"Con chó con Lưu gia." Mặt hán tử kia đã đỏ lên, nổi giận đến cực hạn: “Ngươi khinh người quá đáng, Lục gia liều mạng với ngươi!"
"Vương gia lão cẩu, có gan thì đến đi!"
Hai bên đấu đá một hồi, tình hình căng như dây đàn.
"Dừng tay!" Công Tôn Huệ thấy chuyện quá khẩn cấp, vội vàng bước nhanh đến ngăn cản giằng co: “Vương Định Hải, Lưu Vĩnh Châu, trước tiên các ngươi tỉnh táo một chút, có chuyện gì thì từ từ nói."
Vương Thủ Triết sợ đại nương ăn thiệt thòi, vung tay lên, bốn vị gia tướng Vương gia liền cùng nhau tiến lên, bảo hộ Công Tôn Huệ ở trong. Còn hắn thì theo sát phía sau, tiếp tục lặng lẽ quan sát hết thảy.
Quan sát hiện trường cùng ký ức nói cho hắn biết tên thanh niên mang đồ lặn sát người, bên hông treo một thanh dao găm, nhìn qua có chút cà lơ phất phơ tên là Lưu Vĩnh Châu, là một thành viên chữ lót Vĩnh của Lưu thị gia tộc.
Trong truyền thuyết kẻ này am hiểu thuỷ chiến, lại là thủy độn chi thuật, từng cầm dao găm trong tay lặn xuống nước bắt giết một đầu hung thú nhất giai Xích Lân Thiện nặng hơn 200 cân, chỉ 23 24 tuổi đã thanh danh vang dội, là nhân tài nổi tiếng của Bình An Lưu thị.
Một nam tử khác có dáng người gầy gò, làn da ngăm đen, thoạt nhìn là một người kiếm sống lâu ngày trên nước. Chỉ là đầu hắn cùng cánh tay đều bị thương, quấn một ít vải bố có vẻ hơi chật vật.
Đó chính là tộc thúc của Vương Thủ Triết —— Vương Định Hải, chuyên môn phụ trách đánh bắt ngư nghiệp trong thủy vực của thế lực gia tộc, cũng vô cùng am hiểu thuỷ chiến đánh bắt, cũng là người chủ lực lúc trước bắt đầu Hồng Vĩ Linh Cảm mà Vương Thủ Triết ăn.
"Ồ, hóa ra là Vương gia Công Tôn đại nương." Thanh niên tên là Lưu Vĩnh Châu cười híp mắt tùy tiện chắp tay. Sau đó lại hướng về Vương Định Hải khinh thường trào phúng: “Vương lão lục, ngươi có chút ma sát xung đột với tiểu bối như ta lại tìm đến tộc tẩu làm chỗ dựa, Vĩnh Châu kính nể và mặc cảm nha."
"Ngươi..." Gương mặt đen thui của Vương Định Hải tức đến đỏ thẫm.
“Đủ rồi.” Giọng Công Tôn Huệ dịu dàng trách cứ cản lại, sau đó lại nói: “Lục thúc, ngươi đừng xúc động, mọi việc nên bình tĩnh giải quyết.”
Bản thân Công Tôn Huệ là đích nữ của Sơn Dương Công Tôn thị, hơn nữa lại là chính thất của tộc trưởng đời trước, hiện tại lại là mẹ cả của tân tộc trưởng Vương thị, dùng thân phận này để xử trí hoà giải việc này đã đầy đủ.
Vương Định Hải nói có chút kích động: “Ngũ tẩu tẩu, không phải lão lục ta xúc động, mà là tiểu tử Lưu gia kia quá mức. Bình An trấn này ai cũng biết, An Giang này từ bến đò Định Bồ lên ba mươi dặm đến bãi loạn thạch, là địa bàn thuỷ vực của Bình An Vương thị Gia ta. Những tên tiểu tử Lưu Vĩnh Châu kia năm lần bảy lượt xâm phạm, hơn hết lần này dám vượt mười dặm thuỷ vực xâm phạm, ta không động thủ xua đuổi, sau này An Giang còn có đường cho Vương Gia ta đặt chân sao?”
“Ôi ôi ôi, Vương lão lục ngươi nhưng đừng vội ác nhân cáo trạng trước.” Lưu Vĩnh Châu giả bộ oan uổng nói: “An Giang gió lớn nước mạnh, địa bàn thuỷ vực của Lưu gia ta lại ở thượng du An Giang, khó tránh khỏi có lúc không giữ được thuyền cố định. Ngươi đã không giúp đỡ, vừa lên đã lấy thuyền cá đâm chúng ta, xảy ra xung đột bị thất thế lại chạy về gọi gia trưởng. Thật là buồn cười, ngươi khi dễ Lưu gia ta không có tộc trưởng trưởng bối hay sao?”
Vương Thủ Triết vẫn im lặng âm thầm quan sát và tính toán, hắn đã xác định lúc này là Lưu thị chủ động khơi mào tranh chấp, mục đích hơn phân nửa chính là thừa dịp hắn vừa thượng vị, thăm dò một hai, cũng có thể có chút ý nghĩ gõ ta một chút xem năng lực của ta.
Nếu như ta là thân là tộc trưởng không có bản sự, lại nhát gan sợ phiền phức. Kế tiếp hơn nửa là lại liên thủ với Triệu thị, một loạt âm mưu, dương mưu đều sẽ vọt tới như thuỷ triều.
“Khụ khụ!”
Vương Thủ Triết ho khan hai tiếng, đi về phía trước một cách bình tĩnh.
“Thủ Triết chất nhi, ngươi cũng tới đây sao?” Vương Định Hải sắc mặt vui vẻ, ngay sau đó lại căm giận nói: “Mau phân xử thử cho Lục Thúc, tiểu tử này âm thầm lừa bịp đánh lén ta. Lục Thúc không phục, muốn đọ sức công bằng với hắn một lần nữa.”
“Hoá ra là Vương thị thiếu tộc, à không, phải là tộc trưởng giá lâm.” Lưu Vĩnh Châu híp mắt nhìn qua, có chút kiêng kị và xen lẫn một chút ghen ghét đối với Vương Thủ Triết.
Không hề nghi ngờ, thực lực tổng hợp ở các phương diện của Vương Thủ Triết đều vượt xa Lưu Vĩnh Châu hắn. Hơn nữa Vương Thủ Triết chỉ mới 18 tuổi, đã tu luyện đến Luyện Khí cảnh tầng 6 cao giai, tiềm lực trưởng thành trong tương lai vô cùng lớn.
Hiện giờ nội bộ Lưu thị cũng vô cùng kiêng kị Vương Thủ Triết, nếu cho hắn cơ hội đặt chân vào Linh Đài cảnh, thế cục của Bình An trấn liền phát sinh biến hoá vô cùng lớn.