Chương 112: [Dịch] Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Nguyên Hợp Sơn 2

Phiên bản dịch 4896 chữ

Thậm chí trong một ít cơ quan đặc thù còn sắp xếp cung nỏ!

Ở dưới phòng ngự như vậy, dù triều đình Đại Lương phái mấy vạn đại quân tấn công, đều có thể thủ vững một quãng thời gian rất dài, xác thực là vững như thành đồng vách sắt!

Đêm khuya!

Gió lạnh sưu sưu, đệ tử Nguyên Hợp Sơn canh gác ở Huyết Môn vẫn tinh thần sáng láng.

Nhưng tất cả những chuyện này, đều không liên quan tới Phương Tịch...

Một đám mây đen chậm rãi thổi qua bầu trời.

- Ngốc hả? Tiểu gia biết bay!

Phương Tịch điều động pháp khí phi hành... Hắc Vân Đâu, trực tiếp vượt qua Huyết Môn, tiến vào hạch tâm của Nguyên Hợp Sơn.

- Bằng vào thực lực trước mắt của ta, những Võ Sư nhất bộ nhị bộ kia đến chính là chịu chết!

- Chỉ có Võ Sư tam bộ cương gân thiết cốt, xương cốt trải qua cường hóa, mới coi như không dễ giết... Nhưng ở trước mặt Kim Giao Kiếm cũng như giấy...

Dù sao không phải Thể Tu ở tu tiên giới Nam Hoang, những Thể Tu kia đã sớm học thông minh, mỗi lần ra trận đều ăn mặc chỉnh tề, có một bộ áo giáp cấp bậc pháp khí, đây mới thực sự là hung thú hình người!

Tu tiên giả đều là đám người giỏi về mượn ngoại lực.

Cũng may những Võ Sư này không có pháp khí.

- Ngoài ra chính là Tông Sư trong truyền thuyết.

Con ngươi Phương Tịch thâm thúy.

- Nhưng không sao... ta biết bay! Dù đánh không lại... Pháp khí thượng phẩm trong tay, cũng có thể mài chết hắn!

Nguyên Hợp Sơn có ngũ phong, từng cái phong cảnh không giống, địa vị ở trong tông môn cũng hoàn toàn khác nhau.

Giống như ngón tay cái là Tuyết Phách Phong, làm vị trí của Tông chủ Nguyên Hợp Sơn cùng đại điện nghị sự.

Ngón trỏ tên Vạn Cốt Phong, là nơi chấp sự Võ Giả cùng trưởng lão Võ Sư hội tụ.

Hai phong như ngón áp út và ngón út, là chỗ ở của đệ tử và tạp dịch.

Cuối cùng là ngón giữa Lôi Cực Phong!

Ngọn núi này cao lớn nhất, đồng thời cũng là cấm địa của đệ tử Nguyên Hợp Sơn, nơi các đời tông chủ và trưởng lão được an táng.

Bất quá cũng có nghe đồn, Tông Sư Võ Thánh duy nhất của Nguyên Hợp Sơn, đang ẩn cư ở trong Lôi Cực Phong!

Phương Tịch thừa dịp bóng đêm, nghênh ngang đi tới Lôi Cực Phong.

Bởi vì nơi này là cấm địa, bình thường không có đệ tử tuần tra.

E là trên dưới Nguyên Hợp Sơn cũng không nghĩ đến, sẽ có kẻ địch từ trên trời xâm lấn!

- Cảnh sắc không tệ!

Phương Tịch đứng chắp tay, tùy ý đi dạo ở trong cấm địa của Nguyên Hợp Sơn.

Trên đỉnh núi Lôi Cực Phong, có một hồ nước nhỏ.

Biên giới hồ nước là một nghĩa địa trắng noãn, từng bia mộ, phần mộ đều màu trắng... thoạt nhìn vô cùng kỳ dị.

- Cũng không biết những người chết kia có mang theo bí tịch võ công hay không, hoặc chôn theo vàng bạc tài bảo, cùng với kỳ trân đồ cổ...

Phương Tịch lầm bầm lầu bầu, bỗng nhiên sinh ra tâm tư đi làm Mạc Kim Giáo Úy (*kiểu nói trộm mộ của Trung Quốc).

- Khà khà... các vị tổ sư của bản môn, phần lớn đều là quỷ nghèo, không có chôn theo vật gì.

Bỗng nhiên một tiếng nói từ trong bóng tối truyền ra.

Vẻ mặt Phương Tịch không đổi, trong tay âm thầm thủ sẵn một tấm Kim Chung Phù và Huyền Thiết Thuẫn, bất cứ lúc nào cũng sẽ kích hoạt.

Kim Chung Phù là phù lục phòng ngự cấp một trung phẩm, sức phòng ngự rất mạnh.

Ít nhất ngăn chặn công kích của Luyện Khí hậu kỳ là không thành vấn đề.

Có hai lá bài tẩy này, thần thái của hắn rất tùy ý mà nhàn nhã:

- Lão Tông Sư của Nguyên Hợp Sơn? Còn chưa thỉnh giáo?

- Ha ha, thỉnh giáo không dám nhận... Lão phu Lệnh Hồ Sơn!

Một lão đầu mặc thanh sam chắp hai tay sau lưng, chậm rãi xuất hiện ở dưới ánh trăng.

Đầu của hắn rất lớn, da thịt trắng bệch, tóc mai màu trắng buông xuống, thoạt nhìn rất già nua.

Nhưng Phương Tịch có thể cảm nhận được huyết khí cô đọng đến cực điểm!

Giống như mình đối mặt không phải phàm nhân, mà là Hung thú ẩn giấu ở dưới lớp da người!

Lúc này, Lệnh Hồ Sơn đã đi tới trước mặt Phương Tịch, con ngươi vẩn đục quét qua, lại lắc đầu:

- Đệ tử bổn môn chẳng ra gì, thứ tốt của tổ sư sớm đã bị mấy đời tông chủ trước đào sạch... Cho dù là lão phu cũng không lấy được bao nhiêu, đáng tiếc...

Phương Tịch kinh ngạc, Đại Lương vẫn khá coi trọng tổ tiên sư phụ.

Nhưng ở trước mặt hắn, là ngoan nhân dám quật phần mộ của lão tổ mình!

Bỗng nhiên Lệnh Hồ Sơn nhìn về phía Phương Tịch:

- Ngươi chính là... Quỷ Kiến Sầu đại náo thành Tam Nguyên? Lần này hẳn là coi trọng công pháp của bản tông?

Vẻ mặt của Phương Tịch không đổi:

- Làm sao biết?

- Khà khà... tuy thế nhân đều nói Quỷ Kiến Sầu hỉ nộ vô thường, nhưng lão phu cẩn thận lật xem tình báo... Phát hiện ngươi kỳ thực là vì bí tịch của Hoàng gia, mà lúc trước lão tổ Hoàng gia chỉ mới Võ Sư tứ bộ...

Lệnh Hồ Sơn móc lỗ tai:

- Bởi vậy lão phu suy đoán, ngươi nhất định sẽ đến Nguyên Hợp Sơn một chuyến, công pháp Võ Sư ngươi cũng muốn, Tông Sư tự nhiên không thể bỏ qua.

- Đúng là như thế.

Phương Tịch cười ha ha:

- Vậy ngươi có cho hay không?

- Cho!

Lệnh Hồ Sơn chăm chú trả lời.

- Không cho ta liền... Hả?

Câu trả lời ngoài ý muốn này, khiến Phương Tịch sửng sốt.

Bạn đang đọc [Dịch] Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên của Văn Sao Công

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    10mth ago

  • Lượt đọc

    61

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!