Chương 85: Bác Sĩ Thiên Tài

Người đàn ông bảy mươi điểm

Phiên bản convert 10593 chữ

Tại nơi đô thị phồn hoa này tấc đất tấc vàng, sở hữu một văn phòng lớn mấy trăm mét vuông thực sự là chuyện rất xa xỉ.

Chiếc bàn làm việc to, rộng màu xám, mang phòng cách cổ điển, trên bàn không có bất kỳ tài liệu nào. Thậm chí không có cả máy tính. Trên bàn chỉ có một ống sứ đựng bút in hoa văn và một tập giấy.

Có thể thấy chủ nhân của căn phòng này không phải là người chăm chỉ.

Bên ngoài ánh nắng rực rỡ giống như nhan sắc của một mỹ nữ.

Văn Nhân Mục Nguyệt ngồi ở ghế cạnh cửa sổ, tay nàng cầm một quyển tạp chí thời trang quốc tế. Hàng mi dài khẽ lay động, ánh sáng mặt trời chiếu dọi xuống thân thể nàng người khác nhìn vào sẽ cảm thấy vô cùng chói mắt.

Có một số phụ nữ sinh ra là để người khác đố lỵ. Hình như tất cả những gì tót đẹp nhất trên thế gian này đều tập trung trên người nàng.

Không thế có tuyệt thế dung nhan như nàng, gia sản địch quốc, chỉ số thông mình cao, có rất nhiều người ưu tú theo đuổi.

Thậm chí đôi khi nàng cũng tự hỏi bản thân mình sống còn có ý nghĩa gì không?

Nàng tung hoành nơi thương trường, bây giờ số gai sản của nàng nhiều gấp đôi so với trước.

Nàng không buông thả, trụy lạc. Nàng không bao giờ dùng tới nhan sắc của mình trong công việc.

Nàng có thể giúp chồng nuôi dạy con cái, làm một người vợ hiền không?

Con người ta là thế. Nếu như không được lựa chọn, luôn chỉ có thể tự hài lòng với chính mình.

Thế nhưng đôi khi đứng trước quá nhiều sự lựa chọn, đôi khi lại mất phương hướng.

Không ai có thể biết Văn Nhân Mục Nguyệt nghĩ gì, kể cả người được xưng là "Đệ nhất công tử Yến Kinh" Tần Túng Hoành cũng không thể.

Cạch, cạch.

Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa chậm chập, âm thanh và tiết tấu rất nhịp nhàng. Không quá nhỏ để không nghe được, không quá to để gây sự khó chịu.

Sở dĩ Văn Nhân Mục Nguyệt không thích trang bị chuông cửa hoặc hệ thống liên lạc nội bộ, bởi vì nàng không chịu nổi sự phiền nhiễu, khó chịu của loại sản phẩm công nghệ cao này.

Tóm lại bản thân nàng thích những gì thuộc về truyền thống. Ví dụ như tranh Trung Quốc, bút lông, đồ bằng ngọc và đồ cổ.

Ngược lại đối với những siêu xe, nhẫn kim cương nàng không quá hứng thú, nàng chỉ coi như là phương tiện đi lại hay là đồ trang sức mà thôi, không quá coi trọng.

Vì thế nàng vẫn không có một chiếc xe thể thao. Trong khi đó em trai của nàng lại sưu tập toàn bộ các mẫu xe Ferrari. Hắn cũng cố thử đề nghị thương gia A Rập đó bán lại chiếc xe thể thao dát vàng nhưng bị ông ta từ chối.

Những người có tiền đều có những thú vui quái dị. Vấn đề là đừng có làm điều hại nước hại dân là được.

"Vào đi" Văn Nhân Mục Nguyệt gấp cuốn tạp chí, uể oải đứng dậy, nàng vặn người. Vòng eo nhỏ nhắn, mềm mại, không có chút mờ thừa của nàng cong lại rồi từ từ hồi phục lại nguyên trạng.

Thoạt nhìn động tác này không có gì đáng kể thực ra dã bao hàm bi quyết dưỡng sinh của Đạo gia.

Bí quyết chăm sóc sức khỏe của người có tiền cũng không giống với người thường.

Mã Duyệt, trợ lý của nàng đẩy cửa bước vào. Nàng luôn mặc đồng phục đen hoặc sáng bạc, áo sơ mi cổ dựng màu trắng, kính đen, tinh tế che giấu những nơi nhạy cảm của người phụ nữ, nhưng không làm mất đi nét xinh đẹp của nàng. Làm việc dưới quyền một nữ chủ nhân luôn phải cẩn thận.

Mã Duyệt không cho phép người khác rực rỡ hơn tiểu thư, cho dù chỉ một chút thôi. Còn nàng thì đương nhiên không được.

"Tiểu thư, công tử của tập đoàn Hoàn Cầu đang chờ ở phòng khách, anh ta nói có chuyện rất quan trọng muốn đàm đạo với tiểu thư" Mã Duyệt dừng lại cách Văn Nhân Mục Nguyệt ba bước. Hai người là địa vị chủ và người làm, nói chuyện cũng phải giữ khoảng cách thích hợp.

Gần quá sẽ làm chủ nhân cảm thấy không an toàn , mất đi sự uy nghiêm.

Quá xa sẽ làm chủ nhân khi nói phải nói quá to.

Bạn có thể tưởng tượng được không? Có một số người vì muốn lấy lòng người giàu hay người có quyền thế đã cố vắt óc nghĩ ra những kỹ xảo này, hơn nữa còn nhanh chóng sử dụng chúng.

"Nói cho anh ta chuyện quan trọng gì cũng không gặp. Bảo chị không có thời gian" Văn Nhân Mục Nguyệt thờ ơ nói.

"Dạ. Tiểu thư" Mã Duyệt vui vẻ chấp hành. "Việc mua máy bay Boeing chở khách cỡ nhỏ cơ bản đã thỏa thuận xong. Tiến sĩ Hammer bên phía Boeing mong muốn được diện kiến tiểu thư một lần".

"Hãy để Luke trực tiếp phụ trách việc đó là được".

Mã Duyệt gật đầu, nàng đưa tập tài liệu trong tay cho Văn Nhân Mục Nguyệt nói: "Diệp Thu tiên sinh đã có những thông tin mới nhất".

Trước kia khi có những tài liệu quan trọng Mã Duyệt đều phải đọc trước, sau đó nàng tóm tắt lại nội dung chính một cách cô đọng nhất. Nhưng bây giờ Mã Duyệt không nói nội dung tóm tắt bởi nàng biết sau khi tiểu thư xem qua tư liệu này sẽ tự đưa ra nhận xét.

Hình như tiểu thư có chút bất đồng với người đàn ông đó.

Văn Nhân Mục Nguyệt cầm tập tài liệu, mở ra xem nàng thấy bên trong toàn là tài liệu cắt ra từ báo chí.

"Truyền nhân Thái Ất thần châm xuất hiện đánh bại châm Vương Vương Tu Thân".

"Tuyệt kỹ Thái Ất thần châm hay chỉ là đồ huyênh hoang khoác lác".

"Tần Lạc, truyền nhân Thái Ất thần châm muốn cứu vãn thế suy sụp của Trung y". Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

"Học Trung y, mặc trường bào, lấy vợ Trung Quốc, truyền nhân Thái Ất thần châm cố gắng bảo tồn văn hóa Trung Hoa".

Lật một trang báo chỉ toàn tin tức về Tần Lạc. Có báo giấy, có tạp chí. Thậm chí có một số tờ báo lá cải cũng đưa những tin này. Mạng lưới tình báo của gia tộc Văn Nhân trải khắp nơi đã thực sự phát huy hiệu quả.

Những bài báo đó tâng bốc tán dương Tần Lạc là thủ lĩnh Trung y thế hệ mới, kế thừa và phát huy văn hóa dân tộc, đấng cứu thế của nền Trung y lâu đời.

Cũng có một số lớn các bài báo phê phán, cho rằng đây chỉ là sản phẩm của giới truyền thông.

Cho dù tốt hay xấu thì cũng chứng minh một điều Tần Lạc đã nổi tiếng.

"Khá thú vị" Văn Nhân Mục Nguyệt gấp tập tài liệu cười nói.

Mã Duyệt sửng sốt nàng không ngờ tiểu thư lại có đánh giá như vậy.

Rất hiếm người có thể làm cho nàng cảm thấy thú vị.

"Mã Duyệt, nếu như gia tộc Văn Nhân chúng ta dốc toàn lực ủng hộ anh ta chấn hưng Trung y thì thế nào nhỉ?" Văn Nhân Mục Nguyệt ngồi tựa vào ghế đệm hỏi.

"Anh ta chắc chắn sẽ nổi tiếng khắp Trung Quốc, trở thành thầy thuốc nổi tiếng nhất" Mã Duyệt khẳng định.

Nàng rất tin tưởng vào gia tộc Văn Nhân. Nếu tiểu thư thật sự muốn đem toàn lực ủng hộ người đàn ông đó. Anh ta sẽ nhanh chóng đạt được mục đích của mình.

"Thật thế không?" Gương mặt Văn Nhân Mục Nguyệt thoáng hiện lên vẻ xúc động.

Thế nhưng trạng thái đó nhanh chóng mất đi. Nàng chăm chú nhìn trợ thủ tâm phúc của mình hỏi như một đứa trẻ: "Nếu chị làm thế anh ta có thích chị không?"

Ngay lúc này Mã Duyệt hoàn toàn có can đảm bảo người đi giết chết Tần Lạc ngay lập tức.

Chính bản thân mình là một tiểu thư cao quý sao có thể dễ dàng nói ra những điều đó chứ? Ngay cả nàng là một cô gái mà cũng rất đau lòng khi nhìn thấy vẻ mặt dè dặt của Văn Nhân Mục Nguyệt.

"Em không biết" Mã Duyệt nói. Mặc dù bản thân nàng không thích Tần Lạc nhưng nàng trả lời theo thực tế.

Trung thành, đây là nguyên tắc đầu tiên nàng phải tuân thủ, phải có ý chí kiên định duy trì nguyên tắc giống như sát thủ bảo vệ bí mật của khách hàng.

"Nói như vậy, nói như vậy cuộc sống sau này của anh ta sẽ không có niềm vui nữa đúng không? Chị không thể biến anh ta thành người như mình được" Văn Nhân Mục Nguyệt thở dài nói. "Cộng thêm năm điểm vào hồ sơ của anh ta".

Năm điểm? Mã Duyệt trợn tròn mắt.

"Tiểu thư, dựa theo quy tắc đã được lập ra, giá trị điểm lớn nhất có thể tẳng chỉ là ba. Trừ phi gặp phải trường hợp cứu nguy cho gia tộc hay cứu tính mạng của tiểu thư thì mới phá lệ tăng năm điểm" Mã Duyệt phản bác.

Cái bảng giá trị đó do nàng lập ra, nàng biết nó trị giá như vàng. Có người biết nàng cầm cái bảng điểm quý giá đó sẵn sàng bỏ ra cả trăm vạn để mua điểm.

Bình thường những công tử bạn của tiểu thư có ý đồ lấy lòng tiểu thư sẵn sàng ném ra hàng trăm vạn.

Đôi mắt đẹp của Văn Nhân Mục Nguyệt nhìn Mã Duyệt, nàng cười nhẹ hỏi: "Mã Duyệt, em năm nay hai mươi sáu tuổi hả?"

"Đúng vậy, tiểu thư. Năm nay em hai mươi sáu tuổi, chín tháng".

"Chắc chắn em đã có người yêu" Văn Nhân Mục Nguyệt nói.

"-- "

" Nếu thế em sẽ hiểu một số việc không thể tuân thủ theo nguyên tắc" Văn Nhân Mục Nguyệt trầm tĩnh nói.

Con số chỉ là số chết , trái tim mới sống. Chính xác như máy tính cũng không thể nào tính toán được giá trị lớn nhất của tình yêu hay oán hận.

"Dạ. Tiểu thư. Em hiểu. Em sẽ cộng vào tài liệu của anh ta năm điểm nữa, như vậy anh ta có bảy mươi điểm. Tài liệu của anh ta chuyển từ loại yếu kém sang loại trung bình" Mã Duyệt nói. Thực tế nàng vẫn chưa hiểu rõ mọi chuyện.

Sự giáo dục và kinh nghiệm đã biến nàng thành một cái máy công nghệ cao xinh đẹp.

Trên thực tế vẫn chưa có ai dạy cho nàng biết sự kỳ diệu của tình yêu như thế nào.

Văn Nhân Mục Nguyệt khoát tay, Mã Duyệt lặng lẽ quay lui ra ngoài.

Văn Nhân Mục Nguyệt lại mở tập tài liệu ra xem, nhìn vẻ mặt tươi cười của Tần Lạc, Văn Nhân Mục Nguyệt trầm tư suy nghĩ.

Cạch, cạch, cạch!

Tiếng gõ cửa lại vang lên, lần này âm thanh nhanh, mạnh làm cho Văn Nhân Mục Nguyệt khó chịu cau mày lại.

"Vào đi" Nàng lên tiếng. Dù nàng có chút khó chịu với người gõ cửa nhưng nàng vẫn bỏ qua để người đó vào.

Bởi nàng biết chỉ có một người mới có kiểu gõ cửa như thế, cũng chỉ người đó mới dám làm vậy.

Cánh cửa gỗ nặng nề bị đẩy ra, một khuôn mặt sáng sủa xuất hiện.

Văn Nhân Chiếu cười hì hì bước vào, hắn cười lấy lòng nói: "Chị, em nhớ chị quá".

Vừa nói hắn vừa tiến tới giang tay ôm Văn Nhân Mục Nguyệt.

"Ngồi xuống" Văn Nhân Mục Nguyệt hừ một tiếng rồi nói.

Văn Nhân Chiếu không để tâm tới điều đó hắn ngồi đối diện với nàng nói: "Chị à, chị càng ngày càng xinh đẹp".

"Nói đi. Có chuyện gì?" Văn Nhân Mục Nguyệt tiện tay mở cuốn tạp chí, thờ ơ chờ câu trả lời của hắn.

"Hì, hì. Mọi người bảo chị là người phụ nữ thông minh nhất Trung Quốc quả không sai. Giờ em tai nghe mắt thấy, danh bất hư truyền" Văn Nhân Chiếu khôn khéo nịnh nàng.

"Chị không dám nói là hiểu hết đàn ông khắp thiên hạ nhưng đối với em, chỉ số thông minh thấp như thế, chị không cần nghĩ cũng biết em muốn gì" Văn Nhân Mục Nguyệt lạnh nhạt nói.

"Đúng thế. Chị là người thông minh nhất" Văn Nhân Chiếu cười vui vẻ. Nếu không tận mắt nhìn thấy thì sẽ không ai tin một thiếu niên đẹp trai lại lại có khả năng như vậy. "Chị đoán thử xem em tới tìm chị vì việc gì?"

Hàng mi dài, đôi mắt bồ câu, làn da trắng muốt, gương mặt xinh như con gái, mái tóc dài, dây buộc tóc màu hồng buộc túm đuôi ngựa, đầu đội một cái mũ lưỡi trai màu bạc. Dù có ai bảo hắn là một cô gái chắc chắn sẽ không có ai nghi ngờ điều đó.

Từ hình dáng bên ngoài có thể nói hai chị em rất giống nhau. Sự ưu tú đó là cho người khác phát điên.

Bạn đang đọc Bác Sĩ Thiên Tài của Liễu Hạ Huy

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    convert

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    9

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!