Một thiếu niên tráng kiện ngồi phía sau Lục Thánh bốn, năm hàng ghế có da ngăm đen, trên mặt mang theo vài phần lệ khí gắt gao nhìn chằm chằm bóng lưng Lục Thánh, nói: “Lục Thánh đấy à? Võ giả thiên phú lực lượng tại giai đoạn trước quả thật kinh người, không biết nắm đấm của hắn có thể đánh xuyên 'Thạch bì' của ta hay không. Ta phải đến thử xem mới được, ha ha ha ha..."
Trong mắt thiếu niên này mang theo vẻ điên cuồng, chiến ý nóng bỏng đang hừng hực thiêu đốt.
Ngồi phía sau Lục Thánh tại một bên khác là một nam sinh có tướng mạo thanh tú, để kiểu tóc phiêu dật cũng đang nhìn xem Lục Thánh. Bên cạnh hắn là mười mấy thiếu niên bảo vệ chung quanh, tựa như chúng tinh sủng nguyệt vậy.
"Tiến Hà, tên Lục Thánh này thật là kiêu ngạo, một người mà lại chiếm lấy nhiều vị trí người như vậy! Nhưng thực lực của hắn thật sự quá khủng bố, cũng không biết có phải là thật hay không, ròng rã mười tám cỗ cơ quan ngươi máy cấp hai bị hắn đánh hỏng, còn có một vị nhân viên giám thị võ giả cấp ba bị hắn đánh hôn mê nữa."
Nghe người bên cạnh thán phục, nam sinh thanh tú cười lạnh, nói:
"Tin đồn là thứ chỉ tin được một nửa, có trời mới biết bên trong đó có bao nhiêu tin tức không muốn người biết. Tên Lục Thánh này tuy có thực lực, nhưng hạn mức cao nhất của hắn cũng liền như vậy.”
“Võ giả thiên phú lực lượng trên cơ bản đều là như thế, ngay từ đầu mãnh liệt muốn chết, tạo ra đủ loại chiến tích rất khoa trương, nhưng thực ra đã dùng hết rất nhiều tiềm năng, càng về sau lại càng tầm thường.”
“Chúng ta hiện tại không phải là giai đoạn đầu sao? Vậy trong khoảng thời gian này chẳng phải chúng ta sẽ muốn để cho hắn càn rỡ chà đạp sao?” Có thiếu niên không cam lòng nói.
Nam sinh thanh tú thản nhiên nói: "Chưa chắc, vì tiến vào cái trại huấn luyện này chúng ta sẽ tiến bộ rất nhanh, mà tiềm lực của chúng ta khẳng định mạnh hơn hắn, hơn nữa ta lại là võ giả thiên phú tốc độ, ưu thế chống lại hắn vẫn rất rõ ràng. Lực lượng của hắn có mạnh thì thế nào thì cũng phải theo kịp thân pháp và tốc độ của ta trước mới được. Khảo hạch nhập doanh có thông đạo chật hẹp nên ta mới bị hạn chế thôi. Lúc đó ưu thế tốc độ của ta cũng không có phát huy ra."
Nam sinh thanh tú mỉm cười, trên mặt tràn ngập vẻ tự tin cùng thong dong tựa như tất cả đều ở trong lòng bàn tay hắn vậy.
…
“Đây hẳn là Tào Dũng, như vậy đây chính là Mạnh Tiến Hà.”
Tinh thần lực của Lục Thánh thoáng tản ra, toàn bộ hội trường đều thu hết vào mắt hắn, biểu hiện của mọi người phía sau hắn cũng bị hắn thấy rõ ràng.
Trong đó có hai đạo ánh mắt tỏa ra địch ý khiến cho Lục Thánh hơi chú ý một chút. Đương nhiên cũng chỉ là hơi chú ý một chút mà thôi, chứ hắn căn bản không để ở trong lòng.
Hai học viên này có thực lực chỉ là vừa mới đặt chân võ giả cấp 2. Nếu đặt ở hai tuần lễ trước thì Lục Thánh có lẽ còn có thể hơi chút liếc mắt nhìn bọn họ một cái, Nhưng bây giờ thì hắn chỉ cần tiện tay một cái là có thể bóp chết hai con hàng này, vậy bọn hắn có cái gì đáng để Lục Thánh phải chú ý.
"Từ ở trong không gian mộng cảnh giết Zombie càng ngày càng nhiều, mà thực lực của Zombie cũng càng ngày càng mạnh, và ta giống như cũng trở nên càng ngày càng bạo lực."
Trước kia Lục Thánh cũng sẽ không như vậy, bây giờ hắn ở trong thông đạo khảo hạch đánh cơ quan người máy không đã nghiền nên đã thuận tay đánh luôn nhân viên giám thị.
Nếu là trước kia Lục Thánh chắc hẳn là sẽ suy nghĩ một chút, sau đó suy đoán ra thân phận của đối phương, từ đó trận chiến đấu không cần thiết này sẽ không phát sinh.
Lục Thánh âm thầm suy nghĩ và nhanh chóng tìm ra nguyên nhân.
Đó là sự thay đổi về tâm trí.
Theo thực lực của hắn không ngừng mạnh lên, tâm tính vốn có của hắn cũng sẽ lặng lẽ phát sinh chuyển biến.
Bởi vì thực lực của hắn đã trở nên mạnh mẽ, cho nên có rất nhiều thứ hắn cũng lười suy nghĩ, cân nhắc. Bởi vì hắn muốn dùng thực lực để trực tiếp nghiền ép, vậy hết thảy đều sẽ trở nên đơn giản hơn rất nhiều.
"Kẻ yếu thì cần sử dụng trí tuệ để đạt được mục đích, còn kẻ mạnh thì lại quen nói chuyện bằng nắm đấm."
Chuyện này giống như ở giữa đường có một tảng đá, người có sức lực nhỏ sẽ suy nghĩ biện pháp đem tảng đá này dời đi, hoặc là đi đường vòng. Còn cường giả thì sẽ không suy nghĩ nhiều như vậy mà liền một cước đá văng là được.
Đây là loại tâm tính của cường giả.
Lục Thánh cũng kinh ngạc phát hiện, trong lúc hoảng hốt mình đã trưởng thành đến độ cao như thế.
Hắn từ một thiếu niên đần độn, khúm núm mà dĩ nhiên đã trở thành cường giả, trước và sau tựa như hai người khác nhau.
Trong lúc Lục Thánh đang nghĩ ngợi, ngoài cửa hội trường có hai người đi vào gồm một nam một nữ, trên người cả hai đều mặc quân trang màu xanh đậm rất vừa vặn.
Lục Thánh chú ý tới huy chương trên vai hai người này, đó là huy chương mà chỉ có giáo quan mới có tư cách đeo.
Để có tư cách ở một phương quân khu đạt được quân hàm như thế thì ít nhất cũng cần thực lực cấp năm trở lên.
Lục Thánh vẫn còn nhớ rõ lý lịch nhân sinh lần đầu tiên của mình, mặc dù hắn có một đống chiến công nhưng đến chết vẫn chỉ là một vị Úy quan cũng bởi vì hắn chỉ là võ giả cấp bốn.
Một nam một nữ này đều có tướng mạo không tầm thường, quanh thân lại tràn ngập khí tràng cường đại.
Sau khi hai người bọn họ đi vào cửa, hội trường đang ồn ào cũng nhanh chóng an tĩnh lại.