Chương 102: [Dịch] Cái Nguyền Rủa Này Thật Quá Tuyệt Vời

Một kích, rung động toàn trường (4)

Phiên bản dịch 4843 chữ

Chương 102: Một kích, rung động toàn trường (4)

"Có thể là hệ thống bị lỗi gì đó?"

"Chắc là vậy"

Kỳ tỷ đang ngồi trước hai người, ngậm lấy điếu thuốc, như đang suy nghĩ điều gì đó.

"Hai vị, tôi là giám khảo của trận thi đấu này."

Giám khảo đứng giữa lôi đài số 4 đẩy kính râm: "Giao đấu bắt đầu sau một phút, nếu có chuyện quan trọng gì, bây giờ các cậu có thể xin hoãn lại 3 phút thời gian. Muốn xin không?"

"Không cần." Trần Vũ lắc đầu.

Trần Khải Tử thì một mặt lãnh khốc, liền trả lời đều chẳng muốn mở miệng.

"Vậy được rồi."

Gật gật đầu, giám khảo chắp tay trước ngực vang lên "Ba~" một tiếng: "Trước khi bắt đầu thi đấu, thông lệ chúc phúc. Võ pháp —— cường hóa!"

Khí kình sôi trào, hai luồng ánh sáng màu trắng bay ra từ bên trong cơ thể giám khảo, chiếu vào Trần Vũ và Trần Khải Tử.

"Bà mẹ nó?"

Trần Vũ giật mình, lập tức triệt thoái về phía sau muốn né tránh. Nhưng tốc độ của ánh sáng cực nhanh, còn có thể truy tung, gọn gàng mà linh hoạt bọc hắn lại.

【 nhận chúc phúc tăng thêm: Tạm thời sức chịu đựng - 15%; tạm thời nhanh nhẹn -20%; tạm thời thể chất - 13%; tạm thời lực phản ứng - 14%; tạm thời khỏe mạnh - 12%; tạm thời ý chí - 15%; tạm thời thay cũ đổi mới - 22%; tạm thời adrenalin bài tiết hiệu suất -20%; tạm thời tế bào hoạt tính - 25%; tạm thời sinh mệnh lực -20%; tạm thời cơn sốc tỉ lệ + 24%; tạm thời xương cốt cứng rắn - 27%; tạm thời khí huyết hạn mức cao nhất -39% 】

"Phốc "

Trần Vũ trực tiếp phun ra một ngụm tiên huyết, vẩy trên lôi đài.

Giám khảo giật mình, vội vàng chạy tới đỡ: "Bạn học, cậu không có sao chứ?"

Trần Vũ: "..."

"Cậu là bị thương khi thi đấu vòng loại sao?"

"..."

Trần Vũ đối mặt với giám khảo, lễ phép nói: "Ta con bà nó là vừa mới bị thương."

"Có nặng lắm không? Vậy có muốn tiếp tục trận tranh tài này không?"

Lau khô vết máu ở miệng, Trần Vũ khoát tay: "tôi không sao, cám ơn quan tâm."

Giám khảo nhẹ nhàng thở ra: "Đây là việc mà tôi phải làm."

"Ông tránh ra đi, tôi phải bắt đầu trận đấu rồi."

"Được." Giám khảo một lần nữa trở về giữa lôi đài: "Nếu như thân thể khó chịu, mời cậu lập tức kết thúc tranh tài."

Người xem xung quanh lôi đài nhìn thấy Trần Vũ bị thương nghiêm trọng như vậy còn muốn kiên trì dự thi, lại lần nữa bộc phát ra tiếng gầm gú "kinh khủng".

"Cố lên!"

"Chàng trai! Tốt lắm!"

" Người Thanh Thành không có kẻ hèn nhát!"

"Cố lên cố lên cố lên "

"Hú ú ú ú ú"

【 nhận cổ vũ: Tạm thời adrenalin -3%; tạm thời lực lượng -3%; tạm thời ý chí -2% 】

【 nhận cổ vũ: Tạm thời tinh thần -4%; tạm thời khí chất -3%; tự tin - 12; mị lực -6; may mắn -1 】

Trần Vũ: " Ta Dis con mẹ nó"

Trần Khải Tử ở đối diện nhìn thấy trong thính phòng có rất nhiều người đang cổ vũ, mặt không biểu tình: "Cái thằng thích làm màu."

Giám khảo mắt nhìn đồng hồ: "Đếm ngược năm giây. Ba, hai, một "

"Bắt đầu!"

Giám khảo lách mình rời khỏi lôi đài.

Khán giả nhao nhao đứng lên, đều cho là có thể được xem một trận long tranh hổ đấu.

Ai nghĩ tới...... hai người đều không nhúc nhích......

"Phanh phanh!"

"Đông!"

"Kimochi!"

"Hây a "

Trên bốn lôi đài khác đã đến cao trào nhiệt liệt.

Trần Vũ và Trần Khải Tử vẫn đứng tại chỗ, đối mặt nhìn nhau.

"Xuy!"

"Xuyyyyyyyyyy"

"Kém cỏi."

"Cùi bắp!"

"Thất Trung liền là thích làm những chuyện thế này, mất mặt xấu hổ."

"Nhanh cút xuống đi!"

"Huýt"

Không ít người xem đã có kinh nghiệm, nhìn thấy tình trạng này liền đoán được là sẽ có người nhận thua, nhao nhao bất mãn thay đổi tiếng khen, phát ra tiếng chửi.

【 bị đả kích: Tạm thời adrenalin +3%; tạm thời lực lượng +2%; tạm thời ý chí +4% 】

【 bị đả kích: Tạm thời tinh thần +5%; tự tin + 13; mị lực +8; may mắn +2 】

Trần Vũ: "..."

Thính phòng Khu A.

Trần mẫu nắm chặt Trần Tư Văn tay, khẩn trương nói: " Tiểu Vũ vừa mới thổ huyết hay sao? Có phải là thụ thương rồi hay không?"

Trần Tư Văn cắn môi: "Đừng lo lắng, chắc là sẽ không có chuyện gì "

Kỳ tỷ ngồi hàng thứ nhất vẫn chưa mở miệng, nhưng cũng vô ý thức siết chặt nắm đấm.

Mà cách xa mười mấy mét bên ngoài, cũng có ba người đang chú ý Trần Vũ.

Cảnh sát Vương và hai tên thuộc hạ của anh ta.

"Xem ra là bị nội thương." Cảnh sát Vương sờ cằm một chút: "Thi đấu vòng loại mà cũng có thể bị thương, vậy thì thực lực của hắn muốn thấp rất nhiều so với tưởng tượng của tôi "

"Bịch "

Một thí sinh ở lôi đài số 2 bị một cước đá bay ra ngoài, phân ra thắng bại.

Chiến đấu trên lôi đài số 5 cũng kết thúc ngay sau đó.

Nhóm giao đấu thứ hai đều dần dần chuẩn bị kết thúc.

Nhưng mà Trần Vũ và Trần Khải Tử ở lôi đài số 4, vẫn còn đang trong giai đoạn giằng co.

Trần Khải Tử: "..."

Trần Vũ: " ..."

Trần Khải Tử: "... "

Trần Vũ: " ..."

"Ừ" trầm ngâm hồi lâu, Trần Khải Tử trước tiên mở miệng: "Không sai biệt lắm."

Trần Vũ gật đầu: "Đúng vậy à, thời gian chênh lệch không nhiều lắm."

Trần Khải Tử: "Có thể nhận thua."

Trần Vũ gật đầu: "Đúng, có thể nhận thua."

Trần Khải Tử: "... "

Trần Vũ: " ..."

Bạn đang đọc [Dịch] Cái Nguyền Rủa Này Thật Quá Tuyệt Vời

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    9mth ago

  • Lượt đọc

    5

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!