Chương 91: [Dịch] Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế

Quả Nhiên Không Nhìn Lầm Người

Phiên bản dịch 5110 chữ

Thái Thực Tiễn cầm di động, trầm mặc không nói.

"Đã nói đến nước này. . ."

Hồi lâu, Thái Thực Tiễn bất đắc dĩ cười cười trả lời lại, "Tôi còn có thể nói cái gì sao?

"Bên cậu đã bất chấp để ký hợp đồng với Hứa Chân, không lẽ tôi còn cố ý đi ngáng chân các người

Nói xong, hắn ta bất đắc dĩ thở dài rồi mới nói tiếp: "Được thôi, tôi đã hiểu ý của các cậu.

"Ừm, có rảnh chúng ta sẽ đi uống rượu.”

". . ."

Một lát sau, Thái Thực Tiễn cúp điện thoại.

Hắn quay đầu nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ hành lang, đột nhiên cảm giác được kiểu đình viện Trung Quốc bình thường vừa ý nhất lại trở nên tẻ nhạt vô vị.

Tại sao lại trở thành như vậy? Là tôi tới trước, rõ ràng là tôi tới trước. . .

Làm tổng giám đốc của một công ty nhỏ đúng là mẹ nó quá ủy khuất. . .

Thái Thực Tiễn nhịn không được đẩy mở cửa sổ, cau mày, đốt một điếu thuốc.

Một lúc sau, Lâm Huệ Mỹ thấy hắn vẫn không trở về, cho nên tự mình đứng dậy ra bên ngoài để tìm.

Cô đi xung quanh bên ngoài phòng họp, cuối cùng nhìn thấy Thái Thực Tiễn đứng ở hành lang khói thuốc lượn lờ, thì kêu lên: "Thái tổng, chúng tôi đang chờ ngài ở cuộc họp!”

Thái Thực Tiễn lắc đầu, nói: "Hôm nay không cần họp nữa.”

Vốn dĩ cuộc họp này là để thảo luận về việc ký kết hợp đồng với Hứa Chân, nhưng bây giờ cậu ta không tới, vậy thì thảo luận cái rắm à!

"A?" Lâm Huệ Mỹ nghi hoặc nói, "Sao lại không họp, bên Hứa Chân còn đang hối thúc tôi đây này.

"Thỏa thuận lần trước chúng ta đưa ra, bọn họ đề xuất sửa đổi một số. Nếu như ngài không lên tiếng, thì tôi làm sao có thể trả lời cho bọn họ?"

Nghe xong lời này, Thái Thực Tiễn không khỏi ngây ngẩn cả người.

"Bên Hứa Chân hối thúc sao?" Hắn xoay đầu lại, mê mang nhìn Lâm Huệ Mỹ, "Bọn họ liên lạc tới lúc nào, sao tôi không biết?”

Lâm Huệ Mỹ nhìn thời gian trên điện thoại bên, nói: "Khoản năm phút trước, bọn họ mới gọi điện thoại tới.”

Thái Thực Tiễn nghe vậy, liền nghi ngờ nhìn về điện thoại của Lâm Huệ Mỹ, quả nhiên, số điện thoại của Kiều Phong được hiển thị trên nhật ký cuộc gọi gần đây nhất.

Chuyện như thế nào đây?

Bên phía Hoàn Cầu còn chưa liên hệ với bọn họ?

Nghĩ như vậy, Thái Thực Tiễn nhịn không được có chút khó chịu.

Hắn dứt khoát dùng điện thoại của Lâm Huệ Mỹ trực tiếp gọi cho Kiều Phong, đợi điện thoại kết nối, liền vội vàng nói: "Tiểu Kiều, là Thái ca của cậu đây.”

Bên đầu điện thoại, Kiều Phong nghe thấy thanh âm của hắn, thì nghi ngờ nói: "Thái tổng? Sao ngài lại dùng điện thoại của Lâm tổng gọi đến vậy?”

"Tôi hỏi cậu. . ." Thái Thực Tiễn do dự một chút, cuối cùng vẫn quyết định ăn ngay nói thật, "Bên phía Hoàn Cầu có liên hệ với ngươi chưa?”

"Tin tức của Thái Tổng cũng rất nhanh nha," Đầu bên kia điện thoại, Kiều Phong cười ha ha nói, "Đúng vậy, Hoàn Cầu và các công ty khác đều đã liên hệ với chúng tôi vào hôm qua.

"Tuy nhiên," Nói xong, giọng của Kiều Phong hơi thay đổi, "A Chân nhà tôi nói, cậu ta đã đồng ý ký kết hợp đồng với bên Đông Nhạc, cho nên sẽ không quan tâm đến các công ty khác.”

Thái Thực Tiễn nghe xong, đầu tiên là kinh ngạc một hồi.

Chợt, một cảm giác hạnh phúc to lớn xông lên đầu, Thái Thực Tiễn kiêu ngạo mà hất cằm lên, chỉ cảm thấy cảnh tượng trước mắt bỗng nhiên trở nên sáng ngời.

Quả nhiên, mình không có nhìn lầm người!

Đơn giản hàn huyên hai câu, hai người đồng thời cúp điện thoại.

Thái Thực Tiễn xem lại các điều khoản hợp đồng ban đầu từ Lâm Huệ Mỹ. Hắn nghĩ nghĩ, rồi nói: "Bản hợp đồng này, để đội pháp chế soạn ra một bản mới.

"Đề cập lại tất cả các điều kiện.”

Sau năm ngày quay phim tại Nhạn Sơn, Hứa Trăn lần đầu tiên xin phép đoàn phim nghỉ ngơi vài ngày. Hắn muốn đi ký hợp đồng chính thức với bên Đông Nhạc.

Bởi vì là vấn đề cá nhân, cho nên cần sự phê duyệt của bên đoàn làm phim “Tuyệt Đại Song Kiêu”.

Nhà sản xuất Lâm Huệ Mỹ tự mình chuẩn bị báo cáo cho hắn, đạo diễn Sở Kiêu Hùng chủ động giúp hắn sửa lại kế hoạch quay phim, nhân viên của đoàn thậm chí còn chuẩn bị xong xuôi vé quay máy bay cho Hứa Trăn và cử người đưa hắn đến sân bay.

Có thể nói đây là một màn xin nghĩ công phu nhất trong lịch sử.

Đến thủ đô, bên phía Đông Nhạc đã cử giám đốc nghệ sĩ của bọn họ đến đón tại sân bay, xe đưa đón cũng là một chiếc Maybach thời thượng, có giá thị trường hơn ba trăm vạn.

Khi đến công ty, Hứa Trăn kinh ngạc phát hiện, Thái Thực Tiễn thế mà tự mình đứng trước tòa nhà, vừa thấy bọn hắn tới, thì lập tức nhiệt tình đi ra nghênh đón, vô cùng thân thiết dẫn hắn vào bên trong.

Nhìn một màn này, Hứa Trăn “Không thấy qua việc đời” cùng Kiều Phong “Nữa đời giả vờ làm kẻ đáng thương” đều bị hầu hạ đến choáng váng đầu óc.

Mẹ ơi…Đây là quy cách dành cho thành tiên nào đây!

Sau khi bọn hắn đi vào tòa nhà, cũng không có trực tiếp đến phòng hội nghị ký kết hợp đồng, mà trước tiên lại đến văn phòng của Thái Thực Tiễn.

"Tới nếm thử, đây là trà Minh Tiền Long Tỉnh mới ra của năm nay."

Thái Thực Tiễn cẩn thận từng li từng tí rót trà đổ nước, một bên cười nói: "Trà Minh Tiền Long Tỉnh bình thường phải cuối tháng ba mới lên tới thành phố, đây là số ít còn lại, đặc biệt đến từ núi Sư Phong, vô cùng hiếm.

"Cũng may tôi có bạn mở vườn trà, cho nên mới kiếm được một ít, hai người mau mau nếm thử đi.”

Bạn đang đọc [Dịch] Bần Tăng Không Muốn Làm Ảnh Đế của Đào An Dật

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    41

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!