳng đến tầng 18.
Cửa thang máy khép lại, Nhiễm Cấm chuyển từ "Chế độ quét mống mắt" trên màn hình điện tử thành "Chế độ quét khuôn mặt".
"Đã quét xong, Nhiễm Cấm, chào buổi sáng." Sau khi giọng nói điện tử cất lên lời chào vô cảm, bắt đầu thông báo tình hình thời tiết hôm nay.
"Hôm nay trời nhiều mây đến mưa nhẹ, nhiệt độ cao nhất là 9 độ..."
Hình ảnh mây đen bao trùm thành phố được hiển thị trên màn hình điện tử, ánh mắt Nhiễm Cấm không nhúc nhích, suy nghĩ trôi về ngày hôm qua.
Nàng thật là bất cẩn, Trì Ngộ cho nàng uống rượu, nàng liền uống cạn.
Đáng lẽ phải dừng lại ngay sau ly đầu tiên, chỉ uống một ly thì đã không say.
Nhưng......
Khi Trì Ngộ dùng ánh mắt ngập tràn buồn đau nhìn về phía nàng, nàng không thể khống chế được hành động của mình.
Không có cách nào kháng cự lại yêu cầu của Trì Ngộ, đừng nói đến thỉnh cầu.
Nhiễm Cấm rầu rĩ thở dài.
Lần sau không thể như vậy, phải học được cách từ chối Trì Ngộ.
Đột nhiên, một cảnh tượng mơ hồ hiện lên trong đầu nàng, giống như một giấc mơ đêm qua.
Không biết là do say rượu hay vì uống rượu với Trì Ngộ, dường như đêm qua nàng đã mơ thấy Trì Ngộ.
Thấy Trì Ngộ đang ở rất gần, đưa tay ra là có thể chạm vào, cô đang mơn trớn cổ nàng......
Nghĩ đến này đoạn này, cả người Nhiễm Cấm căng cứng, không kiềm lòng được đưa tay sờ lên cổ mình.
Giấc mơ quá chân thật, nàng còn nhớ rõ lúc ấy người mình rất nóng, sau khi được Trì Ngộ vuốt ve, da thịt như muốn bốc cháy.
Ngoài ra, nàng còn mơ thấy được Trì Ngộ dìu lên lầu và dẫn nàng đến cửa phòng ngủ.
Sau đó thì sao?
Nhiễm Cấm hồi tưởng, dường như còn một đoạn nữa.
Đúng rồi......
Trì Ngộ cài lại nút áo mà nàng không biết đã bung ra từ lúc nào.
Không đúng.
Nhiễm Cấm rùng mình.
Không phải mơ, đó là sự thật.
Đinh, thang máy lên đến lầu 18, cửa mở ra.
"Chào Nhiễm tổng!"
Nhân viên đi ngang qua chào hỏi nàng.
"Xin chào." Nhiễm Cấm điều chỉnh tâm trạng của mình, trên gương mặt nàng lộ ra nụ cười công thức.
Tiểu Dương Phòng kế hoạch đi ngang qua, sau khi chào hỏi Nhiễm Cấm, hiếu kỳ nhìn vào tai nàng: "Nhiễm tổng, ở ngoài lạnh lắm à?"
Nhiễm Cấm có chút bối rối: "Cũng bình thường."
"Lỗ tai cô bị gió thổi đỏ hết lên rồi."
Nhiễm Cấm: "......
Đúng là rất lạnh."
Sau tang lễ của Trì Lý, Tập đoàn Trì thị tích cực đẩy mạnh việc tranh đoạt quyền khai thác năng lượng mới ở khu vực Mặt trăng.
Trì Ngộ dùng quyền hạn của chị gái, đăng nhập vào hệ thống Tập đoàn Trì thị, xem kỹ toàn bộ quy trình đấu thầu Quỹ đạo Mặt trăng.
Nhiễm Cấm mua được ba tuyến đường lớn để đi vào quỹ đạo Mặt trăng, rõ ràng là nắm chắc thắng lợi.
Ban đầu còn có sự cạnh tranh của Công ty công nghệ Đại Ức, nhưng bởi vì thất bại trong việc tranh đoạt Quỹ đạo Mặt trăng, Đại Ức đã bắt đầu xin bảo hộ phá sản.
Ánh mắt Nhiễm Cấm khắc nghiệt, nhưng ra tay luôn chính xác và ổn trọng, hiện nay, toàn bộ Trì thị nằm dưới sự lãnh đạo của nàng đã thoát khỏi hỗn loạn vì sự qua đời của Trì Lý, vững vàng vượt qua giai đoạn chuyển giao.
Ban giám đốc được nàng trấn an, nhân viên đều biết ơn nàng vì đã cứu Trì thị, giúp cho mọi người không bị mất việc.
Thấy nàng chuẩn bị thông báo rằng quyền khai thác năng lượng mới ở khu vực Mặt trăng sắp sửa nằm trong tay, giới thương nghiệp nghe tin tức phong thanh đã rục rịch hướng về phía nàng.
Nàng cũng rất nổi tiếng trên Internet, thậm chí còn có khả năng diễn thuyết vô cùng xuất sắc.
Trì Ngộ từng đến buổi diễn thuyết rất thành công của nàng, còn nhớ vài năm trước đây, nàng từng đóng vai chính trong loạt phim IP(2) của đế chế Hollywood khổng lồ, với vai trò là nữ chính thứ hai, khuôn mặt xinh đẹp và kỹ năng diễn xuất bất ngờ này đã được đánh giá cao trên toàn thế giới, giúp nàng đặt một chân vào giới giải trí và nhận được sự yêu thích ở rất nhiều quốc gia.
Đúng là người có kỹ năng diễn xuất.
Trì Ngộ quét qua tất cả những video có liên quan đến nàng.
Trong video nàng khiêm tốn, lịch sự, trẻ trung và đầy triển vọng, dường như từ trên người nàng luôn toả ra một vầng hào quang, khiến người ta không thể rời mắt.
Muốn đoạt lại Trì thị từ trong tay cô ta, không phải là một việc dễ dàng.
Trì Ngộ phân loại vốn chủ sở hữu trong tay Nhiễm Cấm mấy năm qua cùng với những công ty thân cận với nàng, có thể nhìn ra được, để có được ngôi vị vững chắc như ngày hôm nay thì nàng đã bắt đầu bố trí từ rất lâu trước đó.
Trong ngành sản xuất năng lượng, đã không còn ai là đối thủ của nàng.
Để kéo nàng xuống ngựa, phải cắt bỏ toàn bộ gốc rễ mà nàng đã vun trồng nên.
Người khác làm không được, nhưng Trì Ngộ có thể.
Cũng chỉ có cô mới có thể làm được.
Muốn quét nàng ra khỏi Trì thị, cách tốt nhất là khiến nàng ngã đau trong vụ tranh giành Quyền khai thác lần này, nhưng không thể thật sự làm tổn hại tới Tập đoàn Trì thị.
Phong tỏa Quỹ đạo Mặt trăng là biện pháp tốt nhất.
Việc này người khác khó lòng làm được, nhưng với Trì Ngộ mà nói, chính là sở trường cô đã tốn công học tập nhiều năm.
Từ năm trước, Trì Ngộ đã vào thực tập tại FPIU, công ty hàng đầu trong lĩnh vực nghiên cứu Quỹ đạo Mặt trăng nhiều năm nay.
Mặc dù trên danh nghĩa thì Trì Ngộ chỉ thực tập trong công ty này, nhưng thực tế là hai tháng trước, mô hình quỹ đạo mà cô xây dựng đã đạt được độ chính xác đột phá trong trình mô phỏng, điều này gây được tiếng vang lớn trong giới nghiên cứu.
Bây giờ cô là ngôi sao mới được chú ý nhất trong lĩnh vực Quỹ đạo Mặt Trăng, thời gian thực tập sẽ kết thúc sau một tháng nữa, sau đó cô sẽ ký hợp đồng trở thành nhân viên chính thức của công ty.
Cô biết rõ cách để khoá quỹ đạo của Mặt trăng.
Chỉ cần dùng quyền truy cập của Chủ tịch Tập đoàn Trì thị, xin hạch toán độ chính xác của tuyến đường, có thể kéo dài thời gian xét duyệt đến ba tháng.
Trong ba tháng này, các loại tàu đều không được lưu thông trên tuyến đường này.
Trì Ngộ còn có thể bỏ đá xuống giếng trong lúc đó.
Miễn là cô công bố giá trị chính xác mới nhất của quỹ đạo Mặt trăng, giá trị chuẩn sẽ được chỉnh sửa và có thể tiếp tục xin thêm ba tháng hạch toán nữa.
Nửa năm là thời gian đủ để hạ bệ Nhiễm Cấm, cô còn có thể dùng cơ hội này để giành được sự ủng hộ của Ban giám đốc và giảm bớt tổn thất của Trì thị.
Chỉ là......
Trì Ngộ từng thử đăng nhập vào hệ thống Dự án Quỹ đạo Mặt trăng bằng tài khoản của chị gái mình, phát hiện ra rằng tài khoản này không còn quyền hạn và hoàn toàn không thể xem được.
Có lẽ Nhiễm Cấm đã sớm có sự đề phòng, tất cả quyền hạn đều thuộc tài khoản của cô ta.
Trì Ngộ tổng kết sơ qua tình hình hiện tại.
Nhiễm Cấm không ngần ngại chi mạnh tay cho quỹ đạo Mặt trăng, nếu có thể phong toả được quỹ đạo Mặt trăng, sẽ có cơ hội đuổi Nhiễm Cấm ra khỏi Tập đoàn, bắt cô ấy nhả ra những thứ không thuộc về mình.
Bây giờ, cách duy nhất để chặn quỹ đạo của Mặt trăng là đánh cắp tài khoản Nhiễm Cấm.
Trì Ngộ yêu cầu Tề Đồng hack vào hệ thống Dự án Quỹ đạo Mặt trăng, trộm tài khoản của Nhiễm Cấm.
Đáng tiếc là không thành công.
"Không được, khó quá." Tề Đồng nói, "Tường lửa của Tập đoàn Trì thị các cậu trâu bò thật, không thể phá được.
Với lại để mình kể cho cậu nghe chuyện hão huyền này, cho dù cậu biết được mật mã tài khoản của Nhiễm Cấm, đăng nhập vào tài khoản của chị ta, cũng không có cách nào dùng quyền hạn của chị ta để chặn quỹ đạo Mặt trăng."
Trì Ngộ ngồi trên sô pha, nghiêng đầu, chờ cô nói tiếp.
"Ngoại trừ mật mã tài khoản, còn có một lớp mã hóa, yêu cầu phải có mống mắt của chị ấy để mở khoá."
"Mống mắt......
Muốn trộm mống mắt của Nhiễm Cấm cũng không phải không thể.
Mình biết có một loại dụng cụ có thể làm được." Trì Ngộ chỉ vào hai mắt của mình, "Dụng cụ đó tương tự như kính áp tròng, đeo vào trong mắt, nhìn thẳng vào mắt người muốn trộm trong khoảng mười giây là có thể được mống mắt của đối phương."
"Chà......" Tề Đồng nói, "Cậu muốn trộm mống mắt của Nhiễm Cấm à? Cậu nghĩ chị ấy sẽ nhìn cậu mười giây sao?"
Trì Ngộ suy tư một lúc rồi nói: "Có thể, để mình nghĩ cách.
Cậu tiếp tục hack mật mã của cô ta đi."
Tề Đồng: "Được rồi."
- ----------------------------------------------------------
(1) Phật nhảy tường: Một món ăn đặc biệt của thành phố Phúc Châu, tỉnh Phúc Kiến.
Phật Nhảy Tường thường dùng bào ngư, hải sâm, vi cá, gân bò, bạch tật lê, gân, nấm hoa, mực, sò điệp, trứng cút,...
để hầm chung với nhau, thêm nước dùng và rượu già Phúc Kiến, đun nhỏ lửa.
Có nhiều câu chuyện kể về nguồn gốc của món ăn.
Một câu chuyện nổi tiếng trong số đó kể về một môn sinh du hành cùng với những người bạn vào thời.
Khi đi, ông mang theo tất cả thức ăn đựng trong một cái tĩnh rượu bằng đất nung.
Mỗi khi ăn, ông nấu bình với tất cả các thứ nguyên liệu ấy trên lửa.
Một lần họ đến, thủ phủ của tỉnh, vị môn sinh bắt đầu nấu bữa.
Mùi thơm lan tỏa đến gần nơi các vị sư đang tu thiền.
Mặc dù các sư không được phép ăn thịt, nhưng một nhà sư đã bị cám dỗ và nhảy qua bờ tường.
Một thi sĩ trong số những người du hành nói rằng ngay cả đến Phật cũng phải nhảy qua tường để ăn món ăn hấp dẫn này.
Có lẽ ý ở đây là ngửi thấy hương rượu thoang thoảng trong món ăn này Nhiễm Cấm còn không chịu nổi, huống hồ gì là uống rượu đến say.
(2) IP: Thuật ngữ Intellectual Property hay IP (Sở hữu trí tuệ) hiện tại đang được sử dụng rộng rãi trong các bộ phim truyền hình và điện ảnh tại Trung Quốc.
IP là một cốt truyện hay ý tưởng đã hoàn thiện có thể chuyển thể thành phim, phim truyền hình, game online, âm nhạc hay các nội dung thương mại liên quan đến sản phẩm.
Định nghĩa đầu tiên được phổ biến rộng rãi nhất trên các trang trực tuyến và thu hút một lượng fan nhất định.
Hầu hết các tác phẩm IP đầu xuất phát từ các tiểu thuyết ngôn tình trực tuyến với nội dung câu chuyện hấp dẫn cùng với nhân vật có chiều sâu.
Quan trọng hơn hết là nó có thể tạo ra các sản phẩm ăn theo.
- -----------------------------------------------------------
Tác giả có chuyện muốn nói:
Trì Ngộ: Tôi có cả trăm cách để đến gần Nhiễm Cấm, và cả ngàn cách để khiến Nhiễm Cấm bối rối (tự tin.jpg)
Nhiễm Cấm: khi nào thì bắt đầu (mong chờ.jpg)
Trì Ngộ:?
.