Lục Huyền hiểu, sở dĩ thái độ của bọn họ thay đổi rõ ràng như vậy là do khoảng thời gian gần đâu, hắn liên tục trồng được linh thực phẩm chất cao với số lượng ổn định.
Sau khi trong lòng hắn biết rõ chuyện này, lại càng hiểu được giá trị của hành động đưa than sưởi ấm ngày tuyết rơi của Hà quản sự và Trương Hồng.
Trà còn chưa uống xong, Hà quản sự đã hấp tấp bước vào: "Lục tiểu tử, ngươi tới rồi đấy à?"
"Lần này mang đến bao nhiêu bụi Linh Huỳnh Thảo? Phẩm chất như thế nào?" Lão giả gầy gò hiếu kỳ hỏi.
"Ta mang tới hai mươi ba gốc, còn về phẩm chất, chắc chắn sẽ không để cho lão nhân gia ngài thất vọng." Lục Huyền cười trả lời. Hắn nói xong đã nhanh chóng lấy hơn hai mươi gốc Linh Huỳnh Thảo từ trong túi trữ vật ra, lại cẩn thận đặt chúng lên quầy.
"Chín gốc Linh Huỳnh Thảo phẩm chất tốt, chín gốc phẩm chất thượng đẳng và bốn gốc phẩm chất hoàn mỹ." Hà quản sự cẩn thận kiểm tra từng cây một, lại quay sang nhìn Lục Huyền bằng ánh mắt phức tạp rồi cảm thán nói: "Tốc độ trưởng thành của tiểu tử ngươi quá nhanh, số lượng Linh Huỳnh Thảo nhiều như vậy, mà không có một gốc phẩm chất phổ thông nào, thấp nhất cũng là phẩm chất tốt, xác suất đào tạo ra phẩm chất hoàn mỹ cũng không thấp. Xem ra, những gốc Linh Huỳnh Thảo phẩm chất hoàn mỹ ngươi đưa đến trước đó cũng không phải là ngoài ý muốn.”
"Ngươi có thể duy trì hiệu suất gieo trồng như thế, đã vượt qua hầu hết Linh thực sư của Bách Thảo Đường rồi, trong khi công phu bọn họ đặt lên linh thực còn nhiều gấp đôi, thậm chí là gấp mấy lần tiểu tử ngươi cơ."
"Ta cũng biết bản thân rất lợi hại, cho nên những gốc Linh Huỳnh Thảo này có thể đổi được bao nhiêu linh thạch?" Lục Huyền chống tay lên cằm, mỉm cười nhìn Hà quản sự vẫn đang thổn thức không ngừng.
"Tiểu tử thối này, trong mắt ngươi chỉ có tiền thôi. Vẫn là giá cả cũ, để ta tính toán xem, tổng cộng là bảy mươi bảy linh thạch và ba mươi toái linh, ngươi xem có đúng hay không?"
"Hà lão tính thì chắc chắc là không sai được."
Lục Huyền nhận hơn bảy mươi linh thạch do lão giả đưa cho, chỉ liếc mắt ước lượng đống linh thạch một cách rồi nhanh chóng bỏ chúng vào trong túi trữ vật.
"Còn nhớ chuyện lúc trước ta từng nói với người không? Chỉ cần ngươi có thể ổn định trồng ra linh thực phẩm chất cao, ta sẽ tạo điều kiện cho ngươi có được một chút cơ duyên. Khoảng thời gian gần đây, trong nội đường có ủy thác vài cây linh thực cho ta, để ta giao chúng cho một trong những Linh thực sư hợp tác với Bách Thảo Đường. Ta thấy ngươi biểu hiện tốt như vậy, đã dự định sẽ để một nửa cho người."
"Hả? Là loại linh thực gì?" Lục Huyền tò mò hỏi.
"Thanh Diệu Linh Trà nhị phẩm." Hà quản sự vui vẻ cười đáp.
"Linh thực nhị phẩm?" Nghe lão giả gầy gò gò nói như vậy, Lục Huyền không nhịn được lập tức ngồi thẳng người lên, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc.
"Đúng vậy, bên trên có giao cho ta mấy cây Thanh Diệu Linh Trà nhị phẩm còn non, sau khi thành thục, lá trà của nó có công hiệu thanh tâm sáng trí. Trên một trình độ nhất định nào đó, thứ này còn có thể chống cự được rất nhiều loại tà ma xâm nhập ô nhiễm, rất được nhóm tu sĩ Luyện Khí trung cấp và cao cấp hoan nghênh. Trong tay ta có sáu cây giống, ba cây trong đó đã được định trước, nhất định phải giao cho Linh thực sư khác ở nội đường, ba cây còn lại, nếu người sẵn lòng, ta có thể bán giá thấp cho người."
"Đương nhiên là ta đồng ý rồi." Lục Huyền nhanh chóng đồng ý: "Đa tạ Hà lão đã lưu cơ duyên như vậy lại cho ta."
Hắn lập tức đứng dậy bái tạ lão giả gầy gò trước mặt.
"Đây đều là do chính ngươi đoạt được, nếu ngươi không thể ổn định trồng ra linh thực phẩm chất cao như thế, thì dù muốn, ta cũng không thể giao chúng cho ngươi." Hà quản sự nhìn Lục Huyền, trong mắt lộ ra một tia hài lòng: "Nhưng trước khi giao cho ngươi, ta vẫn cần xác nhận một chút vấn đề nhỏ. Diện tích và nồng độ linh khí trong linh điền của ngươi vẫn ổn chứ? Thanh Diệu Linh Trà tương đối bá đạo, không cho phép linh thực khác xuất hiện xung quanh, nó cũng có nhu cầu cao về linh khí."
"Không thành vấn đề." Lục Huyền trả lời như đinh chém sắt.
Phải biết rằng, sau khi thu hoạch Linh Huỳnh Thảo, linh điền trong tiểu viện của hắn vẫn còn thừa ra hơn một nửa không gian, trồng ba cây linh thực nhị phẩm này cũng không thành vấn đề lớn.
Linh khí bên trong cũng nồng đậm tinh thuần hơn mảnh linh điền ban đầu kia, thậm chí ở ngay bên cạnh, còn có linh tuyền để tưới cây.
Quan trọng hơn nữa, hắn có thể tùy thời nắm giữ được trạng thái của linh thực, có thể căn cứ vào từng nhu cầu nhỏ bé của nó để điều chỉnh đến khi nó thỏa mãn mới thôi.
Đủ các yếu tố cộng lại, đương nhiên chuyện gieo trồng chăm sóc ba cây linh thực nhị phẩm này tuyệt đối nằm trong tầm tay của hắn
"Không sao là tốt rồi, ngươi ở đây chờ một chút, ta đi rồi quay lại ngay."
Nội viện Bách Thảo Đường.
Trong một căn phòng rộng rãi sáng sủa, ba gã Linh thực sư đang ngồi trên ghế gỗ, nhưng thi thoảng lại đứng lên di chuyển chầm chậm trong phòng, hành động này cho thấy tâm trạng của bọn họ cũng không được yên ổn như vẻ bề ngoài.