Tống Úc nghe vậy liền nổi giận: “Đại ca, rõ ràng vừa rồi anh cho em đăng bài! Hiện tại lại nói do em!”
Người đại diện cũng hét lên: “Cậu đừng nói đứng đó nói nhảm nữa, mau đi xóa bài cho anh!
“Anh kêu cậu đăng ảnh chụp, chứ không nói cậu đăng ảnh chụp của người khác!!”
Tống Úc bĩu môi, lanh lẹ đem bài đăng vừa rồi xóa đi, sau đó mới nói: “Xóa xong rồi, làm sao vậy, rốt cuộc là có chuyện gì?
“Ảnh vừa rồi cũng không phải em chụp, hơn nữa Hứa Chân với Quan Nhạc đều đã đăng bài, cho nên em chỉ chuyển tiếp lại thì có gì đâu?”
Người đại diện thật sự không muốn nói chuyện.
Nhìn thấy tin tức vừa rồi đã bị xóa, hắn ta kiên nhẫn mà giải thích với Tống Úc: "Có phải gần đây cậu không chú ý tin tức.
"Hạ Tuấn Ninh vừa chính thức công bố một bộ phim mới vào tuần trước, được gọi là "Nhất Giang Xuân Thủy", là một bộ dân quốc.
"Nhưng trước đó cậu ta đã tuyên bố rõ ràng là sẽ đóng "Tuyệt Đại Song Kiêu", vậy tại sao cậu ta lại đổi kịch.
“Fans của cậu ta gần đây vẫn đang truy tìm người nào đã cướp vai diễn Hoa Vô Khuyết của Hạ Tuấn Ninh.
“Vậy mà rồi cậu lại đăng V Blog đó.”
Người đại diện nhìn trời rồi nói tiếp: “Vai Tiểu Ngư Nhi của cậu, đoàn phim đã công bố từ lâu, hiện tại gì mà “Hoa Vô Khuyết mau tránh ra đi” ai là Hoa Vô Khuyết? Nhìn thoáng qua không phải biết liền sao?
“Tấm hình đó Quan Nhạc có thể đăng, Hứa Chân cũng có có thể, nhưng chỉ có duy nhất cậu không thể đăng, hiểu không hả?”
“A……” Tống Úc nghe vậy thì ngẩn ngơ.
Mẹ nó, hình như mình lại gây chuyện rồi…..
“Vậy, vậy bây giờ phải làm sao đây?” Hắn cũng hơi hoảng hốt.
Nếu chỉ liên quan đến bản thân, Tống Úc không quan tâm chút nào, dù sao thì hắn vẫn luôn tỏ ra cá tính trước công chúng. Tuy nhiên, nếu liên quan đến người khác, hắn lập tức đứng ngồi không yên.
Nếu danh tiếng của người khác bị tổn hại vì sự ngu ngốc của chính mình, thì bản thân hắn cũng không thể tha thứ cho mình!
Người đại diện thở dài, nói: “Trước tiên anh sẽ báo lên công ty, xem bên đó xử lý như thế nào?
“Cậu cũng chưa phải là đại minh tinh gì, cho nên hy vọng chưa có ai kịp phát hiện.
“Thật sự không được, thì “Tuyệt Đại Song Kiêu” cũng đã chuẩn bị công tác tuyên truyền, dù sao sớm muộn cũng phải công khai mọi thứ.
“Chuyện đổi vai Hoa Vô Khuyết cũng không thể giấu mãi, bọn họ chỉ là đang tìm một cơ hội thích hợp để công bố ra mà thôi.”
Nghe được người đại diện nói như vậy, Tống Úc chậm rãi nhẹ nhàng thở ra.
Hô…… Còn tốt.
Nó không phải là một vấn đề lớn.
Bản thân chỉ có mấy trăm vạn lượt theo dõi, hẳn sẽ không có để ý tới…đúng không?
………….
Nhưng mà tục ngữ nói đâu có sai, sợ cái gì, cái đó sẽ xảy ra.
Hứa Trăn vừa đọc xong kịch bản, sau đó mở điện thoại di động lên, ngay lập tức phát hiện tấm ảnh mình mới đăng đã bị mắng tơi tả.
Đủ mọi lời nói gay gắt, nhìn qua rất hùng hồn.
Tình huống gì đây?
Lại làm sao vậy…
Vẻ mặt của Hứa Trăn đờ đẫn, lập tức gọi một cú điện thoại cho Kiều Phong, hỏi thăm: “Kiểu ca, trên V Blog có chuyện gì vậy?”
“A, cái này…” Chuyện ngoài ý muốn là trong giọng nói của Kiều Phong không có một chút gì lo lắng hay nóng nảy, thái độ vô cùng bình tĩnh, “Cậu đem bài đăng trên Vbog gỡ xuống đi.”
Hứa Trăn: “……”
Chuyện này nên gọi là gì đây, phiên bản hiện đại của thấy cây không thấy rừng (chỉ thấy bộ phận không thấy toàn cục)?
Kiều Phong không nhanh không chậm nói: “Chuyện này cậu không cần phải lo, anh đang giải quyết.
“Tối nay, có lẽ vẫn còn một số người mắng chửi, tuy nhiên không sao cả, cậu đừng nhìn là được, dù sao người lo lắng cũng không phải chúng ta.”
Hứa Trăn không quá hiểu ý của Kiều Phong, nhưng dù sao kiều Phong đã nói không cần xen vào, vậy thì hắn cũng không cần quản.
Vốn dĩ phân công lao động là phải phân chia tốt, mình chỉ chịu trách nhiệm quay phim, còn lại mọi việc đều do người đại diện lo liệu.
Hứa Trăn suy nghĩ một hồi, rồi gỡ bỏ bài đăng trên VBlog, sau đó bấm vào ứng dụng khóa học trực tuyến tiếp tục hoạt động học tập buổi tối.
Nhắm mắt làm ngơ.
Mấy người cứ thỏa sức mắng đi, tôi không thèm nhìn!
……….
“Cố ý, tuyệt đối là cố ý!”
Mặt khác, Hạ Tuấn Ninh, người ở xa thủ đô, tức giận khi chứng kiến những cuộc chiến mắng chửi đang dần lên men trên Internet.
“Tống Úc cũng là người của Đông Nhạc, bọn họ chính là thông đồng để chỉnh tôi!” Hạ Tuấn Ninh nhảy dựng lên.
Người đại diện ngồi ở trước mặt cũng bất đắc dĩ đỡ trán.
Chuyện Hạ Tuấn Ninh bị đổi vai là chuyện không ai muốn nhắc tới.
Cho dù là chuyện hóa trang không đẹp bằng tân nhân mà thẹn quá bỏ gánh, hay là chuyện uy hiếp đoàn phim đổi người nhưng không ngờ lại bị phản tác dụng, tất cả những thứ đó đều là một sự xấu hổ và là một trờ cười trong ngành.
Không chỉ Đông Nhạc không muốn nhắc, mà Hạ Tuấn Ninh bên này càng không muốn nhắc đến. Cả hai bên đều hy vọng rằng vấn đề này sẽ trôi qua một cách nhẹ nhàng và cuối cùng không có gì xảy ra cả.
Nhưng mà thật đáng tiếc.
Bởi vì Tống Úc đăng tấm ảnh kia lên, tự nhiên đâm ngang, dẫn tới chuyện ngoài ý muốn trồi lên mặt nước, không có cách nào bỏ qua được.
Hạ Tuấn Ninh vô cùng bắt đắc dĩ đứng lên ứng chiến.
“Hiện tại bọn họ nghĩ như thế nào đã không quan trọng,” Người đại diện thở dài, “Giải quyết vấn đề đi.
“Trước trấn an cảm xúc của Fans xuống, sau đó tuyên bố nguyên nhân bỏ vai diễn.”
Nhưng ... điều này nói thì dễ còn trên thực tế làm được lại vô cùng khó