"Nhanh như vậy liền kết thúc giai đoạn một sao?" Nghe được tiếng nhắc nhở truyền đến bên tai, Lục Thánh hơi kinh ngạc, hỏi.
Giai đoạn thứ nhất này kết thúc không khỏi cũng quá nhanh một chút, độ khó cũng không khỏi quá thấp đi, căn bản ngay cả thân pháp của hắn cũng không ép ra, vậy còn nói về huấn luyện gì nữa?
"Xem ra ta không thể tiếp tục dựa vào tinh thần lực để gian lận nữa, nếu không căn bản không có hiệu quả rèn luyện khi cần thiết."
Từ cường độ tinh thần lực mà suy đoán hẳn là Đông Tình Tuyết.
Trong đầu Lục Thánh chợt nảy ra một ý nghĩ.
"Đông Tình Tuyết ở đây tựa hồ có thể thực hiện một chút kế hoạch kia của ta."
Cùng lúc đó, tại bên ngoài phòng tu luyện, trên mặt Đông Tình Tuyết hiện lên một tia dao động, trong lòng âm thầm nói: Quả nhiên là ta đã suy nghĩ nhiều.
Sau đó nàng quay đầu nói với Hạ Lâm bên người: "Ngươi quan sát thực lực của Lục Thánh thật tốt một chút, hắn hẳn là đối thủ lớn nhất của ngươi trong trại huấn luyện lần này."
Hạ Lâm ồ lên một tiếng rồi gật đầu. Sau đó nàng thử thả ra tinh thần lực của mình mà từng chút một thấm vào trong phòng tu luyện thân pháp.
Dưới sự dò xét của tinh thần lực, thân ảnh của Lục Thánh giống như đang đứng trước mặt nàng.
Hạ Lâm không ngừng run rẩy, nuốt xuống một ngụm nước bọt.
"Cố lên Hạ Lâm, ngươi có thể làm được! Người này chưa chắc đáng sợ như ngươi tưởng tượng! Hãy chiến thắng hắn để tiêu trừ bóng ma tâm lý, bù đắp tinh thần sơ hở. Cố lên, ngươi làm được mà!" Hạ Lâm âm thầm động viên mình và nhìn chằm chằm vào Lục Thánh không chớp mắt.
Không thể không nói dáng người của hắn vẫn là rất tốt, khuôn mặt cũng rất đẹp trai.
Hạ Lâm nhìn xem cơ bắp cân xứng hình giọt nước và thân hình thon dài cao ngất của Lục Thánh mà trong lòng nhịn không được toát ra một cái ý niệm.
Ta muốn sờ một chút xem để cảm thụ lực lượng của hắn rốt cuộc lớn bao nhiêu!
Ừm, chỉ đơn giản sờ một chút thôi!
Chỉ một giây thôi!
Chỉ là đơn thuần cảm giác một chút thực lực của Lục Thánh ấy mà!
Hạ Lâm tự an ủi mình, sau đó nàng thả ra tinh thần lực cẩn thận từng li từng tí rơi xuống trên người Lục Thánh.
Trong nháy mắt, một cỗ cảm giác điện giật mãnh liệt truyền lại.
Hạ Lâm "A" lên một tiếng rồi nhanh chóng thu hồi tinh thần lực của mình.
Sau đó nàng liền nhìn thấy Lục Thánh đang nhìn nàng thật sâu, trong ánh mắt tràn ngập ý cảnh cáo.
Hắn...... Hắn có thể nhìn thấy ta sao? Hắn biết là ta đang sờ hắn ư?
Hạ Lâm lập tức bối rối, ngơ ngác đứng tại chỗ không nhúc nhích.
“Chuyện gì xảy ra vậy?” Bên tai Hạ Lâm truyền đến giọng nói nghi hoặc của Đông Tình Tuyết.
Hạ Lâm phục hồi tinh thần lại, theo bản năng lắc đầu nói: "Không... không có gì.”
Hạ Lâm không dám nói với Đông Tình Tuyết là nàng vừa mới trải qua một màn kia rốt cuộc có phải là ảo giác hay không.
Trong tầm mắt Hạ Lâm thì Lục Thánh vẫn bình tĩnh đứng tại chỗ như trước, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.
“Đại khái...... Có thể...... Thật sự là ảo giác của ta.” Trong lòng Hạ Lâm thầm nghĩ.
“Nhưng mà......” Hạ Lâm lại nhìn Lục Thánh một cái, nàng nhịn không được mà đem tinh thần lực dùng sức lui về phía sau. “Người này thật là đáng sợ a. Hình như hắn còn đáng sợ hơn trước. Ta nên tránh xa hắn một chút.”
...
Nhìn thì nhìn chứ sờ ta là có ý gì? Quá đáng a!
Dùng tinh thần lực tùy ý dò xét người khác là loại chuyện rất không lễ phép, nhỡ đâu chọc phải võ giả có thực lực mạnh mẽ mà lại tính tình không tốt, vậy rất có thể đưa tới họa sát thân cho mình.
Lục Thánh cho Hạ Lâm một một chút cảnh cáo là hành vi rất cần thiết. Đạo tinh thần lực liều lĩnh này hắn không cần đoán cũng có thể biết đó nhất định là Hạ Lâm.
Lục Thánh không có tiếp tục quản Đông Tình Tuyết cùng Hạ Lâm nữa, hắn đem lực chú ý một lần nữa đặt trở lại phòng huấn luyện thân pháp trước mặt.
Giai đoạn hai đã bắt đầu.
Vụt!!!
Sáu tia sáng màu đỏ đồng thời bắn ra, lần lượt lao về phía Lục Thánh.
So sánh với giai đoạn một thì tia sáng tại giai đoạn hai vô luận là số lượng hay là tốc độ đều tăng cường không ít.
Tia sáng màu đỏ lặng lẽ không một tiếng động, không có tiếng xé gió và cũng không có quỹ tích để lần theo.
Do không có tinh thần lực đoán trước cho nên Lục Thánh chỉ có thể hoàn toàn dựa vào phản ứng thần kinh và tốc độ thân pháp của mình để tiến hành tránh né, nhưng hắn vẫn dư sức như cũ.
Hoàn thành 10%......
Hoàn thành 20%......
Hoàn thành 30%......
Lục Thánh mang vẻ mặt bình tĩnh vượt qua huấn luyện thân pháp giai đoạn hai 80 %.
Cho đến sau 80 % thì thần sắc của hắn mới thoáng nghiêm túc, nhưng cũng chỉ là hơi nghiêm túc mà thôi.
Lục Thánh đã đột phá bình cảnh lần 1 và kẹt ở bình cảnh kỳ lần 2, nhưng đối mặt với loại trình độ huấn luyện này vẫn là rất thành thạo.
Dù sao huấn luyện cùng zombie có thực lực cường đại trong mộng cảnh cũng không phải chuyện đùa. Mà lại chạy giữa một đám zombie còn kích thích hơn né tránh mấy tia laser trong phòng huấn luyện.
Khi số lượng tia laser tăng lên, tốc độ bắn phá cũng tăng lên theo.
Lục Thánh dần dần cảm giác được thân pháp bị kẹt ở bình cảnh lần hai đã mơ hồ có chút buông lỏng.
Sự tích lũy của hắn quá mức hùng hậu, chỉ cần hơi có chút áp lực thì đột phá vẫn là một việc khá đơn giản.
Nhưng ngay khi trong lòng Lục Thánh bắt đầu có chút chờ mong và hưng phấn thì tia laser bỗng nhiên dừng lại.
Tích!!!
Lục Thánh sửng sốt một chút, sau đó rất nhanh liền phản ứng lại.
Giai đoạn huấn luyện thứ hai cũng đã kết thúc! Sao lại nhanh như vậy nhỉ?