Vù…
Vù…
Bởi vì phi hành rất nhanh, tiếng gió thổi bên tai như tiếng đao.
Liễu Thông đẩy tốc độ lên tới cực hạn.
"Không nghĩ tới, tiểu tử Cổ gia này lại kinh khủng đến như vậy, không thể để hắn tiếp tục phát triển, ta nhất định phải báo cho tốc trưởng, phải phái ra vài tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng sáu đi tiêu diệt tiểu tử này hoặc là tộc trưởng tự mình xuất thủ mới càng nắm chắc hơn, tuyệt không thể cho hắn phát triển hơn nữa, sẽ uy hiếp tới vị trí số một của Liễu gia tại Thành Nhạc Thủy."
Liễu Thông một bên nhanh chóng phi độn, một bên không ngừng suy nghĩ.
Chạy được hơn mười lần hô hấp, đã độn ra xa hơn ngàn trượng, Liễu Thông nhìn lại phía sau, không thấy nửa bóng người nào, trong lòng nhất thời an tâm:
"Cuối cùng cũng trốn thoát, hừ, tiểu tử Cổ gia, ta đã biết được bí mật của ngươi, chờ ta trở lại Liễu gia, ngươi nhất định phải chết… Hắc hắc…"
Trong lòng Liễu Thông mừng rỡ.
- Tốc độ của ngươi, thực sự là quá chậm rồi.
Liễu Thông đang mừng rỡ vì trốn thoát khỏi Cổ Thần, một đạo âm thanh từ trên trời giáng xuống khiến trong lòng hắn run lên, nhất thời cảm giác lạnh buốt từ sống lưng truyền lên tới đỉnh đầu.
Liễu Thông ngẩng đầu lên nhìn, một đạo kiếm cương dài đến hai trượng đang chém nhanh xuống phía hắn.
Cổ Thần đạp phi kiếm, bay cao trên đầu hắn hơn mười trượng, trách không được vừa rồi hắn nhìn về phía sau lại không thấy bóng dáng Cổ Thần đâu.
Thế nào có thể?
Trong lòng Liễu Thông thất kinh, tu sĩ trong lúc phi hành, vì phải ngự khí nên năng lực phản ứng so với đứng trên mặt đất kém hơn không ít.
Tu sĩ có thể "nhất tâm đa dụng", chân khí càng mạnh, ngự khống càng nhiều pháp khí, thế nhưng nếu "nhất tâm nhất dụng", phản ứng vẫn là nhanh nhất.
Một đạo kiếm cương tới cực nhanh, Cổ Thần tính toán, đánh ra một kích bất ngờ khiến Liễu Thông không kịp trở tay.
Liễu Thông không hổ là tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng bốn, trong lúc nguy cấp, phi kiếm đang cấp tốc phi hành bỗng nhiên dừng lại, tránh ra khỏi đường chém xuống của kiếm cương.
Thân hình Liễu Thông dừng lại, Cổ Thần cũng ngự khống Thanh Ly Kiếm thay đổi phương hướng, tốc độ Thanh Ly Kiếm đánh xuống cực nhanh, Cổ Thần cũng chỉ có thể điều chỉnh nó tới gần thân thể Liễu Thông một chút.
Nhưng dù một chút đó cũng đủ cho Thanh Ly Kiếm bổ trúng người Lý Thông, lưu lại trên người hắn một vết thương dài.
Liễu Thông vừa dừng lại, cũng không cho rằng nguy hiểm đã qua, lập tức chỉ ngón tay, một thanh phi kiếm nhất thời bay ra, rất kịp thời Liễu Thông đã ngự khống thanh phi kiếm thứ hai, tốc độ phản ứng so với Cổ Thiên Tùng còn nhanh hơn không ít.
Đang…
Phi kiếm va chạm với Thanh Ly Kiếm, Thanh Ly Kiếm nhất thời đi lệch phương hướng, chém vào khoảng không.
Cổ Thần nhấc tay, Thanh Ly Kiếm liền trở về trong tay, phi kiếm dưới chân cũng được thu lại trong Càn Khôn Trạc, hai tay nắm Thanh Ly Kiếm, kiếm cương mở rộng, thân thể liền rơi xuống dưới, hai tay chém ra một kiếm, thuận thế bổ xuống người Liễu Thông.
Tu sĩ Tiên Thiên cảnh muốn phí hành, bắt buộc phải ngự khí.
Tu sĩ Tiên Thiên cảnh có thể nhảy lên cao mười trượng, thế nhưng không dùng pháp khí lại muốn thân thể đứng yên giữa không trung thì không có khả năng, lực lượng một người dù có lớn tới đâu cũng không có khả năng khiến chính mình bay lên giữa không trung.
Có thể ngự không phi hành mà không cần tới pháp khí, vậy không còn là người nữa rồi.
Chỉ có cổ tiên trong truyền thuyết mới có được khả năng ngự không phi hành, coi như đại tu sĩ Mệnh Tuyền Cảnh cũng không thể ngự không phi hành, tự mình bay lên giữa không trung.
Thông thường tu sĩ ngự khí phi hành đều đạp pháp khí dưới chân, như vậy thân thể cũng giống như đứng trên mặt đất, phi hành sẽ tương đối thoải mái.
Cũng có thể cầm pháp khí phi hành trong tay, bất quá làm như vậy hai tay phải nắm chắc pháp khí, thân thể treo lơ lửng, cho dù là ai cũng biết, không thể thoải mái bằng tư thế đứng, vì vậy nếu không phải một gã thiểu năng, sẽ không có chuyện tu sĩ khi phi hành lại dùng tay cầm pháp khí.
Tu sĩ ngu xuẩn có, nhưng tuyệt sẽ không có tu sĩ thiểu năng, cố tình dùng tay nắm pháp khí lúc phi hành, đây là chuyện không có tu sĩ nào đi làm.
Nhưng có một thời điểm là ngoại lệ, tu sĩ khi chiến đấu giữa không trung, dưới chân đạp một kiện pháp khí phi hành, trong tay còn ngự khống một kiện pháp khí chiến đấu, tu sĩ ngự khống càng nhiều pháp khí, chân khí Tiên Thiên bị chia lẻ, uy lực mỗi kiện pháp khí sẽ giảm đi nhiều. Nguồn: http://truyenfull.vn
Tại thời điểm chiến đấu, tu sĩ vừa đạp chân phi hành, vừa ngự pháp khí chiến đấu là một chuyện rất thiếu sáng suốt.
Lúc này, tu sĩ thông thường đều cất đi pháp khí dưới chân, chỉ dựa vào pháp khí trong tay, vừa có thể chiến đấu trên không, vừa có thể tấn công địch thủ.
Lúc này, Cổ Thần cũng buông bỏ pháp khí phi hành dưới chân, toàn bộ chân khí Tiên Thiên đều tập trung lại trên Thanh Ly Kiếm, phát ra một kiếm uy lực cực mạnh.
Kiếm cương bắn ra hơn hai trượng, kiếm khí càng bắn ra hơn mười trượng hóa thành một thanh trường kiếm hư huyễn thật lớn, tựa hồ một phách có thể chia nửa bầu trời.
Liễu Thông vừa phóng ra thanh phí kiếm thứ hai nghênh địch, dưới chân còn đạp phi kiếm khác, Thanh Ly Kiếm của Cổ Thần kéo theo kiếm cương hơn hai trượng và kiếm khí hơn mười trượng đã trảm tới đỉnh đầu.
Không thể tránh…
Muốn tránh cũng không được…
Hai tay Liễu Thông cầm kiếm, nhất thời bắn ra một đạo kiếm cương hơn ba trượng, đánh qua hướng đỉnh đầu.
Đồng thời, phi kiếm dưới chân trong nháy mắt biến mất, thân thể hạ xuống nhằm suy yếu lực công kích một kiếm của Cổ Thần.
Đang…
Một tiếng nổ vang.
Cổ Thần không chỉ có riêng tốc độ cực nhanh và thực lực Tiên Thiên cảnh tầng ba mà thôi.
Thi triển Thiên Cương Thối Thể đại pháp, lực lượng và cường độ thân thể được đề cao lên gấp hai lần, so với thân thể tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng bốn còn mạnh hơn nhiều lắm.
Tuy rằng kiếm cương thoạt nhìn chỉ hơn hai trượng, kém hơn so với kiếm cương Liễu Thông phát ra, nhưng lực lượng một kiếm này lại mạnh hơn so với một kiếm Liễu Thông đánh ra mạnh hơn nhiều.
Một tiếng kim khí bị gãy vang lên, trường kiếm trong tay Liễu Thông bị chém làm hai, Thanh Ly Kiếm là pháp khí trung phẩm, chiếm lợi thế đánh từ trên xuống, hơn nữa kết hợp với tu vi bản thân Cổ Thần và Thiên Cương Thối Thể đại pháp cường hóa, lực lượng một kiếm này thật sự quá mức kinh khủng.
Dù là tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng năm, sợ cũng bị một kiếm này của Cổ Thần đánh chết, huống chi là Liễu Thông, chỉ là tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng bốn?
Trường kiếm trong tay Liễu Thông vừa dứt, Thanh Ly Kiếm thuận thế đánh xuống, hắn còn không kịp kêu lêm thảm thiết, toàn thân đã bị bổ làm hai, rơi xuống đất.
Thân thể Cổ Thần theo đà cũng bị rơi xuống, Thanh Ly Kiếm bỗng nhiên dừng lại, hai tay Cổ Thần nắm chắc chuôi kiếm, thân thể dừng lại giữa không trung, tay trái hư không một trảo, túi trữ vật của Liễu Thông liền bị Cổ Thần dùng chân khí Tiên Thiên ngự khống bay qua, hút vào trong tay.
Không qua bao lâu, hai phần thi thể Liễu Thông đã rơi xuống trong dãy Thai Sơn.
Một thanh phi kiếm xuất hiện dưới chân Cổ Thần, đạp chân lên phi kiếm, kiểm tra một lần vật phẩm bên trong túi trữ vật, chỉ có linh thạch là hữu dụng, được Cổ Thần lấy ra, còn lại những thứ khác và túi trữ vật được ném xuống đất.
Quang mang chợt lóe giữa không trung, Cổ Thần phi hành cực nhanh nhắm về phía nam, sau khi giải quyết những chiếc đuôi bám theo, Cổ Thần không còn cố kỵ, sử dụng Tật Vũ Phi Phong gia tốc, bay đi như một đạo lưu quang.
Không bao lâu sau, Thành Thái Dương đã xuất hiện trong mắt Cổ Thần.
Khống chế tu vi ở mức Tiên Thiên cảnh tầng một, Cổ Thần hạ xuống trong Thành Thái Dương.