Chương 39: Bảo Mẫu À Mình Yêu Nhau Nhé!

Phiên bản 8985 chữ

Sau khi Tường Vy đã đưa cha mình vào trại cai nghiện rượu, cờ bạc, được một tháng.

Cô đến bệnh viện định gặp bác sĩ xem bệnh tình mẹ Hồng Nhung và nhờ bác sĩ sắp xếp lịch phẫu thuật cho mẹ kế,nhưng đến nơi cô đã gặp Minh Huy ở đây anh đã làm xong mọi việc ổn thỏa vì vệ sĩ đều là người của anh, nên họ đều báo cáo với anh.

Không chỉ vậy anh còn cho người dọn đồ họ đến mọi căn nhà gần bệnh viện để tiện việc chăm sóc sau này, Hồng Nhung cũng đã được cho đi học lại tại một trường danh tiếng.

...********...

Đồng hồ vừa báo 6 giờ sáng, Tường Vy vừa vươn mình thức dậy thì đã thấy Minh Huy đang ngồi trên bàn nhỏ làm việc, âm thanh gõ bàn phím có quy luật vang lên.

Cô mỉm cười nhìn anh :

- Chào anh yêu, buổi sáng tốt lành.

- Sao dậy sớm vậy ? Tại anh làm việc ở đây nên em không ngủ được à ? Anh chỉ muốn vừa làm vừa ngắm bà mẹ con em ngủ thôi.

Tường Vy gật đầu, quay sang vỗ vỗ vào mông của hai bé con, cô còn cù lét cả bảo bối và nói :

- Nào hai cục cưng của mẹ mau thức dậy đi, mẹ thương nhiều nè.

Dâu Tây vừa cười ha hả vì bị cù lét vừa trả lời :

- Hôm nay cuối tuần cho con ngủ thêm một lúc nữa đi mẹ yêu.

Bỏ ngoài tai tất cả sự ồn ào kế bên, Dưa Hấu lấy gối bịt kín lỗ tai, chui vào trong chăn mà ngủ, đang mơ màng thì cảm thấy cả thân mình đang bay bổng trên cao, mở mắt ra thì thấy khuôn mặt phóng đại của cha mình và hiện tại Dưa Hấu bị cha ôm rồi giơ lên cao.

Sau hai mươi phút trôi qua, hai bé con mới ngoan ngoãn thức dậy, vệ sinh cá nhân xong cả gia đình mỗi người ôm một chiếc thảm của mình ra sân bắt đầu việc ngồi thiền buổi sáng hai mươi phút rồi bắt đầu tập những động tác yoga đơn giản.

Đây cũng là thói quen của cả gia đình nhỏ Minh Huy để đón chào ngày mới đầy năng lượng và thói quen này được bắt đầu khi Tường Vy chính thức là nữ chủ nhân của căn nhà này.

Hôm nay cuối tuần, trường của hai bé con có một vài hoạt động ngoại khóa chủ yếu là để các em nhỏ có thời gian ở cùng phụ huynh nhiều hơn một chút gia tăng tình cảm gia đình.

Tường Vy chọn mặc quần thể thao màu xám và áo phông màu trắng, tóc buộc cao sau đầu trong vô cùng gọn gàng, tươi tắn.

Minh Huy cũng chào tạm biệt bộ tây trang chỉnh tề, khoác trên mình một bộ đồ thể thao màu trắng cùng hãng thời trang nổi tiếng với Tường Vy, làn da của anh thật sự rất đẹp so với những người tỉ mỉ chăm sóc da nhưng Tường Vy còn muốn đẹp hơn làm cô phải nhìn chằm chằm.

- Chồng ai mà đẹp quá vậy ta ? Anh có bí quyết dưỡng da đặc biệt nào không mà đẹp hơn cả em ?

- Không có

- Bắt đầu từ hôm nay anh phải giúp em chăm sóc da cho đến khi nào đẹp hơn anh mới được.

- Ok bà xã.

Minh Huy cười cười, khuôn mặt tuấn mỹ ấy khi cười rộ lên vô cùng có tính sát thương.

Tường Vy che ngực thổn thức một tiếng quay đầu đi không nhìn anh nữa.

Xe dừng lại trước cổng trường hai bé cưng kích động đến nỗi nhảy nhót tại chỗ như một chú khỉ con.

Trước đây mỗi lần diễn ra hoạt động ngoại khóa chỉ có mình cha đi cùng, người khác hỏi mẹ nhóc đâu, nhóc đều không thể trả lời được.

Hai bé con hôm nay có thể ngẩng cao đầu, hất mặt lên trời, vô cùng mong đợi có người nhìn về phía nhóc và hỏi về mẹ mình.

Hai cục cưng như thể muốn khoe khoang rằng mẹ của mình vừa xinh đẹp vừa tài giỏi, nắm tay Tường Vy chạy khắp nơi, gặp bạn cùng lớp liền khoe :

- Đây là mẹ của tớ.

- Biết rồi, biết rồi, cậu đã nói ba lần rồi đấy.

- Mẹ của tớ xinh lắm phải không ?

- Ừm, xinh lắm.

- Nhìn này, nhìn này hôm nay mẹ sẽ tham gia cùng tớ.

- Mẹ tới cũng tham gia, cậu khoe làm gì ?

Nhìn hai bé con lăn săn chạy khắp sân trường trong mắt Tường Vy thoáng qua một chút thương xót, sau đó cô nở nụ cười, tiến tới giữ chặt tay của hai đứa trẻ ngây thơ ấy.

Hai bé con thật sự cần được quan tâm nhiều hơn.

Trò chơi đầu tiên chính là chạy tiếp sức, mấy đứa trẻ trở thành chủ lực cuối cùng.

Dâu Tây và Dưa Hấu đứng ở vạch xuất phát, Tường Vy ở giữa đường chạy, còn Minh Huy thì ở gần cuối.

Thực ra mấy đứa nhỏ chắc chỉ cần chạy tầm 30m mà thôi.

Khuôn mặt đẹp trai cùng cặp kính đầy tri thức của Minh Huy khi đứng giữa mấy người đàn ông thi chung trở thành tâm điểm của sự chú ý.

- Tôi ước gì mình có một ông chồng như vậy.

Nhìn thôi đã no, chẳng cần ăn cơm nữa rồi.

- Trong cánh tay thật săn chắc, bắp chân cũng vậy, chẳng bù cho ông chồng nhà tôi ăn rồi nằm bụng phệ cả ra.

- Ngoại hình như vậy liệu phương diện kia có khỏe như vậy không ?

- Cái đó chắc phải hỏi chị nhà mới biết rõ.

Chắc cũng là lên bờ xuống ruộng rồi.

Mấy bà vợ đứng ở giữa đường chạy ríu rít bàn tán, Tường Vy nghe được những lời này sắc mặt hơi đỏ lên.

Bọn họ mới nói có mấy chuyện linh tinh mà cô đã suy nghĩ rất sâu xa, đúng là đầu óc quá đen tối nên không thể suy nghĩ những gì trong sáng được.

Minh Huy cao nhất trong những người bố, vừa đẹp trai, vừa trẻ nghiễm nhiên trở thành kẻ đáng ghét nhất trong mắt những người còn lại.

Anh mỉm cười nhìn về phía vợ mình, không quan tâm tới những người khác đang bàn luận cái gì.

Có một bà chị ghen tị với Tường Vy, chậc chậc hai tiếng rồi nói :

- Chị Vy hạnh phúc thật, nhìn vẻ mặt hiền hòa kia của chồng cô thì chắc hẳn cô rất được cưng chiều nhỉ ?

Tường Vy cũng sẵn dịp để khoe chồng mình với mọi người :

- Dạ, Anh ấy trong mắt em luôn là người chồng hoàn hảo trong mọi phương diện.

Đây cũng là lần đầu tiên cô được khoe chồng cách công khai như vậy trước mặt nhiều người nên cô cảm thấy rất vui.

Tường Vy hôm nay được ngắm dáng vẻ của chồng mình, khi tham gia thể thao anh nghiêm túc vô cùng, lúc chạy thì tóc mái bị gió thổi rối tung lên.

Chân anh dài, vừa xuất phát đã bỏ xa những người khác, cho nên Tường Vy chỉ cần chạy từ từ ngắm cảnh xem hoa thì hai biết con cũng có thể giành giải nhất rồi.

Hai anh em Dâu Tây và Dưa Hấu dĩ nhiên là người đầu tiên về đích, khóe môi cong lên, Dâu Tây cầm lấy cái huy chương có đánh số 1, lao như điên về phía cô và hô to :

- Mẹ, con hạng nhất, con thắng rồi.

Gia đình ta là số 1.

Trước đây vì không có mẹ đi cùng nên hai bé con chẳng thể tham gia hoạt động này, hiện tại đã khác.

Hai bé rất vui.

Cả nhà bốn người quây quần một chỗ ăn mừng, Tường Vy lên má từng bé xem như phần thưởng, cô còn lấy máy chụp lại rất nhiều ảnh của gia đình nhỏ, sau đó Dưa Hấu nha răng cười :

- Cha con cũng có công mà, cha con giỏi lắm, mẹ mau thưởng cho cha đi.

- Con đang nói linh tinh gì đó ?

Tường Vy xấu hổ kéo kéo gò má cậu bé, Minh Huy đứng ở bên cạnh bỗng nhiên cúi đầu, đưa gò má đến bên cạnh mặt Tường Vy mà không nói gì cả, cô giả vờ quay mặt đi chỗ khác.

Một bàn tay của Minh Huy vươn ra sau gáy Tường Vy, nhẹ nhàng kéo cô đến gần.

- Em không thưởng cho anh sao ?

Dứt lời thì môi cô đã dán lên gò má của anh, một cái chạm khẽ làm tim cô như muốn rớt ra ngoài, Minh Huy làm nhưng chưa có chuyện gì xảy ra, ôm con gái trên tay, một tay dẫn con trai :

- Đi thôi, chúng ta đi chơi bắn súng.

Hai mắt của hai bé con lấp lánh.

Nhìn cha của mình, Dưa Hấu nói :

- Cha của con giỏi quá

- Không, đây là cha của em anh hai không được dành.

- Ngoan, Cha là cha của cả hai con.

Ba cha con Minh Huy kẻ tung người hứng, lớn thì dùng sự dịu dàng, bé thì dùng sự đáng yêu để dụ dỗ Tường Vy cô giờ đây cảm thấy mình không còn sức kháng cự với ba cha con nhà này.

Buổi hoạt động ở trường nhanh chóng kết thúc, Minh Huy đã đưa ba mẹ con Tường Vy cùng huy chương vàng trở về nhà.

Trên đường đi hai bé con vẫn cứ cười toe toét, mặt còn ửng hồng vì hưng phấn, trong vô cùng hạnh phúc.

Ở một nơi khác, Văn Tùng đã được thả về.

Không biết gia đình hắn bỏ ra bao nhiêu tiền để đút lót, bợ đở người khác để hắn thoát tội nhanh đến thế.

Nghe nói cha hắn còn quen biết rất nhiều tai to mặt lớn ở thành phố.

Vì chuyện ***** *** không thành ấy, Văn Tùng ăn một trận đòn từ cha mình, cha Văn Tùng giận dữ cầm roi rồi quất xuống, đánh hắn đến mức chảy máu, hai bắp tay và vai chi chít vết hằn đỏ tươi.

Mẹ Tùng ngày trước rất thương Tường Vy, nhưng giờ thấy con trai mình vì cô bị đánh bà khóc lóc ôm con trai vào lòng luôn miệng mắng :

- Là con nhỏ kia quyến rũ nó mà, sao ông có thể đánh nó chứ ? Có giỏi thì ông đánh tôi luôn đi.

Ai làm mẹ mà không đau lòng khi thấy con trai chịu đòn roi như vậy ? Bà liều mình che chắn, cha của Văn Tùng cũng chỉ đành vứt roi sang một bên, vẻ mặt tràn ngập, dữ tợn.

- Bà còn dám nói hả ? Còn trai của bà tốt quá, ngoan quá, ra ngoài làm cái chuyện bỉ ổi, vô liêm sỉ kia mà bà bênh được sao ?

Ông đã cho người điều tra thử, tất cả chứng cứ chuẩn xác là Văn Tùng đã say xỉn rồi tấn công con gái nhà lành.

Chuyện này khiến ông rất mất mặt, lại không thể mặc kệ con trai mình.

Văn Tùng im lặng sờ lên vết máu ở mu bàn tay, cả quá trình không hề nói một câu nào.

Cha, mẹ Văn Tùng nảy sinh mâu thuẫn gay gắt, tiếng bắn chửi không ngừng vang lên bên tay hắn, Văn Tùng nghiến răng nghiến lợi tuyệt đối sẽ không bỏ qua đơn giản như vậy " Tường Vy, là cô hại tôi, là cô khiến gia đình tôi không được yên ổn.

"

Hắn lẩm bẩm, hai mắt hằn lên tia máu.

Cha Văn Tùng ném cái ly trên bàn xuống sàn khiến nó vỡ tan tành, lớn tiếng quát :

- Bởi vì bà như vậy nên mới dạy hư đó, tôi đánh nó một trận còn chưa hả giận đâu, Văn Tùng, tao nói cho mày biết tốt nhất thời gian tới hãy an phận cho tao..

Bạn đang đọc Bảo Mẫu À Mình Yêu Nhau Nhé!

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

  • Thời gian

    2y ago

  • Lượt đọc

    5

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!