Chương 17: Bế Quan Ngàn Năm, Bạn Gái Dao Trì Mời Ta Rời Núi ( Dịch)

Sư Đệ Có Nguyện Chết Dưới Kiếm Của Ngao Sư Tỷ Không?

Phiên bản dịch 6423 chữ

Bịch !

Giang Lan phát hiện có người ngã xuống ở ngoài vòng tròn.

Bởi vì có sương mù xung quanh, nên Giang Lan không thể nhìn rõ ràng người ấy là ai.

Có điều hắn vẫn đứng lên đi qua.

Là một vị tiên tử, mặc trang phục của đệ tử Côn Lôn.

Trên người nàng ta đầy vết máu, cơ thể dường như càng ngày càng suy yếu.

Về phần thương thế cụ thể, Giang Lan nhìn không thấy.

"Này này, ngươi không sao chứ?" Giang Lan đi tới biên giới vòng tròn, mở miệng hỏi.

"Ta không sao, cái này, đây là vòng bảo hộ của Ngao sư tỷ, đúng không?” Đối mặt với câu hỏi của Giang Lan, tiên tử ngẩng đầu nhìn Giang Lan, gian nan mở miệng nói.

Ồ!

Là một vị cô nương rất đẹp.

"Ngươi là?" Giang Lan hỏi.

"Ta, ta là đệ tử của Đệ Tam Phong, Vụ Tễ."

"Chúng ta gặp thú triều, sư đệ có thể giúp chúng ta một việc được không?"

"Long Vũ sư tỷ đã cứu chúng ta, sau đó đã đi cứu các sư huynh đệ khác."

"Ta rất vất vả để đi đến nơi này, nhưng tất cả mọi người bị thương quá nặng, rất khó mà đi đến đây."

"Vì thế, chúng ta chỉ có thể trông cậy vào sư đệ. "Vụ Tễ nhìn Giang Lan, khẩn cầu nói.

Bộ dáng điềm đạm đáng thương này, thật khiến người khác nhìn vô phải đau lòng thay.

"Trong số các người, còn có bao nhiêu ngươi?” Giang Lan mở miệng hỏi.

Hắn không để ý đối phương đẹp như thế nào, mảnh mai như thế nào.

"Ba, ba người, có hai người trọng thương, còn có một người đang ở chỗ đó canh chừng."

"Ta không có bị thương quá nặng, cho nên ta mới tới đây tìm sự giúp đỡ. "Nói xong, Vụ Tễ trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi.

Trông có vẻ rất chật vật.

Giang Lan nhìn Vụ Tễ, trầm mặc không nói.

"Còn có ba người, nếu là thật, có nghĩa là còn có ba địch nhân."

"Người này có thể là Trúc Cơ viên mãn, còn ba người khác chắc không phải Kim Đan."

"Không có vấn đề gì lớn lao. "Nghĩ tới đây, Giang Lan gật đầu đáp:

"Được."

Nếu đối phương có tu sĩ Kim Đan, chắc chắn đã phá được vòng tròn bảo hộ của Ngao sư tỷ.

Bất quá đối phương nói Long Vũ sư tỷ.

Vị sư tỷ kia tên là Ngao Long Vũ?

Giang Lan kỳ thật không biết.

Bất quá hắn vẫn không có đi xác nhận, dù sao đối phương muốn tìm hắn để gây sự, thì hắn cũng muốn xử lý chuyện này.

Giữ lại luôn luôn không phải một chuyện tốt.

"Thật sao?" Vẻ mặt Vụ Tễ cảm kích nói:

"Đa tạ tiểu sư đệ, không biết tiểu sư đệ là đệ tử của Phong thứ mấy??

"Đệ Cửu Phong." Dứt lời, Giang Lan liền đi ra khỏi vòng tròn.

Đúng lúc, hắn vừa đi ra lại rõ ràng cảm giác được đối phương đang ngưng tụ sức mạnh, phảng phất chuẩn bị tùy thời động thủ.

Bởi vì hắn là Kim Đan nên mới có thể cảm nhận được.

Luyện Khí viên mãn khẳng định không thể.

Còn Trúc Cơ viên mãn thì cũng vượt quá khả năng, bởi vì trên người đối phương có pháp bảo che giấu.

"Sư tỷ có thể đứng lên sao?" Giang Lan hỏi.

"Có thể, có thể." Vụ Tễ gian nan đứng lên.

Giang Lan nhìn đối phương lảo đảo, không có ý định dìu dắt.

Nếu như không phải cần đối phương dẫn đường, hắn có thể đã động thủ rồi.

Vụ Tễ thấy Giang Lan không có đến đỡ nàng, cũng không có quan tâm lắm.

"Sư đệ đi theo ta, sư đệ hình như mới Luyện Khí đại viên mãn?"

"Ừm, thiên phú của ta không tốt."

"Không sao, người chậm phải cần bắt đầu sớm, trên Tiên Lộ khẳng định sẽ có một vị trí cho sư đệ."

Giang Lan gật đầu không nói gì.

Hắn đương nhiên biết đạo lý này, không cần đối phương nhắc nhở.

"Đột nhiên xuất hiện thú triều, làm cho rất nhiều người bị thương, không biết Long Vũ sư tỷ có chuyện gì hay không."

"Bất quá nàng là Long tộc, khẳng định sẽ không có gì đáng ngại."

"Nên sư đệ không cần lo lắng."Vụ Tễ nhìn Giang Lan, tùy ý nói.

"À, ta không có lo lắng." Lực chú ý của Giang Lan cơ bản đều ở trên người vị sư tỷ này.

Còn lại thì đang cảnh giác xung quanh.

Không đi được bao lâu, hắn liền nhận ra chung quanh có ba người.

Xem ra đối phương không có nói dối, quả thật còn có ba đồng bọn.

Tuy nhiên, cả ba người này đều không có bị thương.

Hơn nữa đều có tu vi là Trúc Cơ đại viên mãn.

"Sư đệ đối với Long Vũ sư tỷ thật sự là có lòng tin."Vụ Tễ nhìn Giang Lan, cười nói.

Lúc này, nàng sớm đã không còn bộ dáng chật vật như trước nữa.

"Ở trong núi có rất nhiều Yêu Thú đều chết dưới kiếm của Long Vũ sư tỷ."

"Sư đệ thích Long Vũ sư tỷ như vậy, có phải cũng cam tâm tình nguyện chết dưới kiếm của Long Vũ sư tỷ nhỉ?"

Giang Lan ngừng lại, hắn nhìn Vụ Tễ nói:

"Cho nên sư tỷ tính toán dùng kiếm của Ngao sư tỷ để giết ta?"

Hả?

Nghe Giang Lan nói, Vụ Tễ sửng sốt, nàng có chút bất ngờ.

Có điều nàng rất nhanh liền cười tươi như hoa nói:

"Sư đệ thật sự là thông minh, vậy sư đệ có chịu phối hợp một chút hay không?

"Sẽ rất nhanh mà thôi."

"Hơn nữa sư đệ cũng đừng nghĩ chạy, người của chúng ta cũng không ít. ”

Lúc này, ba người còn lại từ trong sương mù đi ra.

Bọn họ vây quanh Giang Lan, giống như lo lắng Giang Lan sẽ đột nhiên chạy trốn.

Nhìn bốn người này, Giang Lan không có tâm tình dao động gì, chỉ gật đầu nói:

"Được."

Hả?

Vụ Tễ nhíu mày, câu trả lời của Giang Lan khiến nàng có chút khó hiểu.

Người này bị bệnh à?

Nhưng mà đối phương chịu phối hợp đương nhiên là chuyện tốt.

Luyện Khí đại viên mãn, nàng còn không tin đối phương có thể lật ra sóng gió gì.

Không có chút do dự nào, Vụ Tễ trực tiếp xuất ra một thanh kiếm.

Là kiếm của Ngao Long Vũ.

Thanh kiếm này là chiến lợi phẩm của bọn hắn.

Chỉ lấy thanh kiếm này đâm vào người đệ tử này, thì như vậy kẻ giết người chính là Ngao Long Vũ, dù cho Ngao Long Vũ lại được sủng ái, lại biện giải.

Cuối cùng cũng khó thoát khỏi bị nghi kỵ.

Và kế hoạch tiếp tế tiếp theo cũng có thể được thực hiện.

Còn nếu Ngao Long Vũ có thể chết luôn càng tốt, khi đó chính là kế hoạch đại viên mãn.

Ngao Long Vũ giết đệ tử Đệ Cửu Phong, những đệ tử khác sẽ cùng liên hợp lại, cuối cùng sẽ trả giá thật lớn, đánh chết Long tộc Ngao Long Vũ.

Công chúa của Long tộc chết ở Côn Lôn, Long tộc tất nhiên sẽ làm khó dễ.

Kế hoạch rất tốt và nó đang diễn ra vô cùng tốt đẹp.

Chỉ cần hoàn thành kế hoạch trước khi người ở bên ngoài phát hiện.

Như vậy thì những người của Côn Lôn sẽ khó mà xoay chuyển lại tình thế này.

Mà trước mắt, tuyệt đối đầy đủ thời gian để làm.

Kế hoạch này là hoàn chỉnh và thành công là ở trong tầm tay.

Nghĩ như vậy, kiếm trong tay của Vụ Tễ liền trực tiếp đâm về phía Giang Lan.

Ba người khác chỉ đứng nhìn, nhìn Vụ Tễ đánh chết đệ tử trước mắt trốn trong vòng bảo hộ mà không ra được.

Hơn nữa còn là một đệ tử Luyện Khí viên mãn.

Giết hắn rất dễ dàng, chính là hơi phiền toái một chút.

Cũng may hiện tại có thể trực tiếp giết chết.

Kế hoạch đã tiến thêm một bước nữa.

Bạn đang đọc Bế Quan Ngàn Năm, Bạn Gái Dao Trì Mời Ta Rời Núi ( Dịch) của Phạ Lạt Đích Hồng Tiêu

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    8mth ago

  • Lượt đọc

    6

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!