Chương 99: [Dịch] Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp

Muốn học, ta dạy cho ngươi.

Phiên bản dịch 5722 chữ

“Lão Chu, ngươi cũng biết đấy, con người của ta lương thiện, không thể gặp người khó khăn, đào hai cái hố, chôn bọn hắn đi.”

“Ừm… Hả???”

Chu Thế Thừa đột nhiên kịp phản ứng lại, trợn mắt há hốc mồm nhìn Lâm Phàm, cuối cùng hít sâu một hơi.

“ĐƯợc.”

Một câu tùy tiện đã quyết định sống chết của hai gia hỏa kia.

Chu Thế Thừa phát hiện, bề ngoài Lâm Phàm luôn cười hì hì, nở nụ cười thân thiết, nhưng bây giờ xem ra, đằng sau nụ cười kia mới là gương mặt thật của hắn.

Lâm Phàm rời đi, thời điểm rời đi, người người đều tránh sang hai bên chừa ra một con đường, ánh mắt nhìn Lâm Phàm, bọn hắn biết Lâm Phàm rất lợi hại, nhưng không nghĩ đến lại lợi hại như vậy.

Ở trong tận thế, tất nhiên là cường giả vi tôn.

Lúc này, Lâm Phàm không đi đâu cả, đương nhiên là phải đi tìm búp bê cao su xoát độ thuần thục rồi, đánh nhau với Hàn Bình, hắn đã hoàn toàn nhận ra được sự lợi hại của Long Trảo Thủ, có hệ thống võ học ở đây, liên tục sửa đổi lỗi sai, đối với người khác mà nói, đây chính là đả kích vô cùng lớn.

Ban đêm.

Lâm Phàm, lão Vương, Tiểu Hi Vọng, một nhà ba người ăn cơm tối.

“Ừm, sắc mặt tốt hơn nhiều, nhưng phải ăn nhiều một chút, chỉ có ăn nhiều một chút mới có thể cao lớn hơn, biết không?” Lâm Phàm gắp một miếng thịt dị thú đặt vào trong chén của Tiểu Hi Vọng.

Chỉ có lúc ăn cơm trong nhà, hắn mới cảm thấy sinh sống trong tận thế có ý nghĩa.

“Ừm dạ, cảm ơn Lâm thúc thúc.” Tiểu Hi Vọng gật cái đầu nhỏ, vẻ mặt tốt hơn trước kia rất nhiều.

Lão Vương nói, “Tình hình hôm nay thật nguy hiểm, may mắn là hữu kinh vô hiểm.”

“KHông kinh cũng không hiểm, chỉ là một chuyện rất bình thường, không cần để trong lòng, ta rất mạnh.” Cái Lâm Phàm muốn chính là điên cuồng quán triệt tinh thần cho hai cha con lão Vương, trước mắt các ngươi ta rất mạnh, không cần vì một vài chuyện mà lo lắng.

Hành vi này rất quan trọng, dựa vào đủ loại chuyện phát sinh trong quá khứ, hoảng quá sẽ loạn, lỡ như ngày nào đó có người cố ý nói với bọn hắn, bây giờ Lâm Phàm đang gặp nguy hiểm, nếu như không có lòng tin với hắn, thật sự có thể hốt hoảng mà gây thêm trở ngại chứ chẳng giúp đỡ được gì, đến mức lâm vào thế bị động, nhưng nếu có đủ lòng tin với hắn, vậy thì có thể vô cùng vững càng, không chút hoảng hốt, cho dù kẻ địch có suy nghĩ nát óc cũng vô dụng.

Lão Vương cười nói, “Đương nhiên ta biết ngươi rất lợi hại, hôm nay đã truyền khắp nơi rồi.”

“Truyền gì?” ÁNh mắt Lâm Phàm lóe lên tia sáng, “Đang đồn cái gì thế?”

Không có người nào lại không để ý đến đánh giá của người bên ngoài về mình, một khi nghe được, cho dù một bên đập, một bên gõ, hắn cũng muốn nghe được.

“Đều nói rằng ngươi rất lợi hại.”

“Nói nhảm, ta đương nhiên lợi hại…”

Lão Vương không nói rõ chân tướng ra, hắn ta cũng là vì nhìn thấy hai ba đám người châu đầu ghé tai, mới tò mò lén lút đến gần, phát hiện bọn hắn đang nói Lâm Phàm trâu bò như thế nào, hắn ta vô cùng vui mừng, yêu ai yêu cả đường đi, mặc dù không phải đang nói hắn ta, nhưng bốn bỏ lên năm cũng như vậy mà thôi, không khác gì ý này lắm.

Nhưng mà nghe nghe, lại cảm thấy tình hình có chút không bình thường.

Tay không xé rách thân thể của đối phương.

Móc nội tạng ra nghiền nát?

Xé máu thịt trên người đối phương xuống, dùng lửa nướng chín, mặt không đổi sắc mà nuốt vào bụng?

Nghe thấy vậy, đầu lão Vương như muốn nổ tung.

Quả nhiên, lời đồn càng truyền thì càng khoa trương, đúng là có thể dọa chết người đó.

“Đúng rồi, gần đây thường xuyên ăn thịt dị thú và dùng huyết tinh, có cảm thấy tố chất thân thể tăng lên không?”

Hắn vẫn khá quan tâm đến chuyện này.

Thực lực của bọn người lão Vương và thực lực của hắn là hai chuyện khác nhau, con người cuối cùng vẫn phải dựa vào bản thân, muốn sống sót trong tận thế này, nhất định phải có thực lực.

Hắn đưa cho cha con lão Vương vật tư, nếu như để cho người khác biết, tuyệt đối sẽ điên cuồng, lập tức quỳ xuống đập đầu gọi cha, có thể xếp hàng từ ngoài cửa đến tầng bên ngoài tường rào.

“Có, sức lực trở nên rất lớn.” Lão Vương thật thà nói.

Hắn ta thật sự rất cảm ơn Lâm Phàm, cảm thấy đối phương đã cho hắn ta cơ hội sinh ra lần thứ hại.

“Vậy là được rồi.”

Lâm Phàm biết loại tình huống này không thể vội được, muốn trở thành Liệp Sát giả, thậm chí là Giác Tỉnh giả, cần phải tích lũy lâu dài, nhưng mà cụ thể là bao lâu thì khó mà nói được, vì sao đám người kia muốn trở thành Liệp Sát giả lại lâu như vậy, nguyên nhân chủ yếu là vì khan hiếm thịt dị thú và huyết tinh.

Bây giờ cha con lão Vương có hắn cung cấp nuôi dưỡng, tốc độ đương nhiên sẽ không phải dựa vào tốc độ của mọi người mà tính toán.

Hàn Bình đã được giải quyết, hắn lại có thể ra ngoài vui vẻ tâm sự nhân sinh với các dị thú rồi.

Ngày tiếp theo!

Lâm Phàm vẫn còn đang tiếp tục xoát độ thuần thục của Long Trảo Thủ.

Bây giờ độ thuần thục đã xoát khá ổn rồi.

- Kỹ năng: Long Trảo Thủ (49/100)

Tiến bộ rất lớn, cần không ngừng cố gắng.

“Lâm Phàm.”

Ở đằng xa, Chu Thế Thừa chạy đến, chuyện nên làm đều đã làm, đám Giác Tỉnh giả trong tay Hàn Bình đều đã bị diệt hết, một vài Liệp Sát giả được giữ lại trong tường rào, xem như đã giúp thực lực của tường rào lớn mạnh.

“Có chuyện gì à?” Lâm Phàm hỏi.

Chu Thế Thừa cười he he đi đến trước mặt Lâm Phàm, nhỏ giọng hỏi, “Ta muốn hỏi ngươi một việc.”

“Việc gì?”

“Cái Long Trảo Thủ kia của ngươi tu luyện như thế nào vậy?”

Chu Thế Thừa tận mắt nhìn thấy Lâm Phàm dùng Long Trảo Thủ xé rách Hàn Bình, nhớ lại lúc trước khi mình hoài nghi Lâm Phàm, cảm giác như mình là thằng hề vậy.

“Muốn học sao?”

“Ừm ừm…” Đầu Chu Thế Thừa gật như giã tỏi.

“ĐƯợc, ta dạy cho ngươi.”

Lâm Phàm lấy một quyển bí tịch ra, ném cho hắn ta, “Bí tịch Long Trảo Thủ đây, về nhà cẩn thận nghiên cứu, chờ khi ngươi bắt đầu luyện tập, cái búp bê mô hình này ta không cần nữa, đến lúc đó ngươi cầm chơi đi.”

Bạn đang đọc [Dịch] Cày Tại Tận Thế Thêm Điểm Thăng Cấp của Tân Phong

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    7mth ago

  • Lượt đọc

    47

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!