Chương 26: Bảo Mẫu À Mình Yêu Nhau Nhé!

Phiên bản 9088 chữ

Sau ba mươi phút được " chăm sóc" đặt biệt hai gã đàn ông giờ người không ra người ma không ra ma, Tường Vy lúc này mới ra ám hiệu cho mọi người dừng tay, im lặng nghe tiếng bên ngoài, lúc này ngoài cửa đã có người đập cửa ầm ĩ :

- Lão Đại sắp tỉnh rồi, Lão Nhị anh mau ra để tụi em còn làm ....!em uống thuốc rồi nên không nhịn được nữa ....!Lão Nhị .

Cánh tay hắn đang ở trên không trung đang chuẩn đập cửa tiếp thì....

Cánh cửa phòng được mở ra làm hắn ta mất thăng bằng té ngã nhào vào bên trong phòng, mặt úp xuống đất, đến khi hắn chống tay đứng dậy thì đã thấy, một cô gái xinh đẹp đang xô hắn ra chuẩn bị xông ra bên ngoài, tóc xõa dài, rối bù, mồ hôi nhễ nhại, có vài sợi tóc dính vào mặt, đôi mắt nhấp nháy liên hồi, áo quần sọc sệt nhăn nhúm, một dây áo đã rớt xuống vai làm lộ cảnh xuân bên trong, đôi mắt hoảng sợ vô cùng, hắn đã nhanh chóng nắm tay lôi cô gái vào trong, cô gái đang quỳ lạy vang xin :

- Tha cho tôi đi, tôi không thể ...!phục vụ anh....!đau lắm

- Tha à, chẳng phải mới làm xong với anh em của tôi rồi mà than vãn gì...

-Xin anh buông tha cho chúng tôi đi ...!xin anh...

Hồng Nhung khóc lóc nhỏ giọng :

- Các chú tha cho con đi, dù chú có bắt con " vận động" đến chết con cũng không có khái chị tóc vàng ấy tên Gia Mỹ, lúc nãy chị ấy phục vụ hai chú kia tốt lắm, làm hai chú kia rất hài lòng.

Hắn bước đến gần nâng cằm Gia Mỹ lên ngắm nhìn thật kỹ, gật đầu và nhìn Hồng Nhung

- Ông đây hôm nay sẽ chơi chết con ả này rồi sẽ tới lượt mày đó nhóc con

Cả đám con gái trong phòng khóc lóc nài nỉ, xin tha, quần áo trên người luôn sọc sệt, hắn nhìn xung quanh thì rất nhiều dụng cụ để như : áo mưa, còng tay, dây xích,....!đủ năm mươi sắc thái, vô cùng sinh động, hắn thấy Lão Nhị và tên đàn em mỗi người đang nằm ôm một cô gái ở một góc, cô gái được che chắn kỹ chỉ lộ một mái tóc ra bên ngoài.

Hắn liền cười nhếch mép, quay ra ngoài cửa nói :

- Vào đây hết chơi tập thể luôn cho vui, xem ai cầm cự lâu hơn nào, giờ đám gái trong này bị Lão Nhị làm thành hoa " loa kèn " hết rồi còn gì mà lo nữa, giờ không chơi đến chết bọn chúng thì phí của trời.

Gần mười gã đàn ông lao vào trong, mắt đầy dục vọng, cửa phòng đóng lại, có vài cô gái chạy lại đứng chắn ở cửa, miệng không ngừng la hét, có vài cô gái chạy loạn xạ khắp phòng để mấy gã đàn ông chạy theo đùa giỡn, khoảng năm phút sau thì mấy gã đàn ông từng người một nằm dài trên sàn bất động, còn các cô gái mệt mỏi nhìn nhau cười đầy thích thú, tay của các cô gái đang di chuyển trên người mấy người đàn ông để lấy hết tài sản của họ.

Cùng lúc đó các đồng chí công an đã xông vào tịch thu tất cả, đưa các cô gái lên chiếc tàu khác đưa trở về nhà của mình.

Bọn tội phạm đã bị bắt đưa về trại giam chờ xét xử.

Trong một tàu khác, trong phòng chiếu phim cá nhân.

Bách Tùng một tay ôm Quỳnh Anh, một tay đang đúc trái cây cây cho Quỳnh Anh cả hai đang ngồi trên một chiếc ghế xem phim.

Nói cái ghế nhưng thật ra nó không khác gì một cái giường đôi, ghế bên cạnh là của vợ chồng Minh Huy.

Bộ phim mọi người đang xem thật ra là những clip quay lại cuộc sống của Tường Vy mấy ngày qua ở trên tàu cùng bọn bắt cóc.

Đôi khuyên tai mà cô cùng Quỳnh Anh đang đeo còn gắn một camera siêu nhỏ, nhưng cảnh vô cùng sắc nét, âm thanh thì vô cùng chuẩn.

Màn hình lớn giờ bắt đầu chiếu phim.

Ngày x tháng y

Khi Quỳnh Anh và Tường Vy chia tay nhau trước cửa phòng WC.

Tường Vy đang đứng rửa tay thì hai " cô gái " mặc trang phục của khu resort bước vào, tay thì mang bao tay, mặt đeo khẩu trang kín mít, chỉ nhìn thấy đôi mắt, một cô gái đứng ở phía sau đã đưa một cái khăn bịt miệng Tường Vy được một phút cô đã bất tỉnh, một cô gái đã bế vào một bao rác size lớn màu đen, lúc này camera chỉ quay được hình ảnh mờ nhạt, nhưng nghe tiếng rất rõ.

Một giọng nam :

- Tao cho nó một liều thuốc mê cực mạnh rồi, đến chiều mai mới mong tỉnh lại.

Một giọng nói nữ quen thuộc cất lên :

- Được, đây là tiền của tụi bây, giờ mau tìm cách đưa ả ta đi xử lý đi.

Một giọng nam khác :

- OK cô chủ yên tâm.

Hai người đàn ông đứng hai bên, kè một người cô gái mà họ kêu là cô chủ, có dáng người mặc trang phục rất giống với Tường Vy bước ra ngoài.

Một lúc sau có một người đến mang " rác " đi đổ.

Cả đoạn đường đều nghe tiếng bước chân chạy vội vã, tiếng la hét .

- Bà chủ bị mất tích rồi, cậu mau dẫn người đến bên kia tìm mau lên, có người nào khả nghi đều bắt lại.

........

Không biết đến bao lâu, thì nghe được một đoạn đối thoại khác :

- Nên cho cô ta chết kiểu nào đây đại ca, hay cho anh em vận động một tí rồi giết cũng chưa muộn.

- Công giết ả ta được trả năm tỷ, tiểu thư Trang Đài cũng hào phóng thật.

- Tụi bây im hết cho tao, tiền công mình đã nhận đủ làm gì cần phải giết ả ta, giờ mang nó đem bán cho bọn Lão Đại có thể kiếm thêm được một ít, giờ hàng zin bên đó mua một tỷ một đứa.

- Nhưng ả ta có chồng, con rồi làm gì mà còn zin ? hàng " Loa Kèn " chỉ bán được sáu trăm triệu.

- Mày ngu à, chỉ cần mang quá đó đưa cho Lão Nhị nói là anh Báo gửi như vậy gái mẹ , gái bà ngoại gì cũng còn zin hết, còn tụi biết nó là " loa kèn " còn muốn chơi cho nở tét bét rồi tặng không cho chúng nó à ? Giờ tao hỏi lần cuối nó còn zin không?

Cả đám đồng thanh trả lời " Có ", anh báo gật đầu hài lòng phẩy tay bảo lui.

Tường Vy lại được nhất bổng bỏ vào xe, do đường đi run lắc nên camera run theo đến một lúc mới ổn định lại thì nghe được một đoạn đối thoại :

- Dạ em chào Lão Nhị ạ, anh Báo sai em mang hàng đến cho anh, hàng này bảo đảm còn nguyên kiện nguyên thùng chưa bóc tem luôn.

- Uhm chú em để đó cho anh, tí xét duyệt xong anh sẽ chuyển tiền cho A Báo, giờ chú em về đi.

- Hàng này có cần cho bác sĩ kiểm tra không Lão Nhị ?

- Không cần A Báo làm việc cũng rất trung thực.

Mau khiên lên tàu.

Một lúc sao chiếc bao được mở ra, Tường Vy đã bị nhốt chung với rất nhiều cô gái, cô vẫn ngủ rất say ngủ ngày này qua ngày khác, đến một buổi tối vào lúc nửa đêm Tường Vy thức dậy, nhích người vào một góc khuất, tháo dây trói rồi cô nhẹ nhàng móc váy ra hai viên bi bắn vào hai camera trong phòng vở vụn, thành nhiều mảnh, cô mang khẩu trang và đeo bao tay vào rồi đến màn hình cảm ứng và ấn mật khẩu mở cửa.

Cửa phòng mở, Tường Vy quan sát thấy tất cả lính canh đều đã ngủ rất say, lúc này cô bước nhanh ra đi đến cuối hành lang, rồi đi lên tầng một bước đến một căn phòng, cô bấm mật khẩu, căn phòng được mở ra.

Tường Vy cất giọng :

- Bé con đi theo chị nãy giờ không mệt à, mau ra đây.

Một cô gái, mặc váy trắng, đi chân trần, tóc xõa dài, mí mắt lộn ngược ra ngoài, hai vệt máu chảy dài từ mắt xuống tận miệng, cô gái ấy đang núp ở trong ở bức tường gần đó phóng ra nhìn Tường Vy cười tươi, tay gãi đầu.

- Em chốn kỹ vậy chị cũng nhìn ra, chị tài thật.

- Bớt nói nhãm đi nhóc giờ mau vào trong phòng giúp chị gom đồ.

Tường Vy và cô gái áo trắng bước vào phòng, đèn đã mở sáng khắp căn phòng, bên trong toàn các loại dụng cụ làm tình vô cùng phong phú, trong góc phòng có một kệ có chứa rất thuốc từ dạng viên nén đến dạng dạng lỏng đều có đủ đang dạng thể loại, nhưng mỗi loại thuốc đều có ghi tên và công dụng : thuốc kích dục nam nữ, thuốc sổ, nhức đầu, cảm sốt....!nhưng có một loại thuốc chiếm hai phần ba tủ thuốc là thuốc mê không màu, không mùi, không vị.

Tường Vy mở tủ cạnh kệ thuốc, lấy hai cái ba lô, một bịch khẩu trang, một hộp bao tay rồi đưa cho cô gái áo trắng kia một cái ba lô dặn dò :

- Mau đeo khẩu trang và bao tay vào, các dụng cụ bên kia mỗi loại em lấy một cái, đặt biệt là phải lấy nhiều dây thừng.

Cô gái áo trắng gật đầu, Tường Vy thì gom các loại thuốc cho vào ba lô, cô còn không quên lấy theo hai bộ tóc giả, một ống bơm hơi mini và hai bịch màu trắng to được hút chân không cẩn thận.

Lấy xong các vật cần thiết Tường Vy và Cô gái áo trắng đang đi về phòng mình, lúc này một tên bắt cóc xông ra nhìn hai cô gái chầm chập rồi quay sang hướng biển kéo quần xuống thong thả " xã lũ cứu thân ", hai cô gái nhìn nhau nói chuyện bằng ánh mắt, đây là đường đi duy nhất để trở về phòng nhưng làm sau phải vượt qua hắn mà không bị phát hiện, suy đi nghĩ lại chỉ có cách liều đi ngang qua thôi.

Hai cô gái nhón chân đi thật khẽ, vừa bước qua hắn đã cất giọng ngà ngà say, tay hắn đã nắm lấy tay một cô gái :

- Đứng lại, ai cho phép hai cô đi lang thang ở đây giờ này, mau quay mặt lại đây.

Cô gái vừa quay mặt lại, hắn không kịp nói gì hai mắt trợn ngược, ngã xuống nằm bất động , Tường Vy nắm tay cô gái áo trắng chạy thật nhanh về phòng mình.

Vừa về đến phòng, Tường Vy và cô gái kia đã bắt tay vào làm " quà tặng " cho bọn bắt cóc, sau khi các khâu chuẩn xong hai cô gái ngồi cạnh nhau tâm sự .

- Chị tên Tường Vy, em tên gì ? Làm sao em bị bắt vậy ?

- Em tên Hồng Nhung, em đang đi chơi với mẹ ở công viên thì bị đánh thuốc mê tỉnh lại em đã thấy mình ở đây rồi.

- Tại sao vào đây em thấy chị ngủ suốt, ít thấy chị ăn uống gì chị không đói à ?

- Chị ăn ít thì em càng mừng mới đúng chứ ? Chẳng phải phần của chị đều do em ăn à ? Tại sau lúc nãy em dám đi theo chị ?

- Tò mò nên đi theo.

Mà chị gan thật em hóa trang vậy mà chị không sợ

- Em lấy gì làm máu chảy từ mắt xuống miệng vậy ?

- Là Tương Cà, hôm chạy mệt thật nhưng mà vui.

- Uhm chuyện tối nay xem như chị em mình tập thể dục đêm khuya đi..

Bạn đang đọc Bảo Mẫu À Mình Yêu Nhau Nhé!

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

  • Thời gian

    2y ago

  • Lượt đọc

    6

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!