Lục Huyền đi một vòng quanh chỗ khu vực Linh Huỳnh Thảo, lại hái thêm mười hai gốc Linh Huỳnh Thảo thành thục. Trong đó có bốn cây phẩm chất tốt, sáu cây phẩm chất thượng đẳng, và hai cây khác phẩm chất hoàn mỹ.
Hơn một nửa số Linh Huỳnh Thảo trong linh điền đã được hái. Ban đầu, hắn gieo tổng cộng là một trăm gốc nhưng đến hiện giờ chỉ còn lại ba mươi chín bụi, mà chúng đã sắp bước vào giai đoạn trưởng thành.
Mười hai quầng sáng màu trắng xuất hiện, có bốn quầng ban thưởng tu vi, hai quầng là sáu tháng cộng với hai quầng là chín tháng, tổng cộng đã gia tăng hai năm rưỡi tu vi.
"Lại là hai năm rưỡi, ta khá có duyên với con số này."
Lục Huyền nhớ đây không phải là lần đầu tiên mức gia tăng hai năm rưỡi tu vi xuất hiện. Hắn vận chuyển linh lực của mình, khiến cho dòng linh lực cuộn trào mãnh liệt kia dần dần bình tĩnh lại, chúng đã giúp cho tu vi Luyện Khí tầng sáu của hắn càng thêm vững chắc.
Còn ba quầng sáng màu trắng khác mang đến ba tấm phù lục nhất phẩm, theo thứ tự là Kiếm Khí phù, Khu Tà phù, Bạo Viêm phù. Lục Huyền để chúng vào trong túi trữ vật.
Ba quầng sáng tiếp theo mở ra ba loại thuật pháp cấp thấp, hai cái Mộc Sinh Thuật và một cái Địa Dẫn Thuật.
Lục Huyền hấp thu hết, cảm thấy bản thân càng hiểu sâu hơn về hai loại thuật pháp này.
Địa Dẫn Thuật đã đạt tới cảnh giới đại thành, mà Mộc Sinh Thuật cũng đạt tới cảnh giới tinh thông. Ở thời điểm thi triển Mộc Sinh Thuật, tốc độ tụ tập linh lực hệ mộc nhanh hơn, số lượng mang đến cũng nhiều hơn, khiến cho hiệu quả đề cao đối với linh thực càng tốt hơn lúc trước.
Hai gốc Linh Huỳnh Thảo phẩm chất hoàn mỹ mang đến hai quầng sáng trắng, một cái mở ra thuật pháp nhất phẩm 《 Canh Kim Kiếm Quyết 》. Khi quầng sáng dung nhập vào cơ thể, cảm ngộ ập đến, Lục Huyền có cảm giác trình độ lý giải của bản thân về môn kiếm quyết này đã đạt đến một cấp bậc khác rồi.
Tâm niệm vừa động, một đạo kiếm khí màu vàng óng ánh đã bay ra từ đầu ngón tay. Kiếm khí như có sinh mệnh, nó lập tức bay quanh thân thể Lục Huyền, tốc độ càng lúc càng nhanh để lại một chuỗi tàn ảnh màu vàng phía sau, hệt như đang lấy Lục Huyền làm trung tâm, sau đó xây dựng thành một tòa vách ngăn màu vàng vậy.
Sau mấy chục hơi thở, kiếm khí dần dần hóa thành hư vô, tàn ảnh màu vàng vốn lưu lại phía sau cũng dần trở nên ảm đạm, cuối cùng biến mất hoàn toàn.
"Tốc độ thi thuật không cần phải bàn, gần như chỉ trong chớp mắt đã xong rồi. Khả năng điều khiển kiếm khí cũng đạt đến cảnh giới tùy tâm sở dục, dễ dàng sai khiến hệt như đang sử dụng cánh tay của mình, thời gian kiếm khí lưu lại bên ngoài cũng lâu hơn."
Lục Huyền cẩn thận lĩnh ngộ những biến hóa rất nhỏ phát sinh sau khi 《 Canh Kim Kiếm Quyết 》nhận được gói kinh nghiệm này.
Một quầng sáng khác lại mang đến cho hắn một tấm đan phương Bồi Nguyên Đan nhất phẩm, giúp hắn càng lý giải sâu sắc hơn về quá trình luyện chế Bồi Nguyên Đan.
"Cứ tích góp cứ từng gói kinh nghiệm đan phương lại trước đã, chờ sau này lại luyện chế cũng được. Làm như thế một khi mở lò luyện đan, xác suất luyện chế thành công đan dược phẩm chất tốt cũng cao hơn."
Lục Huyền ngẫm nghĩ, dù sao hắn cũng hấp thụ mấy gói đan phương rồi, chờ thêm một đoạn thời gian nữa cũng không sao.
Trong túi trữ vật đã có hai mươi sáu gốc Linh Huỳnh Thảo thành thục, nếu tích trữ nhiều hơn nữa, chỉ sợ số lượng hộp bạch ngọc trong tay hắn hoàn toàn không đủ để cất giữ chúng. Lục Huyền tính toán đi Bách Thảo Đường một chuyến, tiện thể sẽ rẽ qua chợ tán tu xem có huyết dịch yêu thú loại rắn hay không.
…
Trong đại sảnh Bách Thảo Đường nồng đậm dược hương, Hà quản sự vừa thoáng thấy Lục Huyền đang từ xa tiến lại, đã nhanh chóng đặt công việc trong tay xuống.
"Lục tiểu tử tới rồi đấy à? Nhóm hàng lần này thế nào?"
"Hàng hóa chắc chắn không có vấn đề gì, còn phải xem linh thạch trong tay lão nhân gia ngài có đủ hay không đã." Lục Huyền vỗ xuống cái tủ gỗ trước mặt Hà quản sự, khẽ nhướng mày nói.
"Nói ngươi mập, tiểu tử ngươi còn không thở gấp." Hà quản sự khẽ hừ lạnh một tiếng, lão thực sự không nhìn nổi dáng vẻ đắc ý này của Lục Huyền.
"Linh thực của tiểu tử ngươi thì có thể tiêu hao được bao nhiêu linh thạch trong Bách Thảo Đường chứ? Một phần trăm? Hay là một phần nghìn?"
"Hà lão, của cải bên trong Bách Thảo Đường phong phú quá nha." Trên mặt Lục Huyền lập tức xuất hiện một nụ cười tươi đầy nóng bỏng, hắn đón lấy một chén trà còn bốc khói nghi ngút từ trên tay dược đồng vừa đi tới châm trà, rồi dùng vẻ nịnh nọt đưa qua: "Mời ngài uống trà."
"Xem như tiểu tử ngươi còn có chút ánh mắt. Mau cầm Linh Huỳnh Thảo ra cho ta xem một chút?"
Lục Huyền thu lại nụ cười, biểu cảm trên mặt chuyển thành nghiêm túc, hắn lập tức lấy hai mươi sáu gốc Linh Huỳnh Thảo thành thục từ trong túi trữ vật ra.
Mấy hạt Xích Vân Tùng không thích hợp dùng để luyện chế đan dược, nên Lục Huyền muốn giữ nó cho bản thân trước đã, chờ đến thời điểm thích hợp sẽ đi bán cho các tu sĩ khác sau.