Chương 46: Bảo Mẫu À Mình Yêu Nhau Nhé!

Phiên bản 8955 chữ

Tĩnh Yên liền tiếp lời Uyển Như :

- Linh hồn mới đó sẽ phải ở cõi Trung Ấm này suốt bốn mươi chín ngày mới được đưa đến toà án Nhân Quả để kiểm tra tội phước lúc còn sống của vong linh để đưa đến nơi ở tiếp theo.

Tường Vy gật đầu đã hiểu đi được một lúc cô thấy một quỷ mặt vô cùng dữ tợn, bụng to như một cái trống mà cô chỉ nhỏ như một cây kim tay.

Tĩnh Yên giải thích :

- Đây gọi là quỷ đói khi còn sống ở nhân gian ít kỹ, bo bo giữ của, khi cho ai đó ăn thì miệng trì triết chửi bới nên khi chết làm quỷ đói, có cái cổ nhỏ không ăn được cái gì.

Đi được một chặn đường đi cô gặp rất nhiều loại ma quỷ, quần áo rách rưới, có kẻ cụt tay, cụt chân, .....!bọn chúng gặp cô không ngừng nhe răng múa vuốt, luôn trực chờ để nhảy ra ăn thịt Tường Vy nhưng khi đến gần đã bị hai bà mẹ đánh bằng cây gai nên bọn chúng đau quá đã chốn đi.

Khi đến một nơi có cuộc sống không khác gì ở nhân gian có nhiều ngôi nhà vô cùng xinh đẹp từ Âu sang Á đều có đủ muôn hình vạn trạng nhìn đến qua cả mắt, xe hơi cũng rất nhiều từ loại thường đến loại siêu quý hiếm cũng có rất nhiều, linh hồn nào cũng ở đây cũng mặc sang trọng, đẹp đẽ.

Mẹ Như nhìn Tường Vy cười giải thích :

- Đây là nơi ở tạm để chờ ngày đến tòa án Nhân Quả của những người khi sống có làm nhiều việc thiện, biết chia sẻ yêu thương đến những người nghèo khó.

Mẹ Yên nhìn cô chỉ vào một căn biệt thự to lớn ở cuối con đường này, căn biệt thự có kiểu dáng giống nơi cô và Minh Huy sống ở trần gian :

- Đó là nhà của chúng ta.

Khi đến cổng đã có nhiều người giúp việc ra chào hỏi mừng hai mẹ cô trở về.

Tĩnh Yên nắm tay Tường Vy đi lên phòng, Uyển Như nói một vài điều cùng quản gia rồi cũng nhanh bước theo sau.

Vừa vào đến phòng cả hai bà mẹ dẫn Tường Vy ngồi, xuống giường rồi lấy một lọ thuốc gì đó đặt thoa lên người cô, khi thoa đến đâu cô cảm thấy mát lạnh và vết thương chỗ đó cũng lành hẳn.

Sau khi điều trị xong công lực cô cũng tăng không ít, cô có thể bay như hai mẹ, có biến ra những đồ vật gì mà mình thích.

Mẹ Yên hỏi :

- Con thấy trong người thế nào rồi ?

- Con thấy rất khỏe ạ

- Do lúc con gặp tai nạn do quá hoảng sợ một phần hồn vía của con bay ra ngoài, vẫn còn lang thang chỗ con chết, giờ ta đã giúp nó trở về với con rồi.

Tĩnh Yên và Uyển Như ôm chặt lấy cô một lúc rồi buông ra, Uyển Như đưa cho cô một ly nước trà Ký Ức, Tường Vy không hỏi nhiều cô ngoan ngoãn uống sạch ly trà, đây là ly trà giúp cô sẽ quên đi tất cả những chuyện xảy ra ở kiếp trước và nơi này, khi vừa uống xong Tĩnh Yên nhẹ nhàng nói :

- Đã đến lúc con phải trở về trần gian rồi, tuổi dương trần của con chưa tận, về nhanh với cha con Minh Huy đi.

Vị quản gia đã xuất hiện dẫn cô lên xe, đi đến một con đường hầm có một ánh sáng nhỏ ở phía trước vị quản gia nói :

- Tiểu thư phải tự xuống đây và chạy thật nhanh về phía ánh sáng phía trước, không được nhìn xung quanh, nghe thấy ai nói gì cũng giả vờ không nghe, nếu bị gọi tên cũng không được trả lời, cô hiểu chưa ?

- Dạ, con cảm ơn bác.

Nói rồi cô bước xuống xe dùng hết sức chạy thật nhanh, thật nhanh về phía trước, cô chạy mãi, chạy mãi đến khi cô ngất xỉu.

...*************...

Trần gian lúc này trời đã rất khuya, trăng rất sáng ở khu nghĩa trang ngôi mộ nơi chôn Tường Vy đang có hai đàn ông đang ra sức đào bới lên :

- Mày đào nhanh lên coi, chưa ăn uống gì sao mà đào chậm chạp thế, không khéo bị phát hiện là chết cả lũ.

- Làm xong chuyện này bọn mình sẽ giàu to vì người nằm ở đây là bà chủ kim cương, rất giàu nên lúc liệm sẽ mang theo rất nhiều đồ có giá trị.

- Uhm, mày be bé cái mồm lại tập trung mà làm việc đi.

Không lâu sau hai người kia đã đào đến cổ quan tài Tường Vy đang nằm, đây là một cổ quan tài được làm bằng gỗ trầm hương thượng đẳng.

Đồng hồ vừa điểm 0 : 0 am, thì nắp cổ quan tài được bật ra, một họ đã thấy một tấm kính cường lực, bên trong Tường Vy mặt chiếc áo dài màu trắng được đính kết rất nhiều kim cương, đầu đội mấn bằng kim cương và đá quý, khuôn mặt được trang điểm vô cùng tỉ mỉ, hai tay đặt lên bụng ôm một đóa hoa sen bằng đá quý, chân mang hài kim cương, cùng rất nhiều vàng bạc đá quý khác, các nguyên hương liệu khác để giúp giữ hương thơm, ....!chỉ nhìn thôi đã làm lòng tham của hai tên trộm mộ lòng tham dâng lên đến đỉnh điểm.

Cả hai cố gắng hết sức cuối cùng cũng mở được tấm kính, bầu trời cũng bắt đầu mưa, sấm chớp đùng đùng, khung cảnh càng thêm quái dị.

- Mở ra rồi lấy lẹ lên tao bắt đầu thấy lạnh người rồi.

- Mày mau mở ba lô ra, để tao hốt bỏ vô cho nó lẹ , trời ơi toàn đá quý hiếm, lần này làm xong sẽ giàu đến mấy đời rồi.

Hắn vừa nói tay vừa bỏ vào quan tài định lấy đoá hoa sen thì bàn tay Tường Vy nắm vào tay tên đàn ông đó, mắt đột nhiên mở to, miệng nở một nụ cười.

Người đàn ông run lẩy bẩy, miệng không nói nên lời, mở to mắt nhìn Tường Vy.

Người đàn ông còn lại do bị che khuất tầm nhìn, trời thì lạnh mà thấy người anh em mình cứ đứng ngay ra đó, liền vội lên tiếng :

- Làm cái quái gì lâu vậy, nhanh lên coi

Vừa nói hết câu đã xô người bạn mình sang một bên cùng lúc Tường Vy buông tay người kia ra, ngồi bật dậy.

Cả hai người đàn ông chạy chối chết, bỏ lại tất cả, miệng không ngừng hét to :

- Ma ......!ma .....!có ma ...!xin tha mạng.....!cho tôi.....

- Đây là.....!lần đầu tiên.....!mong cô tha thứ.....

- Cứu tôi với....!có ma...!có ma....

Tường Vy ngồi ngẩn ngơ nhìn xung quanh mặc kệ trời mưa, cô nhìn hai người đàn ông chạy đến khuất tầm nhìn mới đứng lên, lượm ba lô của hai người đàn ông vừa bỏ lại, cô gom hết những vật có giá trị trong quan tài.

Tường Vy lúc này tóc xõa dài, đi chân trần trên nền đất lạnh, quẩy chiếc ba lô trên lưng từng bước đi khỏi nghĩa trang lạnh lẽo, một vài bảo vệ nhìn thấy bóng dáng của cô từ xa họ đã sợ đến ngất đi.

Tường Vy cứ nhìn vào phía trước mà bước đi, cô cũng không biết sẽ đi đâu và về đâu vì cô đã quên tất cả cũng không nhớ rõ tên mình.

Sáng hôm sau.

- Xin chào các bạn ! Tôi là phóng viên của đài truyền hình Z, hiện tại bây giờ tôi đang có mặt tại ngôi mộ của cô Nguyễn Thị Tường Vy phu nhân của chủ tịch tập đoàn đá quý Vương Gia.

Như các bạn đã biết hôm qua mọi người cùng nhau đưa tiễn vị phu nhân này đến nơi đây để an nghỉ nhưng đến sáng hôm nay mọi người đã phát hiện ngôi mộ đã bị đào lên, hiện tại chỉ còn cỗ quan tài trống còn thi thể cùng các vật dụng được chôn theo cũng biến mất.

..........

Thông tin mất tích bí ẩn này chỉ sau một giờ đã lan truyền đến chóng mặt, nơi đâu chỗ nào cũng bàn luận rôm rả.

...*********...

Một năm sau.

Biệt thự nhà họ Vương.

Hôm nay tất cả người làm trong nhà đều chạy ra chạy vào rất bận rộn để chuẩn bị làm lễ giáp năm cũng là đám giỗ đầu tiên của Tường Vy.

Trong phòng ngủ Minh Huy đang đứng cạnh cửa sổ không ngừng vuốt ve tấm ảnh anh chụp lén Tường Vy đang chơi cùng hai con, đôi mắt đỏ hoe :

- Vợ ơi ! Anh xin lỗi ...!anh thật vô dụng...!đã một năm rồi anh vẫn chưa tìm thấy được thi thể của em .....

Buổi tối ở quán bar Overnight.

Minh Huy vừa bước ra khỏi căn phòng VIP chưa được mấy bước đã bị một cánh tay níu lấy, xoay một vòng.

Bờ môi mỏng của anh bị một đôi môi mọng phủ lấy, kèm theo một hương vị thơm nhẹ của son môi và hơi thở thơm tho nữ tính.

Là con gái ? ? ?

Chuyện gì đây ?

Anh cau chặt đôi lông mày, tức giận muốn đẩy cô gái trước mặt ra nhưng đôi môi mềm mại lại khẽ động chạm vào môi anh, hương thơm mát chịu vã vào mũi lôi, cuốn mê người.

Cô gái kiểng chân, vòng hai tay ra sao ôm chặt cổ người đàn ông trước mặt, cố gắng kéo sát gương mặt điển trai của anh đừng hơn với mình.

Cô vừa xông vào hang ổ của một bọn chuyên lừa đảo, cô bạn thân thiết nhất của cô về nhẹ dạ cả tin đã bị chúng lừa một khoản tiền lớn.

Cô đành giả là một nạn nhân, vờ để chúng lừa, để vào hang ổ của chúng thu thập chứng cứ, nhưng thật không may, bạn trai của bạn thân cô cũng tham gia vào đường dây lừa đảo này, tên xảo quyệt đó đã phát hiện ra cô.

Giờ cô đang bị chúng truy đuổi.

Chạy đến đây vô tình và phải người đàn ông này chợt nghĩ ra ý định nương nhờ anh ta để lẩn trốn.

Bọn người đuổi đến đây, chỉ nhìn thấy một cảnh xuân.

Bàn tay to lớn của Minh Huy đặt trên khuôn mặt trắng như tuyết, đôi môi quấn quýt lấy môi cô.

Anh dùng đầu lưỡi mơn trớn tách môi cô ra, bị bất ngờ cô ta phản xạ định la lên, làm anh ta có cơ hội đưa lưỡi vào trong cuốn lấy lưỡi cô tham lam khám phá khoang miệng thơm tho.

Người đàn ông này kỹ thuật khôn hết sức táo bạo, từng động tác thăm dò trong khoang miệng vừa tinh tế vừa nồng nhiệt.

Đã mấy lần con muốn cắn lấy đầu lưỡi hắn nhưng tên ranh ma đó đều né tránh được.

Đúng là đục nước béo cò mà !

Chẳng phải tình huống lúc nãy quá nguy hiểm , cô đành phải nương nhờ vào anh ta thì...

Bóng dáng anh cao lớn thẳng tắp, khí chất lạnh lùng, áo sơ mi quần tây không một nếp gấp.

Vòng tay vạm vỡ, rắn chắc đủ để che đi hoàn toàn thân hình của cô gái bé nhỏ.

Nhìn bóng lưng toát ra vẻ phi phàm ưu nhã đang quấn quýt, bọn người kia khoác tay ra hiệu rời đi, bọn chúng thừa biết đây là dãy phòng VIP, là những căn phòng xa hoa tiện nghi nhất của quán bar.

Nếu không phải là một nhân vật tai to mặt lớn, chắc chắn không thể ở đây, tốt nhất chớ đụng !.

Bạn đang đọc Bảo Mẫu À Mình Yêu Nhau Nhé!

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

  • Thời gian

    2y ago

  • Lượt đọc

    3

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!