Chương 86: [Dịch] Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Thắng Lợi Áp Đảo

Phiên bản dịch 5059 chữ

Sau một hồi Đàm Dĩnh phê phán, cuối cùng cũng nhớ tới mặt mũi của Hoàng Thiến Thiến, cho nên liền nói: "Đoạn biểu diễn vừa rồi của Thiến Thiến, vấn đề lớn nhất chính là hiểu sai về nhân vật, còn về kỹ năng diễn xuất thì thật sự không tệ.

"Đồng thời, đây cũng là chỗ Hứa Chân thiếu sót.”

Dứt lời, cô bắt đầu đánh giá vấn đề tồn tại trên người Hứa Trăn, ví dụ như ngôn ngữ tay chân không đủ trôi chảy tự nhiên, ánh mắt lúc quay đầu cũng không đúng chỗ.

Hứa Trăn lắng nghe, liên tục gật đầu.

Cuối cùng, Đàm Dĩnh dừng một chút, dùng ánh mắt khích lệ nhìn Hứa Chân, nói tiếp: "Tôi đề nghị cậu nên đi học một trường nghệ thuật chính quy, về phương diện diễn xuất, cậu rất có thiên phú, hoàn toàn thích hợp với nghề này.

"Tuy nhiên về căn bản, cậu cần một bước vững chắc hơn, do đó nên đi học thêm kiến thức về hệ thống thanh đài.”

Nghe xong lời này, Hứa Trăn cực kỳ thành khẩn cúi đầu cảm ơn Đàm Dĩnh, cảm ơn tiền bối đã dốc lòng chỉ đạo.

Nhưng mà, lúc này Thẩm Đan Thanh ở bên cạnh đột nhiên nhàn nhạt nói: "Tiểu Đàm à, có phải cô chưa xem bản gốc của « Như Sương Như Mưa Lại Như Gió » đúng không?"

Đàm Dĩnh sửng sốt một chút, đáp: "Đúng vậy, tôi chưa xem, làm sao vậy?”

Thẩm Đan Thanh hỏi: "Cô biết Du Mi năm đó đã diễn cảnh này như thế nào không?”

Đàm Dĩnh trong lòng bỗng nhiên dâng lên một tia không ổn.

"Diễn như thế nào?" Cô hỏi.

Du Mi là đại lão phái diễn xuất được trong giới công nhận, danh xưng là thiên diện, diễn cái gì là y như cái đó.

Mặc dù vị trí hiện tại của Đàm Dĩnh cao hơn cô ấy một chút, nhưng về kỹ năng diễn xuất, cô lại không dám khiêu chiến khả năng của Du Mi. Cô nhìn ánh mắt giảo hoạt của Thẩm Đan Thanh, trong lòng bỗng nhiên xiết chặt.

Như thế nào, phong cách diễn xuất của Du Mi rất khác so với hướng tôi vừa đề cập?

Không thể đi?

Ngay cả khi kỹ năng diễn xuất của tôi không tốt bằng cô ấy, nhưng ít nhất tầm nhìn của tôi vẫn rấtổn!

“Ừm, có hứng thú thì cô nên xem đi…”

Khi Thẩm Đan Thanh nói câu này, giống như đang nén cười rất vất vả, cô nói: "Đoạn Hứa Chân mới biểu diễn, thật sự giống như đúc với đoạn Du Mi diễn trong nguyên tác.

"Thần thái, động tác, lời kịch, thậm chí cả lúc khóc, dù một chút khác biệt tôi cũng không nhìn ra.

"Có thể nói, cậu ta căn bản không diễn “Đỗ Tâm Vũ”, mà diễn “Du Mi trong vai Đỗ Tâm Vũ”, cô hiểu ý tôi không?”

Đàm Dĩnh: ". . ."

Không, tôi không hiểu…

Rốt cục là có ý gì?

Tại sao nói cậu ta diễn y hệt Du Mi?!

hẩm Đan Thanh nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của cô, thực sự nhịn không nổi, trực tiếp cười ra tiếng: "Tiểu Đàm, đánh giá vừa rồi của cô rất cặn kẽ nha.

"Cô nói không sai, Du Mi không giỏi kỹ năng cơ bản, bởi vì cô ấy không hề đi qua trường lớp chính quy nào.

"Tôi sẽ thay cô nói lại với cô ấy, " Thẩm Đan Thanh cười ha ha, "Nói rằng cô đã nhắc nhở cô ấy rằng những khía cạnh cơ bản cần được củng cố thêm, có lẽ nên đi học thêm kiến thức về thanh đài.”

Đàm Dĩnh: ". . ."

Lão phù thủy, cô lừa ta!

Sau khi nói hai ba câu khiến cho Đàm Dĩnh bối rối, Thẩm Đan Thanh thừa cơ tiếp lời, một lần nữa khen ngợi Hứa Trăn.

Sau đó thuận thế hỏi thăm: "Cậu thích học trường Đại Học nào, thấy Bắc Ảnh của chúng ta đúng không?”

Hứa Trăn sững sờ, còn chưa kịp trả lời, Đàm Dĩnh ở bên cạnh đã vội vàng không cam lòng yếu thế nói: "Chọn trường học nhất định phải cẩn thận, lần này tôi tiến cử trường cũ của mình, Hý kịch.

"Diễn trên sân khấu để rèn luyện kỹ năng diễn xuất tốt hơn là đóng phim. Điều quan trọng nhất của các bạn trẻ là xây dựng nền tảng vững chắc và không được nóng vội".

Thẩm Đan Thanh lườm cô một cái.

"Tôi sẽ không bình luận về việc một trong hai trường này tốt hơn" Thẩm Đan Thanh nói, "Nhưng tôi là giáo viên ở Bắc Ảnh, còn Đàm tỷ của cậu chỉ là cựu sinh viên.

"Cậu qua Bắc Ảnh còn có ta, nhưng nếu qua Hý kịch thì cũng không có cô ấy.”

Đàm Dĩnh: ". . ."

"Ha ha ha ha ha ha. . ."

Bên sân, khán giả nhìn Đàm Dĩnh hết lần này đến lần khác bị Thẩm Đan Thanh miểu sát, một đám đều cười đến điên rồi.

Nhìn các đại lão tranh cãi quả thật là thú vui khó tìm.

Trên sân khấu, Hứa Trăn ngượng ngùng cười một tiếng, chỉ có thể tạm thời thành khẩn hùa theo.

Bắc Ảnh lại còn Hý Kịch, đây đều là những trường tôi muốn thi cũng khó vượt qua nha…

Hồi lâu, sau khi mấy vị lão sư động viên Hứa Trăn một phen, cuối cùng mới nhớ ra bên cạnh còn hai vị diễn viên khác. Hoàng Thiến Thiến lúc này giống như bị hỏng, hoàn toàn không thể phản hứng với âm thanh của thế giới bên ngoài. Lâm Gia thì triệt để biến thành quần chúng, cô ngồi ở bên ghế sofa dành cho khu vực nghỉ ngơi, thậm chí còn đang cắn hạt dưa.

Khi cả hai được người dẫn chương trình kéo lên sân khấu để nhận bình chọn, khán giả gần như đã quên mất họ đang diễn gì.

Cuối cùng, sau khi kết quả bình chọn được thống kê, Lâm Gia bất ngờ giành được gần 800 lượt bình chọn từ khán giả và giành suất thăng hạng nhờ lợi thế áp đảo.

Mà Hoàng Thiến Thiến thì lộ ra biểu tình một mặt đớp cứt.

A, đáng chết!

Quy tắc bình chọn này là để đánh giá kỹ năng diễn xuất của hai chúng ta, chứ không phải để mọi người so sánh diễn xuất của trợ diễn hai bên!

Người xem: Liên quan cái rắm, tôi chỉ cần biết cô đã thua.

Bạn đang đọc [Dịch] Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế của Đào An Dật

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    51

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!