"Ăn cơm mà cũng có điều kiện sao?" Lục Thánh nhíu mày, hỏi.
Dương Diên cười khổ trả lời:
"Đúng vậy. Ngươi nghĩ rằng chúng ta hiện tại đang ăn chính là thức ăn thông thường sao? Những loại thịt này có rất nhiều đều từ trên thân dị thú bóc xuống, thông qua phương thức xử lý đặc thù rồi xào nấu thành đồ ăn có trợ giúp cho võ giả chúng ta tu hành.”
“Dùng lâu dài rất có chỗ tốt đối với võ giả gia tăng HP, hơn nữa còn có thể tăng cường các phương diện thể chất, mà cũng sẽ không sinh ra kháng dược tính thuốc bổ, nhưng giá cả cũng đắt kinh khủng.”
“Ví dụ như ngươi bây giờ đang ăn phần thịt của heo đen răng kiếm cấp hai này, ở bên ngoài tùy tiện một phần liền muốn tới một vạn Long tệ, hơn nữa còn là dạng không có trải qua xử lý. Nếu như đã xử lý và nấu nướng tốt thì giá cả có thể đạt tới năm vạn Long tệ trở lên.”
“Nếu như không phải ở trại huấn luyện mà ngươi được ăn loại thịt này thì trừ phi gia đình ngươi là gia đình giàu nhất thành phố Bạch Hà.”
“Huống chi có rất nhiều loại thịt mà bên ngoài căn bản mua không được, đều là do quân đội đặc biệt cung cấp."
"Thì ra là thế." Lục thánh nhìn xem khối thịt trong tay, có chút kinh ngạc nói.
Hắn không nghĩ tới chỉ một miếng thịt như thế mà lại đắt như vậy, nói cách khác hắn vừa mới nãy đã ăn tối thiểu mười mấy, hai mươi vạn Long tệ.
Nguyên bản Lục Thánh đạt được một trăm vạn tiền thưởng từ hiệp hội võ giả thành phố Bạch Hà thì hắn còn cảm thấy mình rất có tiền. Nhưng bây giờ hắn mới biết hắn căn bản ngay cả ăn no cũng đều không thể lăn lộn được.
“Trừ cái đó ra, trong trại huấn luyện còn có rất nhiều phòng tu luyện đặc thù rất có ích lợi đối với việc tu hành võ đạo, ở bên ngoài rất khó có được, hoặc là nói cần phải trả cái giá rất đắt thì mới có thể sử dụng." Dương diên biểu lộ lo lắng nói: "Có thể nói ngươi ở tại bên trong trại huấn luyện này thêm một ngày thì sẽ đạt được chỗ tốt càng lớn, nhưng điều kiện lưu lại chính là điểm tích lũy, mà để kiếm được điểm tích lũy là rất khó!"
Lục Thánh hỏi: "Có bao nhiêu độ khó?"
Lục Thánh cảm giác mình có chút no bụng, những loại thịt dị thú này quả thật có chất lượng dồi dào, chỉ một chút liền so được với mấy cân thịt dê bò phổ thông. Nhưng khi nghĩ tới mấy loại thịt này có giá cả hù chết người thì hắn lập tức kiên trì tiếp tục ăn thêm.
Dương Diên cười khổ nói: "Vô cùng khó khăn. Cho tới bây giờ toàn bộ trại huấn luyện chỉ có ba người có được điểm tích lũy, còn những người khác tạm thời đều là 0. Nói cách khác nếu như không nhanh chóng kiếm được điểm tích lũy nhất định thì chúng ta ngày mai liền sẽ bị đuổi đi."
"Là ba người nào? Bọn hắn lấy điểm tích lũy từ đâu?" Lục Thánh hiếu kì, hỏi.
Dương Diên giải thích:
"Chính là từ khảo hạch nhập doanh hôm nay, nếu thông qua khảo hạch thì liền được ban thưởng điểm tích lũy.”
“Mà ta nghe nói chỉ có ba người thông qua khảo hạch. Một người là Tào Dũng của thành phố Dương Lâm, là Võ Giả cấp 2, có được thiên phú thạch bì, có thể trên diện rộng tăng cường lực phòng ngự của mình nên đã thông qua khảo hạch. Người thứ 2 là Mạnh Tiến Hà của thành phố Đông Cương, cũng là Võ Giả cấp 2, dùng thiên phú tốc độ mà thông qua khảo hạch."
"Người còn lại là... A, chính là nàng."
Dương Diên đột nhiên nhìn về phía một cái phương hướng, thốt lên.
Lục Thánh thuận theo ánh mắt nàng nhìn lại, hắn liền thấy một vị nữ sinh khí chất thanh lãnh đang bưng dĩa cơm đi qua.
"Lại là nàng sao?" Lục thánh có chút ngoài ý muốn, hỏi.
Hắn vẫn còn nhớ kỹ vị nữ sinh này. Lúc hắn từ thông đạo đi ra thì chính nàng đã dùng tinh thần lực để dò xét hắn, sau đó nàng đã bị hắn dọa một cái mà sợ hãi đến trốn vào trong thông đạo.
Nữ sinh kia tựa hồ phát giác được ánh mắt của Lục Thánh mà hướng về phía hắn nhìn lại.
Khi nàng nhìn thấy Lục Thánh thì trong nháy mắt liền sửng sốt, sắc mặt bỗng nhiên trở nên trắng bệch, sau đó không chút do dự mà quay đầu rời đi, bước chân rất nhanh chóng.
"Ngươi biết nàng sao? Mà ngươi biết nàng cũng bình thường, vì có rất nhiều người đều biết nàng."
"Nàng là Hạ Lâm của thành phố Bảo Định, mặc dù không phải là Võ Giả cấp 2 nhưng lại là tinh thần niệm sư còn hiếm hơn cả võ giả thiên phú. Trong trại huấn luyện này người có thiên phú tốt nhất và thực lực mạnh nhất hẳn là nàng, nghe nói cao tầng của trại huấn luyện đã sớm để ý đến nàng."
"Ta biết đến chỉ có ba người thông qua khảo hạch như vậy, lần khảo hạch này thật sự quá khó, so với lần trước còn khoa trương hơn.”
“Ngươi không thấy Hạ Lâm dù đã thông qua khảo hạch mà sắc mặt đều không dễ nhìn như vậy sao, nàng còn đi rất vội vàng, đoán chừng cũng là do khảo hạch gây ra."
Lục thánh: “...”
Dương Diên mang vẻ mặt tràn đầy cảm khái. Trước khi tiến vào trại huấn luyện, nàng vốn cho là mình đã có thiên phú võ đạo không tồi, có thể xem như là thiên tài. Nhưng sau khi đi vào thì nàng mới biết được cái gì mới thật sự là thiên tài, quái vật, yêu nghiệt!
Nguyên bản đoạn thời gian trước khi Dương Diên thông qua khảo hạch võ giả cấp một thì trong lòng nàng còn có chút đắc chí. Nhưng sau khi tiến vào trại huấn luyện này nàng mới phát hiện ở đây khắp nơi đều có võ giả cấp một cùng tuổi với mình, thậm chí còn nhỏ hơn, ngay cả Võ Giả cấp 2 và võ giả thiên phú cấp 2 cũng có, đến nổi hàng hiếm như tinh thần niệm sư mà cũng có 1 vị.
Từng người có cấp độ càng cao hơn, còn Lục Thánh thì...
Dương Diên nhìn thoáng qua vị thiếu niên thiên tài từng gây chấn động toàn bộ thành phố Bạch Hà trước mặt mình mà nhịn không được âm thầm suy nghĩ.
Liền xem như Lục Thánh mà ở đây cũng chẳng khác gì người thường.
…