Lần này đột phá Nguyên Anh, so với dự tính của hắn lại dễ dàng hơn rất nhiều.
Trên con đường thai nghén Nguyên Anh thì thông suốt, không cảm nhận được chút áp lực nào. Tâm ma kiếp quỷ dị khó lường khiến cho rất nhiều người nghe thấy đã sợ mất mật, thế nhưng ở trước mặt hắn lại như gà đất chó kiểng, thậm chí ngay cả nội tâm cũng không dao động nhiều.
Còn về lôi kiếp đã khiến cho không biết bao nhiêu tu sĩ ngã xuống, chỉ có hai đạo cuối cùng mới khiến hắn hơi cảm thấy có áp lực.
“Có thể nói là không bị thương mà tiến giai Nguyên Anh.”