Hai người Tần Thiệu Quân cùng Đông Tình Tuyết hiện tại cũng tràn đầy vẻ rung động.
Vừa mới nói xong thân pháp hoàn mỹ được bao lâu mà Lục Thánh lại đột phá ngay trước mắt bọn họ. Hắn đột phá tới Nhập Vi Cảnh của thân pháp.
Nhập Vi Cảnh! Đây chính là nhập vi cảnh a!
Coi như là lão binh cấp bốn cấp năm đã từng ra chiến trường kia thì có mấy người có thể đem thân pháp rèn luyện tới Nhập Vi Cảnh? Thế mà Lục Thánh lại kinh người đạt tới!
Hắn nhẹ nhàng đột phá đơn giản như ăn cơm uống nước vậy!
“Ta còn nhớ rõ lúc ta hai mươi hai tuổi thì mới có thể đột phá nhập vi cảnh a!” Tần Thiệu Quân sợ hãi, nói.
Đông Tình Tuyết nhìn hắn một cái, hờ hững nói: "Ta thì hai mươi lăm tuổi.”
“Nhưng mà ta chính là võ giả thiên phú tốc độ a! Ta trời sinh có gia tăng đối với tu luyện thân pháp!” Tần Thiệu Quân như phát điên lên, nói. “Tiểu tử này năm nay mới bao nhiêu tuổi? Hắn mới mười bảy tuổi a! Màl lại còn là võ giả thiên phú lực lượng! Ngươi thấy chuyện này có hợp lý không?"
Đông Tình Tuyết trầm mặc một chút mới mở miệng nói: "Chính ngươi đã nói trên thế giới này có một nhóm người ở phương diện thiên phú hay tài năng nào đó sẽ mạnh hơn gấp mấy lần so với võ giả bình thường, thậm chí gấp mười mấy lần."
Tần Thiệu Quân bị những lời này của Đông Tình Tuyết làm cho nghẹn họng, cả người sững sờ tại chỗ.
Vài giây sau hắn vô cùng buồn bực mà cúi đầu mắng một câu.
“Khốn kiếp!”
Không để ý tới Tần Thiệu Quân buồn bực, Đông Tình Tuyết suy nghĩ một chút rồi quay đầu nhìn về phía Hạ Lâm.
"Ngươi cảm thấy nếu như ngươi chính thức đột phá tinh thần niệm sư cấp một và ngươi có thể thuần thục điều khiển sáu viên Tinh Trùy, vậy ngươi có thể chống lại Lục Thánh hay không?"
Trong lời nói của Đông Tình Tuyết bao hàm một tia chờ mong.
Nhưng Hạ Lâm không đợi nàng nói gì thêm mà ngay lập tức lắc đầu giống như một cái trống.
"Không có khả năng đâu Đông tổng giáo quan, ta bây giờ còn kém rất nhiều..."
Hạ Lâm cũng không ngốc, cho nên nàng có thể đoán được Đông Tình Tuyết có ý gì.
Để cho ta đi khiêu chiến tên quái vật Lục Thánh kia sao?
Ta từ chối!
Trước khi tới đây ta có thể còn có chút suy nghĩ, dù sao hắn chính là lỗ hổng tinh thần lực của ta nên ta rất muốn bù đắp, nhưng đó cũng chỉ là một chút suy nghĩ mà thôi. Còn bây giờ. thì.....
Đừng đùa nữa!
Ta cũng không muốn đi chiến đấu với tên quái vật!
Biểu hiện của Lục Thánh trong phòng tu luyện thân pháp thì Hạ Lâm đã dùng tinh thần lực mà thấy rõ ràng, nhất là tại giai đoạn thứ ba.
Lưới tia laser dày đặc kia để cho Hạ Lâm cảm thấy dù mình có thể khống chế được sáu cái Tinh Trùy thì cũng không nhất định có thể tránh được, nhưng Lục Thánh lại dễ dàng thông qua.
Một con sóng lớn như vậy thì Hạ Lâm thật sự không muốn đụng đến một chút nào.
Lục Thánh quả thực quá mạnh!
Một tên quái vật đáng sợ như vậy thì sao có thể bị ta coi là đối thủ được chứ?
Còn lỗ hổng tinh thần lực sao?
Không bổ, không bổ!
Không bổ thì cũng không chết, nhưng nếu bổ thì ta có thể bị tên quái vật kia đánh chết a!
Tựa như vị huấn luyện viên tại khảo hạch nhập doanh kia. Hạ Lâm vẫn còn nhớ rõ ngày hôm đó hắn đã bị Lục Thánh cầm lấy một chân, nằm trên mặt đất như tử thi và bị kéo đi.
Bây giờ nhớ lại trong lòng nàng vẫn còn sợ hãi như cũ.
Đông Tình Tuyết nhìn ra sự kiên quyết của Hạ Lâm, nàng bỗng nhiên cảm giác có chút bất đắc dĩ, chỉ có thể gật đầu nói: "Được rồi.”
Hạ Lâm nghe vậy liền thở phào nhẹ nhõm.
...
Lúc này, Lục Thánh trong phòng tu luyện thân pháp đã bắt đầu đối mặt với giai đoạn huấn luyện thân pháp thứ tư.
Hàng chục tia laser dày đặc đan xen thành lưới ô vuông, tốc độ tia laser cũng nhanh đến kinh người, cơ hồ tức khắc liền tới.
Lục Thánh vừa mới đột phá cảnh giới nhập vi của thân pháp và lấy lại được cảm giác thoải mái thì ngay lập tức liền cảm nhận được một trận áp lực.
Lục Thánh hít sâu một hơi, nhịp thở của hắn vào giờ khắc này đã phát sinh thay đổi kỳ diệu.
"Chuyển đổi sang hơi thở của gió! Phong Chi Hô Hấp!"
Trong phút chốc, quanh thân Lục Thánh tựa hồ có gió nhẹ vờn quanh, tốc độ của hắn vốn đã cực nhanh nay lại trở nên nhanh hơn vài phần.
Đây chính là loại phương pháp hô hấp đặc thù thứ hai mà Lục Thánh lĩnh ngộ được trong hơn một tháng bế quan.
Trong mắt người ngoài, tốc độ của Lục Thánh bây giớ đã nhanh như một đạo ảo ảnh. Bọn họ căn bản đã không thể thấy rõ động tác thân thể của Lục Thánh, mà chỉ có thể nhìn thấy thân ảnh của hắn chợt lóe rồi biến mất.
Thân thể Lục Thánh tựa hồ lung lay một chút rồi lướt qua.
Về phần hắn làm sao lướt qua thì căn bản không học viên nào hiểu được!
Rất nhiều học viên nhìn xem lưới tia laser tinh tế như lưới đánh cá kia mà biểu tình khiếp sợ hoang mang.
Bọn họ căn bản không thể nào hiểu được dưới khoảng cách nhỏ như vậy mà không thể đụng vào một chút, chỉ dựa vào thân pháp tránh né thì Lục Thánh rốt cuộc đã chui qua như thế nào?
Thu nhỏ lại trong nháy mắt rồi xuyên qua lưới tia laser, sau đó lại lớn lên trong nháy mắt sao?
Làm ơn đi, đây không phải là tình tiết trong phim ma thuật a!
Giờ khắc này, thân ảnh của Lục Thánh ở trong mắt đám học viên đã nhanh chóng trở nên cao lớn mà xa xôi, toàn thân hắn đều quanh quẩn cảm giác thần bí nồng đậm.
Không biết chính là thứ làm cho người ta dễ dàng sinh ra kính sợ nhất!
…