Chương 88: [Dịch] Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Cái này gọi là phơi bày cái yếu trước mặt kẻ địch.

Phiên bản dịch 5217 chữ

Chu Thế Thừa nghe thấy lời Hứa Thường nói, sắc mặt thay đổi, hắn ta thật sự không biết năng lực mà Hứa Thường thức tỉnh là gì, bây giờ nghe là sức mạnh, cũng không thể xem thường được.

Năng lực của Giác Tỉnh giả muôn hình vạn trạng, loại nào cũng có.

Thức tỉnh năng lực sức mạnh, tương đối lợi hại, dù sao thì cũng có câu nói, nhất lực phá vạn pháp.

Hạ Hạo thấy Hứa Thường bắt được Lâm Phàm, trong mắt hiện lên tia vui mừng, tốt, cái này thật sự quá tốt, ngay bước đầu tiên đã có thể bắt được, kết quả tiếp theo không cần phải suy nghĩ gì nhiều.

Lực lượng của Hứa Thường rất mạnh, cho dù là sắt thép cũng có thể bẻ gãy, chứ đừng nói đến xương cốt yếu ớt của nhân loại.

Hai tay Hứa Thường dùng sức, bắt đầu phát lực, hắn ta phải dùng sức mạnh bóp nát cánh tay Lâm Phàm.

Lúc này, sắc mặt Lâm Phàm đỏ bừng, trên trán lấm tấm mồ hôi.

“Thả ta ra, nếu không ta sẽ phủ lửa lên cơ thể, ta không muốn làm ngươi bị thương.” Lâm Phàm hô lên.

Hứa Thường nói, “Chiến đấu là phải bộc lộ hết mọi thứ, không cần che giấu.”

Hắn ta biết nếu như Lâm Phàm thi triển năng lực, phủ lửa lên toàn thân, nhất định sẽ khiến hắn ta gặp phiền phức, nhưng chỉ cần lửa vừa xuất hiện, hắn ta sẽ dốc toàn lực trong nháy mắt, đến lúc đó Chu Thế Thừa cũng không thể nói gì, dù sao thì Lâm Phàm ra tay trước, ta chỉ là tự vệ, chỉ là không ngờ có chút quá sức, khiến hai cánh tay hắn bị tàn phế thôi.

Sắc mặt Lâm Phàm càng đỏ hơn, loáng thoáng có thể thấy được sự đau đớn.

Chu Thế Thừa giật mình, muốn tiến lên ngăn cản, hắn ta phát hiện vẻ mặt của Lâm Phàm hình như không phải đang giả vờ, lại nghĩ đến năng lực của Hứa Thường, không khỏi hơi căng thẳng, bất kể như thế nào, hắn ta cũng không thể để loại chuyện hỏng bét này xảy ra.

Chỉ là ngay khi hắn ta muốn tiến lên trước.

Hạ Hạo lại xuất hiện, cản Chu Thế Thừa lại.

“Chu ca, năm phút chính là năm phút, Hứa Thường nhất định sẽ không làm loạn, tin ta đi.”

Hạ Hạo nhất định phải ngăn cản, đây là cơ hội tốt nhất.

ĐỢi lát nữa khi Hứa Thường bẻ gãy tay Lâm Phàm rồi, hắn ta chỉ cần tỏ vẻ kinh ngạc và không dám tin nói, ta cũng không ngờ là sẽ như vậy, chỉ cần tự trách bản thân đến nơi đến chốn thì sẽ không có việc gì cả.

“Cái này...”

Sắc mặt Chu Thế Thừa nghiêm túc, trong lòng không khỏi căng thẳng, bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh.

“Không, các người từ tường rào Bảo Phong chạy nạn đến đây, nhưng chỉ cần các ngươi gia nhập tường rào Miếu Loan, vậy thì chính là người một nhà, cho dù ta phủ lửa toàn thân, quả thật có thể ép lui ngươi, nhưng cũng tương đương với chuyện làm tổn thương ngươi, ta không thể làm như thế được.”

Lời Lâm Phàm nói khiến những người sống sót xung quanh hơi chấn động.

Nhất là Trương Thành đang ở lằn ranh phản bội hay không phản bội, lại càng lay động nhiều hơn.

Người ở trong tường rào Miếu Loan thật sự không tệ.

Hắn ta đã quan sát kỹ.

Tường rào mà Hàn Bình khống chế, hắn ta phải cẩn thận từng li từng tí thế nhưng ở chỗ này, hoàn toàn có thể thoải mái sinh hoạt, không cần lo lắng nhiều chuyện như thế.

Lúc này.

Sức lực của Hứa Thường càng ngày càng lớn.

Dường như có thể nghe được tiếng xương cốt kẽo kẹt, âm thanh này rất chân thực, người nghe được âm thanh này, đều có thể xác định, Hứa Thường làm thật, sức lực vô cùng lớn.

“A...”

Lâm Phàm la to một tiếng, ngửa đầu ra sau, đột nhiên đập về phía đầu Hứa Thường, bang một tiếng, khi khí lãng bao trùm, đầu cứng rắn như sắt giống như cuốn sạch mọi thứ, trực tiếp đụng vào đầu Hứa Thường, lúc này, khí lãng hoàn toàn nổ tung.

Một tiếng ầm vang.

Người xung quanh trợn mắt há mồm.

Chỉ thấy Hứa Thường như quả pháo, bay ra ngoài, khi ngã xuống mặt đấy còn giống như bóng da, nảy lên mấy cái.

Giờ phút này, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.

Miệng Trương Thành há hốc, giống như đã từng nhìn thấy cảnh này, cảm thấy rất quen thuộc.

Hạ Hạo trừng mắt, tình huống này không giống với những gì hắn ta nghĩ.

Hẳn là hai tay Lâm Phàm bị bẻ gãy, sao lại thành Hứa Thường bay ra ngoài.

“A... Đau quá.”

Lâm Phàm xoa bả vai, “Ta cảm thấy hai tay của ta sắp bị bóp nát rồi vậy.”

Chu Thế Thừa trợn tròn hai mắt, vừa rồi hắn ta thật sự cho rằng Lâm Phàm xảy ra chuyện rồi, nhưng nhìn tình hình bây giờ... Ai da, mẹ nó, vẻ mặt đau đớn vừa này chắc hẳn là giả vờ rồi.

Giờ phút này, Chu Thế Thừa dường như đã hiểu rõ.

Cũng mặc kệ Lâm Phàm có nhìn thấy hay không, hắn ta vẫn tiến lên, gật gật đầu với Lâm Phàm, như là đang nói, thật ra ta cũng đang giả vờ đó.

“A, hình như hắn không xong rồi.” Trương Thành hô lên.

Đoàn người chạy đến chỗ Hứa Thường, xem tình hình của hắn ta, không khỏi hít một luồng hơi lạnh, vết thương trên trán rất nặng, đã nứt toác ra rồi, dường như có thể nhìn thấy xương sọ bên trong, cái này so với Nghiêm Húc thì còn nghiêm trọng hơn.

Lâm Phàm tự trách nói, “Sao có thể như vậy, ta thật sự không nghĩ đến sẽ xảy ra chuyện như vậy.”

Chu Thế Thừa nói, “Bây giờ không phải là lúc nói những chuyện này, nhanh đưa hắn đến phòng điều trị, có lẽ còn kịp.”

Ngay sau đó.

Tất cả mọi người bắt đầu bận rộn, nâng Hứa Thường lên chạy.

Nhất là Hạ Hạo vô cùng hoảng hốt.

Mẹ nó, đừng có mà chưa làm gi đã có hai người nằm đơ ra sàn rồi.

Chờ bọn hắn rời đi.

Chu Thế Thừa nhỏ giọng nói, “Lâm Phàm, ngươi thấy biểu hiện vừa rồi của ta không?”

“Biểu hiện gì?” Lâm Phàm hỏi.

Bạn đang đọc [Dịch] Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp của Tân Phong

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    7mth ago

  • Lượt đọc

    25

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!