May mắn thay, Nhất Điểm Hồng vốn là một người nghiêm khắc, cho nên khuôn mặt vô cảm của hắn rất thích hợp khi nói chuyện.
Trong sân, Trần Chính Hào mỉm cười và lắc đầu.
Hắn chắp hai tay sau lưng, tư thái thong dong tự nhiên nói: “Thật sự xin lỗi, ta hoàn toàn không có hứng thú giao đấu với ngươi.”
Nhất Điểm Hồng nói một cách khô khan: “Ngươi không động thủ cũng phải động thủ! “
Nói, hắn cầm trường kiếm đâm tới.
Dựa theo kịch bản, Sở Lưu Hương lúc này hẳn nên đứng tại chỗ, không thèm để ý đến Nhất Đỉnh Hồng.
Nhưng mà, lúc này Trần Chính Hào lại di chuyển.
Sau khi mũi kiếm của đối phương dừng ở cổ họng, hắn mới chậm rãi tiến lên một bước. Nam diễn viên đóng thể Nhất Điểm Hồng hơi sửng sốt một chút, trong tiềm thức nhanh chóng lui về phía sau một bước.
“Ngươi cho rằng ta không dám giết ngươi?” Nhất Điểm Hồng kêu lên.
Trần Chính Hào mỉm cười không đáp, lại lần nữa tiến lên một bước.
Nhất Điểm Hồng buộc phải tiếp tục đi lùi.
Trần Chính Hào nhìn hắn, thản nhiên cười nói: “Ngươi giết đi.”
Ngoài sân, Hứa Trăn thoáng giật mình.
Sửa lời kịch!
Hơn nữa, động tác cũng sửa lại!
Sự bất động ban đầu đã được thay đổi thành cách tiếp cận từng bước, lời thoại trên kịch bản từ, "Ngươi dám nhưng không muốn", "Nếu giết ta như vậy thì còn gì vui"…tất cả đều chuyển thành ba từ:
Ngươi giết đi.
Hứa Trăn có chút không hiểu.
Hứa Trăn không thể biết liệu sự thay đổi đó là tốt hay xấu.
Từ góc độ hiệu ứng, kịch tính của cảnh phim dường như mạnh hơn và sự tự tin mạnh mẽ của nhân vật Sở Lưu Hương cũng nổi bật hơn.
Nhưng…
Hắn ta đột nhiên thay đổi lớn như vậy khi mới vừa lâm trận, giả sử tôi là diễn viên hợp tác với hắn, nhất định sẽ bị choáng ván!
“Cắt!”
Quả nhiên, ngươi đóng vai Nhất Điểm Hồng choáng váng đến mức đơ người tại chỗ, một câu cũng không thể nói.
“Chính Hào, đoạn diễn này của cậu không giống trong kịch bản?” Đặng Đại Diễn hỏi.
Trần Chính Hào đang tự sửa lại cổ áo, thong thả ung dung nói: “Xin lỗi, tôi không quá thói quen máy móc theo sách vở.
“Cảm xúc đến đâu thì tôi diễn như vậy thôi.”
Đạo diễn bất đắc dĩ mà cười cười, nói: “Được rồi, chúng ta làm lại một lần nữa.
“Nhất Điểm Hồng làm quen với kịch bản chút nhé.”
Nam diễn viên đóng vai Nhất Điểm Hồng có chút không rõ mà quay đầu, rồi vội vàng gật gật đầu, nhân cơ hội đưa tay lau mồ hôi trên trán.
Cùng lúc đó, không chỉ có Nhất Điểm Hồng, mà Hứa Trăn ở bên ngoài cũng cảm nhận được một cỗ áp lực không nhỏ.
Hắn không khỏi nhướng mắt nhìn Trần Chính Hạo ở cách đó không xa.
Người này…… Không chỉ có kỹ năng diễn xuất tốt, mà còn thích sửa đổi kịch bản theo cảm xúc của mình!
Đối mặt với đối thủ như vậy, mình phải sao để ứng đối đây?
Hôm nay, Hứa Trăn không có quay nào, cho nên hắn liền thành thành thật thật ngồi ở một bên xem người khác quay hình. Bởi vì người đóng thế Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng không quá biết diễn thoại, nên hắn chủ yến chỉ xem Trần Chính Hào. Thời điểm đi cạnh tranh vai diễn Hạ Tuyết Nghi, Hứa Trăn cũng từng cố ý tra tư liệu của người này:
Trần Chính Hào, 32 tuổi, hiện là một trong những diễn viên tiêu biểu nhất trên thị trường phim truyền hình trong nước. Người này rất có tiếng trong nghề, không chỉ có kỹ năng diễn xuất xuất sắc mà còn vô cùng tận tâm, chịu khó, có trách nhiệm với vai diễn của mình và là một diễn viên rất có năng lực.
Đối với những đánh giá trên, Hứa Trăn hiện tại về cơ bản đồng ý.
Ví dụ bây giờ.
Trần Chính Hào là một ngôi sao hạng nhất đàng hoàng, bên cạnh chỉ có một trợ lý nhỏ, người này dùng chuyên gia trang điểm của đoàn phim và uống nước đóng chai của đoàn phim. Khi một nhân viên đang điều phối các vấn đề quay phim với hắn ta, mặc dù hơi khách khí khi nói chuyện, nhưng nhìn chung rất lịch sự và không có nhăn nhó hay tự cao tự đại nào.
Còn về thế thân, một người Hứa Trăn cũng không thấy.
Nếu phải nói Trần Chính Hào có chỗ nào không tốt…thì chính là, não của người này có đôi khi bị gián đoạn trong chốc lát. Khoảng 80% thời gian, hắn diễn theo kịch bản, nhưng đôi khi sẽ xuất ra một vài chiêu trò đa dạng nhưng không hề báo trước.
Vì hành vi của Trần Chính Hào không đi lệch khỏi định vị của nhân vật và nhu cầu của câu chuyện, nên đạo diễn Đặng Đại Diễn đã không đưa ra quá nhiều phản đối.
Tuy nhiên, cách diễn này đã khiến Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng, người đang đóng vai trái ngược, hoàn toàn bị ăn quả đắng.
Vị anh trai kia chỉ là diễn viên võ thuật thế thân, lại bất ngờ bị bắt chó đi cày, bắt đắc dĩ trở thành diễn viên tiền cảnh. Hơn nữa, vừa bắt đầu đã va phải chế độ địa ngục: Trực tiếp đối diễn với Trần Chính Hào. Hứa Trăn thậm chí có thể ngửi thấy mùi đau khổ trên người hắn ta từ khoảng cách 10 mét.
Mặc dù bây giờ đã là đầu tháng 9, thời tiết không còn nóng nực khó chịu như hồi trước nữa, nhưng không biết là do áp lực quá lớn hay sao mà bạn học Nhất Điềm Hồng vẫn đổ mồ hôi không ngừng.
Phía sau lưng đã hoàn toàn bị mồ hôi ước sũng c, mồ hôi trên trán cũng theo cằm, chóp mũi, tí tách mà rơi trên mặt đất.
Nếu không phải vì bộ phim này theo đuổi hiện thực mà căn bản không trang điểm nhiều, thì e rằng lúc này khuôn mặt của đối phương sẽ càng thêm lấm lem.
Trong lúc tạm dừng, Hứa Trăn bất lực nhìn Nhất Điểm Hồng đang kéo từng chiếc khăn giấy trên bàn, gần như không ngừng nghỉ trong giây lát, trực tiếp kéo một gói 200 chiếc khăn giấy xuống đáy.
Điều này khiến Hứa Trăn hơi lo lắng:
Trán của người này...liệu có bị tróc da hay không đây?