Chương 108: [Dịch] Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Mở túi trữ vật

Phiên bản dịch 4751 chữ

- Thân phận của Tư Đồ Thanh Thanh này quả nhiên không đơn giản... ngay cả tâm đắc Trúc Cơ cũng dám đồng ý.

Mặc dù Phương Tịch có chút động lòng, nhưng cũng chỉ một chút mà thôi.

Có lẽ Tư Đồ Thanh Thanh nói không sai, Tư Đồ gia kề bên diệt vong, chuyện uống rượu độc giải khát gì cũng có thể làm ra được, nhưng hắn làm sao có khả năng đồng ý đi chôn cùng Tư Đồ gia?

Bởi vậy quả quyết cự tuyệt:

- Bản thân quen nhàn vân dã hạc, không muốn gia nhập thế lực gì... Tiên tử đi đường cẩn thận, chúng ta sau này còn gặp lại!

Nói xong chắp tay, triển khai thân pháp, giống như long xà nhanh chóng vọt ra ngoài, chỉ mấy tức đã biến mất không thấy...

- Người này là ai?

Nhìn bóng lưng Phương Tịch rời đi, ánh mắt Tư Đồ Thanh Thanh ngưng lại:

- Thể Tu Luyện Thể tầng hai... Sử dụng thân pháp tương tự võ giả thế tục, rồi lại đáng sợ hơn... người như vậy, sẽ không yên lặng vô danh mới đúng, nếu Tứ Hải Đường của gia tộc vẫn còn, không hẳn không thể tra ra manh mối...

Nhưng đột nhiên, trên mặt nàng hiện ra ý cười cay đắng.

Thanh Trúc Phường Thị bị công phá, một Trúc Cơ lão tổ không rõ sống chết.

Tương lai Tư Đồ gia thế nào còn nói không chắc, làm sao có tinh lực đi điều tra một Thể Tu chỉ là Luyện Khí trung kỳ.

- Huyền Thiên Tông, còn có Từ gia, Tống gia... Thù này Tư Đồ Thanh Thanh ta nhớ kỹ.

Tư Đồ Thanh Thanh liếc nhìn phương hướng phường thị, đổi lại pháp khí, nhanh chóng điều động rời đi...

...

Một bên khác.

Phương Tịch chạy ra thật xa, đi vào trong núi rừng.

Suối nước róc rách, phía trên còn trôi nổi cây khô lá rụng.

Hắn chọn một tảng đá xanh cực lớn, đào một cái hầm, lại làm tốt phòng hộ.

Sau khi hoàn thành tất cả, lập tức lựa chọn xuyên qua!

- Phụ cận Thanh Trúc Sơn đã loạn, đại thế lực bị diệt là thịnh yến của tôm tép nhỏ bé, phạm vi mấy trăm dặm sẽ không còn bình tĩnh... Ta lười dính líu, trốn đi cho thỏa đáng.

Lần này Phương Tịch chuẩn bị ở Đại Lương trốn mấy năm.

Dù như thế sẽ làm lỡ tiến độ của Trường Xuân Quyết... nhưng hắn ở trên công pháp cũng không có tiến độ gì, lại nói... Còn có Hỗn Nguyên Chân Công thay thế nha!

Nếu ở Đại Lương lên cấp chân cương Võ Thánh, cũng chính là Tông Sư cảnh có thể so với tu sĩ Luyện Thể tầng ba, trở về làm không tốt còn có thể giả heo ăn thịt hổ.

- Quên đi... thịt hổ dù ngon cũng không nên ăn, ta chỉ cần nắm giữ mậu dịch hai giới, còn sợ không có tài nguyên?

Đại Lương.

Núi hoang bên ngoài thành Tam Nguyên.

Bóng người Phương Tịch xuất hiện, có chút kích động nhìn hai cái túi trữ vật trên tay:

- Cuối cùng cũng đến thời điểm kiểm tra chiến lợi phẩm...

- Ta phải tỉnh táo, vừa rồi là do nhìn thấy cừu nhân, cho nên nhịn không được.

Phương Tịch nhìn hai cái túi trữ vật, một cái tinh xảo, một cái thô lậu, âm thầm cảnh giác.

Giết người đoạt bảo đúng là rất sảng khoái, nhưng nếu biến thành kẻ bị giết người đoạt bảo, vậy thì không vui tí nào.

Phương Tịch nắm giữ bảo sơn, tự nhiên không muốn rơi vào kết cục như thế.

Sau khi thoáng bình phục tâm tình, hắn cầm túi trữ vật đơn giản lên trước.

Cái túi trữ vật này là của Nghênh Tùng, người này pháp lực thấp kém, cộng thêm Phương Tịch đã là Luyện Khí trung kỳ, chỉ mất thời gian uống cạn chén trà liền mở ra.

Trong túi trữ vật, là một vùng không gian không kém cái túi trữ vật trên người Phương Tịch bao nhiêu, bên trong có hai xấp phù lục, mười mấy viên linh thạch, một ít quần áo cùng mấy thứ linh tinh.

Thậm chí Phương Tịch cảm thấy nhiều phù lục như vậy, cũng chưa chắc là của Nghênh Tùng, mà là đồ vật Kỳ Lục cho hắn bảo mệnh.

Dù sao tu sĩ Luyện Khí sơ kỳ pháp lực yếu kém, cho pháp khí thượng phẩm cũng không dùng được, không bằng phù lục bớt việc thuận tiện.

Ngoài ra lúc trước Nghênh Tùng điều động pháp khí phi hành tên Hắc Vân Đâu, cũng đã trở thành chiến lợi phẩm của Phương Tịch.

- Tổng thể mà nói còn không tệ.

- Bất quá đầu to vẫn là cao thủ Khấu thị kia...

Phương Tịch cầm túi trữ vật của lão tam Khấu gia, cái túi này rõ ràng tinh xảo hơn rất nhiều.

Không chỉ tinh xảo, bên trên lạc ấn pháp lực cũng vô cùng mạnh mẽ.

Phương Tịch bỏ ra năm sáu canh giờ, mới miễn cưỡng xóa bỏ, mở ra...

Chờ sau khi mở ra, dù hắn có chuẩn bị tâm lý, con mắt cũng không khỏi nheo lại.

Linh thạch!

Đầu tiên hấp dẫn mắt hắn, là một đống hơn trăm viên linh thạch ở trong góc!

- Phát tài, lần này phát rồi...

Phương Tịch lẩm bẩm, vừa nhìn về phía thu hoạch khác, không khỏi ngẩn ra.

Dung lượng của túi trữ vật này rõ ràng vượt qua hai cái trước, to nhỏ khoảng ba thước vuông, bên trong còn có một vài pháp khí nhuốm máu, tài liệu, đan dược, thậm chí thẻ ngọc, bao bọc... Phần lớn đều rất tán loạn, tựa hồ trong lúc vội vàng tùy ý đóng gói.

- Vị lão tam Khấu gia này, ở trong phường thị hẳn đánh cướp không ít người, thu nạp rất nhiều của cải...

Bất quá lúc này, tất cả đều thành của Phương Tịch.

Bạn đang đọc [Dịch] Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên của Văn Sao Công

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    10mth ago

  • Lượt đọc

    89

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!