Lão Tôn mở nút bình rồi đổ một viên đan to bằng hạt nhãn ra lòng bàn tay.
Dùng pháp lực nâng đến trước mặt Uông Trần.
Uông Trần ngạc nhiên: “Tôn đại gia, đây là?”
Viên đan này toàn thân như ngọc, toả ra mùi hương của dược nồng đậm.
Chỉ ngửi thôi cũng làm tốc độ vận hành pháp lực trong cơ thể hắn nhanh hơn.
“Hồi khí đan.”
Lão Tôn tức giận nói: “Ăn nhanh lên rồi làm việc!”
Uông Trần cười nói: “Viên đan này không tính trong thù lao đâu nhé.”
Lão Tôn nghiến răng nghiến lợi: “Không tính!”
Hắn đau lòng quá!
Giá bán của một viên hồi khí đan hạ phẩm cấp một này trong cửa hàng đan dược thành Vân Sơn chính là một linh thạch hạ phẩm.
Công dụng của hồi khí đan chính là làm tốc độ khôi phục pháp lực nhanh hơn.
Tác dụng chân chính của nó không phải đùng để tu luyện, mà là nhanh chóng bổ sung pháp lực trong khi chiến đấu.
Lão Tôn tích góp mấy viên là để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.
Dưới tình huống bình thường, sao hắn nỡ tặng không một viên hồi khí đan cho Uông Trần chứ.
Tình huống hiện giờ thật sự là không còn cách nào.
Nếu không nắm chặt thời gian diệt sạch địa tê ngưu trong linh điền, tổn thất của hắn không phải là một hai viên linh thạch hạ phẩm có thể đền bù.
Quỳ thì cũng đã quỳ rồi, cũng không thiếu viên đan dược này!
Nhìn Uông Trần vui sướng cầm lấy đan dược nhét vào trong miệng, lão Tôn khóc một dòng sông ở trong lòng.
Mà Uông Trần ngậm hồi khí đan ở trong miệng, dùng nước bọt hoà tan, sau đó nuốt từng ngụm nước thuốc.
Dược lực nhanh chóng tan thành linh khí tinh thuần, ngưng tụ thành pháp lực dưới sự vận chuyển của Ngũ Hành Công.
Uông Trần đứng lên, tiếp tục sự nghiệp diệt trùng vĩ đại!
Tốc độ khôi phục pháp lực của hồi khí đan nhanh hơn ngồi xếp bằng hành công gấp trăm lần.
Một viên hồi khí đan không thể nghi ngờ có thể tăng lên thời gian chiến đấu của hắn rất rất nhiêu.
Lại nói, nguyên chủ cũng rất đáng thương.
Sống đến mười bảy tuổi, tu hành mười mấy năm nhưng số lần sử dụng đan dược có thể đếm trên đầu ngón tay.
Nội môn phái Vân Dương có không ít “tiên nhị đại”, bình thường đều coi đan dược như đồ ăn vặt.
Cho dù là một con heo cũng có thể biến thành tu sĩ Luyện Khí cao cấp!
Dưới dược lực cuồn cuộn không ngừng của hồi khí đan, Uông Trần tăng tốc độ càn quét linh dền.
Hắn cũng càng ngày càng thành thạo công tác diệt trùng.
Tuy bị hạn chế bởi căn cốt và ngộ tính.
Nhưng chỉ số thông minh và EQ của Uông Trần không phải là nguyên chủ ngu dốt có thể so sánh.
Sau khi Canh Kim chỉ đột phá cấp bậc tinh thông, năng lực khống chế của hắn với pháp thuật này tăng lên rất nhiều.
Hơn nữa Uông Trần còn giỏi về tổng kết kinh nghiệm.
Dựa vào cảm giác mạnh mẽ cùng với năng lực cộng minh với cỏ cây.
Hắn có thể tìm ra địa tê ngưu giấu trong linh lúa một cách dễ dàng, sau đó không tiếng động tới gần.
Lại ra tay giết chết.
Theo số lượng địa tê ngưu chết trong tay Uông Trần không ngừng tăng lên, độ thuần thục của Canh Kim chỉ cấp tinh thông cũng liên tục tăng lên.
Lượng pháp lực hắn tiêu hao lại đang giảm dần.
Đây là bởi vì Uông Trần phát hiện ra, đối phó với địa tê ngưu bình thường căn bản không cần dùng hết mười phần sức lực.
Nếu khoảng cách đủ gần thì một phần sức lực hoàn toàn có thể giải quyết một con địa tê ngưu.
Nhưng nếu quá gần thì địa tê ngưu sẽ cảm nhận được và chạy trốn.
Uông Trần nhanh chóng thí nghiệm ra khoảng cách tốt nhất.
Sau đó tỉ lệ ghi bàn của Canh Kim chỉ cũng tăng lên.
Tới cuối cùng, chỉ cần là địa tê ngưu bị linh thức của Uông Trần toả định thì không con nào có thể chạy thoát.
Xác suất một kích mất mạng thành công lên tới trăm phần trăm!