Chương 64: [Dịch] Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Cảnh Quay Tâm Đắc

Phiên bản dịch 5543 chữ

Giang Ngọc Lang ngày thường đều là bộ dáng ngụy quân tử nho nhã khiêm tốn, lễ độ.

Vậy mà lúc này, lớp hóa trang của hắn không hề thay đổi, chỉ là điều chỉnh lại thần thái, liền bỗng nhiên từ một thiếu hiệp phong độ chính trực biến thành một kẻ mặt người dạ thú, tướng mạo hèn mọn giống như quỷ háo sắc.

Sự thay đổi lớn này khiến cho người ta không rét mà run.

Sở Kiêu Hùng biết, Đinh Tuyết Tùng là một người có khả năng diễn xuất.

Nhân vật Giang Ngọc Lang do Đinh Tuyết Tùng thủ vai, hắn dùng ánh mắt tham lam nhìn Thiết Tâm Lan, sau đó buông lời đùa cợt: “Chà, quả thật là một làn da mịn màng, cũng không trách cả Tiểu Ngư Nhi và Hoa Vô Khuyết đều bị cô mê hoặc đến thần hồn điên đảo…”

Lúc nói chuyện, ngón tay của hắn trượt xuống gò má của thiết Tâm Lan, trong khi Thiết Tâm Lan thì lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, liều mạng rụt thân thể về phía sau, kêu lên: "Ngươi, ngươi không được qua đây, không được đụng vào ta!"

"Cắt!"

Bên sân, đạo diễn Sở Kiêu Hùng kêu dừng, hơi cảm thấy tiếc nuối lắc đầu.

Hôm nay, Thiết Tâm Lan thể hiện không quá tốt.

Biểu cảm quá nặng, tiết tấu cũng không chính xác.

Vẻ mặt kinh hoàng cố ý khiến người ta không hiểu cô đang sợ cái gì.

Có thể là do thi trượt, hoặc cũng có thể là do người đại diện phát hiện ra cô đang ăn xúc xích nướng giữa đêm.

Tóm lại, thật khó để người ta hình hung ra cảnh tượng hiện tại.

Đặc biệt là khi cô ấy đang ở trong cùng một khung hình với Đinh Tuyết Tùng, dạng châu ngọc này ở bên cạnh khiến cho cảm giác không được hài hòa, vô cùng chói mắt.

"Biệu hiện vừa rồi của Tâm Lan quá kém, chỉ thể hiện trên mặt là không đủ, đáng lẻ trạng thái hiện tại phải là…”

Sở Kiêu Hùng bước vào bối cảnh, khoa tay múa chân bắt đầu chỉ dẫn.

Cô gái diễn vai Thiết Tâm Lan lén nghe cực kỳ nghiêm túc, thần sắc xấu hổ liên tục gật đầu.

Sau một thời gian ngắn, cảnh quay lại bắt đầu.

"Ngươi, ngươi không được qua đây, không được đụng vào ta!"

Thiết Tâm Lan thu mình vào bệ đá, giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở: "Ngươi giết ta đi! Xin ngươi!"

"Cắt!"

Đạo diễn Sở Kiêu Hùng lần nữa kêu dừng.

"Tâm Lan, cô di chuyển quá chậm." Hắn lắc đầu bất đắc dĩ, nhẫn nại tính tình nói, "Cô không cần chờ hắn mở miệng, cô phải bắt đầu lui về sau, ngay khi vừa nhìn thấy hắn xuất hiện…”

Thái độ của cô gái nhỏ vô cùng tốt, vô cùng nghe lời.

Tuy nhiên, sức lực có hạn, mặc cho Sở đạo diễn phí miệng lưỡi như thế nào, bẻ đôi, nghiền ngẫm để giải thích cặn kẽ cho cô ấy nghe, nhưng cảm giác giống như gãi không đúng chỗ ngứa, cực khổ mà không có tác dụng gì.

Liên tục NG mấy lần, Sở đạo diễn đã hơi mất kiên nhẫn, tiểu cô nương cũng cảm thấy vô cùng ủy khuất.

Cô bĩu môi, liếc nhìn Đinh Tuyết Tùng đang đứng dậm lại hóa trang ở bên cạnh, muốn nói lại thôi.

Trách nhiệm của NG thực sự nằm ở cô, cái này không có gì đáng trách.

Nhưng mà. . .

Tại sao Đinh Tuyết Tùng không thể nhượng bộ để theo tiết tấu của mình?

Sức lực của tôi chỉ đến mức này, hơn nữa cũng không thể đột phá chỉ trong một thời gian ngắn.

Hắn lại một hai chứng tỏ toàn bộ sức lực để áp chế cô, đúng là khiến cô rơi vào tình huống quá khó xử…

Trước đó Thiết Tâm Lan đã đối diễn với Tiểu Ngư Nhi, Tống Úc vì phối hợp với cô, nên đã cố tình đơn giản hóa cảnh quay, khiến cho hình ảnh nhìn qua rất mượt mà và hài hòa.

Hơn nữa, hắn cũng đưa nhịp điệu để cho cô đối diễn, do vậy mới khiến cho Thiết Tâm Lan vô cùng thoải mái khi diễn xuất.

Mà bây giờ.

Đinh Tuyết Tùng lại không hề để ý đến cô.

Cô diễn tốt hay không tốt là chuyện của cô, không quan hệ đến tôi?

Có thể diễn thì diễn, không diễn được thì thay người.

Tôi không thể hy sinh khả năng diễn xuất của mình cho người khác.

Huống chi. . .

Ánh mặt của Đinh Tuyết Tùng lạnh lẽo.

Cảnh hôm nay là cơ hội duy nhất để đối mặt với Hoa Vô Khuyết!

Tôi nhất định phải giữ trạng thái tốt nhất, cho nên không nhàn nhã để bao dung cho cô?

Kết quả cuối cùng.

Toàn bộ tổ kịch vì một phân đoạn nhỏ như vậy, giày vò khốn khổ trọn vẹn mười mấy lần.

Mãi cho đến khi mọi người ở hiện trường đã quá quen thuộc với câu "Đừng qua đây" thì đến cuối cùng mới có thể miễn cưỡng cho qua.

Sở Kiêu Hùng đứng ở sau máy quay nhìn lại hình ảnh vừa rồi, sau đó nhếch miệng, vẫn như cũ không hài lòng lắm.

Hai người trong cùng một khung hình lại hoàn toàn bị chênh lệch.

Ông ta rất bất mãn đối với diễn xuất của Thiết Tâm Lan, lại càng khó chịu với dáng vẻ chỉ biết lo cho mình của Giang Ngọc Lang.

Nhưng không có cách nào, hai vấn đề này không thể trong một sớm một chiều giải quyết được, trước mắt chỉ có thể như thế này.

"Cảnh thứ hai chuẩn bị!"

Sở Kiêu Hùng phủi tay, kêu lên: "Các tổ kiểm tra lại thiết bị, Hoa Vô Khuyết chuẩn bị vào sân!”

Nghe vậy, Hứa Trăn đứng lên khỏi ghế bên lề, cởi áo khoác trên vai xuống, hít một hơi thật sâu.

Đã bắt đầu!

Tôi đã chuẩn bị kỹ lưỡng trong hơn hai tuần, hiện tại thành công hay thất bại đều phụ thuộc vào cảnh quay tiếp theo!

Hắn chỉnh sửa lại tóc mai của mình, ý chí chiến đấu sục sôi đi vào trong sân.

"Ba!"

Âm thanh thông báo cảnh quay bắt đầu đã vang lên, Giang Ngọc Lang cùng Thiết Tâm Lan bên trong phòng đá đã bắt đầu đối diễn.

Giang Ngọc Lang ôm lấy Thiết Tâm Lan, cười nói: "Đi thôi, tiểu mỹ nhân của ta, để cho ta thương cô thật tốt.

"Nói thật với cô, ta cũng không quá coi trọng cô, chỉ do cô là tình nhân của Giang Tiểu Ngư cùng Hoa Vô Khuyết, cho nên ta mới có ý hưởng thụ một chút, để xem người của bọn hắn rốt cục có mùi vị như thế nào?

"Ha ha ha ha ha. . ."

Trên sân, Giang Ngọc Lang cười một cách ngạo mạn và độc đoán.

Dù là vẻ tự mãn trên gương mặt hay vẻ cuồng nhiệt trong ánh mắt, tất cả đều được hắn thể hiện rất tốt.

Bạn đang đọc [Dịch] Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế của Đào An Dật

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    58

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!