Chương 121: [Dịch] Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên

Tông Sư Hội 2

Phiên bản dịch 4890 chữ

- Tông Sư Hội sao... Đó là một tổ chức thần bí trải rộng Đại Lương, yêu cầu nhập hội là chân cương Võ Thánh, có người nói là vì tìm kiếm cảnh giới trên Võ Thánh...

Lệnh Hồ Sơn rơi vào hồi ức.

- Trên Võ Thánh?

Phương Tịch giật mình:

- Tìm được chưa?

- Đáng tiếc không có, Tông Sư chính là cực hạn của võ giả.

Lệnh Hồ Sơn tiếc nuối lắc đầu.

- Vậy thì thật tiếc nuối.

Phương Tịch thở dài.

Hắn còn tưởng thế giới này có tồn tại tương đương Thể Tu Trúc Cơ kỳ, không nghĩ tới Võ Thánh đã là cực hạn!

- Tông Sư Hội chính là tổ chức do một đám người không cam lòng thành lập, bọn họ cảm thấy trên Võ Thánh tất nhiên còn có cảnh giới khác, vì vậy bắt đầu nghiên cứu Yêu Ma... Đặc biệt là đặc tính không chết và chú lực của Ma, bị coi là hy vọng mới, làm rất nhiều thí nghiệm cực kỳ bi thảm, nhưng vẫn không tìm được con đường...

Lệnh Hồ Sơn thở dài.

- Nghiên cứu... Ma?

Đột nhiên Phương Tịch cười gằn:

- Nếu bàn về bi thảm, Chủng Ma Nhập Thân của Nguyên Hợp Sơn các ngươi cũng không kém bao nhiêu, hay nói... bí thuật này là ngươi đổi từ trong Tông Sư Hội?

- Ha ha, Tông Sư Hội chỉ là một cơ cấu phân tán, lúc lão hủ còn trẻ từng gia nhập qua.

Lệnh Hồ Sơn cũng không phủ nhận.

- Như thế thoạt nhìn... Ngày sau chờ ta đột phá Tông Sư, cũng muốn đi Tông Sư Hội nhìn xem.

Trong lòng Phương Tịch làm ra quyết định.

Sau khi ăn uống no nê, hắn đứng dậy nói:

- Lệnh Hồ Sơn, đến chiến một trận không!

Cho dù bây giờ chỉ là Võ Sư tứ bộ, nhưng thông qua giao thủ với Võ Thánh, có lẽ có thể lĩnh ngộ một ít, đi ra bước thứ nhất của chân kình hóa thành chân cương!

- Còn đánh?

Lệnh Hồ Sơn trợn mắt, trực tiếp nằm trở lại:

- Không đánh không đánh... lồng ánh sáng hộ thân kia của ngươi quá vô lại, chỉ cho ngươi đánh ta, không cho phép ta đánh ngươi, một chút ý tứ cũng không có...

Nói thật, hắn rất hiếu kỳ bí thuật của Quỷ Kiến Sầu Phương Lãnh.

Đáng tiếc, đối phương giấu kín như bưng, không cho hắn cơ hội nhìn qua.

- Chẳng lẽ là bí thuật mô phỏng theo Ma gì?

Trong lòng Lệnh Hồ Sơn có chút suy đoán, chợt nói sang chuyện khác:

- Kỳ thực bất luận là con đường du lịch hồng trần, hay liều mạng tranh đấu đột phá, mấu chốt nhất chính là nhận rõ nội tâm của mình, đây là khởi điểm của Tông Sư!

- Tông Sư chi tâm? Tâm ta sao?

Phương Tịch ngẩn ra

- Tâm ta...

Đi xuống Nguyên Hợp Sơn, Phương Tịch triển khai thân pháp, chạy về phía thành Tam Nguyên.

Vừa chạy vừa suy tư tình huống quyết đấu với Lệnh Hồ Sơn.

Không, nói là quyết đấu, không bằng nói là một phương chà đạp.

Chân cương Võ Thánh cường đại là toàn phương vị, hầu như đè hắn đánh, đồng thời ngoại phóng cương khí cũng cực kỳ sắc bén.

Nhiều lần Phương Tịch suýt chút nữa không nhịn được, thả ra pháp khí trực tiếp chém lão già kia!

Then chốt là sau khi đánh qua, đối với làm sao cô đọng chân cương, đột phá Tông Sư, thì đầu óc vẫn mơ hồ như trước.

Tiến vào thành Tam Nguyên, Phương Tịch đang muốn về võ quán Hữu Gian.

Bỗng nhiên, trong lòng hắn hơi động, tìm chỗ không người, triệt hồi ngụy trang của Phương Lãnh, khôi phục diện mạo thật sự.

...

Nơi nào đó ở khu ngoại thành.

Bên ngoài một võ quán không lớn, hai hàng dương liễu theo gió đung đưa.

Bảng hiệu võ quán mới tinh, viết bốn chữ võ quán Bạch Vân, biên giới còn có vân văn.

Trên diễn võ trường.

Trương Minh Đính biểu hiện kiên nghị, đang dùng nồi sắt đốt nấu nọc độc, rèn luyện song chưởng của mình.

Hắn trải qua Phương Tịch giới thiệu, bái vào võ quán Bạch Vân, trở thành tiểu sư đệ của Mộ Phiêu Miểu.

Lúc này đang khổ tu Bạch Vân Chưởng, thậm chí đã tiến vào cảnh giới Ô Vân!

Cách Võ Giả chỉ kém một đường mà thôi.

- Được!

Mộ Thương Long ở bên cạnh vừa uống trà, vừa liên tiếp gật đầu:

- Bây giờ trong mười tám tân tú của thành Tam Nguyên, có thể ổn ép ngươi chỉ hai ba người mà thôi... Năm nay Võ Minh bình chọn Bát Tuấn, Minh Đính ngươi rất có hi vọng... Khục khục...

- Cha, thân thể ngươi còn chưa khỏe, không nên đi ra ngoài.

Mộ Phiêu Miểu vội vã lại nâng, năm ấy cha nàng suýt chút nữa chết ở thành Hắc Thạch, sau đó may mắn được Phương Tịch cho một hạt linh đan bảo mệnh, nhưng dư độc chưa hết, khoảng thời gian này thân thể vẫn không tốt lắm, xem rất nhiều thầy thuốc cũng vô dụng.

Lúc này Mộ Thương Long cao hứng như thế, đại khái là nhìn thấy võ quán rốt cục có người nối nghiệp?

Mấy người này vẫn không phát hiện trên tường vây, đang có một đôi mắt yên lặng nhìn bọn hắn.

- Mộ Thương Long không sống được lâu nữa...

Trong lòng Phương Tịch thở dài, tay áo hơi động, liền tiến vào võ quán.

Khinh công của hắn cực kỳ kinh người, đệ tử lui tới không ai có thể phát hiện hắn.

Mà trong một gian phòng nhỏ, Bách Hợp đang thêu một bộ y phục, nhìn đường kim đều tăm tắp, hiển nhiên là rất để tâm.

- Công tử...

Vừa thêu, Bách Hợp vừa nhìn quần áo, tựa hồ ngây dại.

- Ai...

Phương Tịch thở dài, nhưng không có đi vào, trái lại rời đi.

Lần này hắn tới, chỉ là tuân theo nội tâm của mình, tới xem mọi người của võ quán Bạch Vân.

Bạn đang đọc [Dịch] Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên của Văn Sao Công

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    10mth ago

  • Lượt đọc

    46

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!