Cơ Xương Minh nghe chuyện vui mừng khôn xiết, nói
với Cơ Xuyên Hải: “Đơn xin gia nhập Hiệp hội đã thông
qua rồi! Cháu đã nói rồi mà, không có vấn đề gì đâu!”
Khi Cơ Xuyên Hải tới, Cơ Xương Minh đã nói cho ông
ta biết nỗi lo của mình. Bởi vì hôm dùng cơm cùng Hạ
Hoằng Viễn, thái độ của ông ấy không được tốt. Thế nên
hắn không chắc chuyện gia nhập Hiệp hội có xảy ra vấn
đề…
Chương này là chương VỊP, xin hãy ủng hộ tác giả.
18:02 .i 4GÍ8 )›
‹ Chương 29: Đại biểu Thương mại
Cơ Xương Minh nghe chuyện vui mừng khôn xiết, nói
với Cơ Xuyên Hải: “Đơn xin gia nhập Hiệp hội đã thông
qua rồi! Cháu đã nói rồi mà, không có vấn đề gì đâu!”
Khi Cơ Xuyên Hải tới, Cơ Xương Minh đã nói cho ông
ta biết nỗi lo của mình. Bởi vì hôm dùng cơm cùng Hạ
Hoằng Viễn, thái độ của ông ấy không được tốt. Thế nên
hắn không chắc chuyện gia nhập Hiệp hội có xảy ra vấn
đề gì không.
Bây giờ xem ra, chỉ là do bản thân hắn ta suy nghĩ quá
nhiều.
Cơ Xuyên Hải hơi gật đầu nhẹ, mặt lộ vẻ tán đồng:
“Dòng chính của nhà họ Cơ làm thì dĩ nhiên là đáng tin
rồi”.
Cơ Xương Minh lộ rõ vẻ đắc ý, nhìn Cơ Hương Ngưng
lên tiếng: “Vụ thương mại Đông Lai chẳng qua cô ăn may
thôi. Hiệp hội Thương mại này sẽ là quỷ môn quan dành
cho cô. Cơ Hương Ngưng, tôi đã nói từ lâu rồi, thứ họ
hàng nhánh phụ như cô làm việc nên thành thật cho tôi,
đừng có lúc nào cũng muốn vượt mặt người khác. Ngựa
non háu đá quá đấy có biết không? Bây giờ đã thấy chưa,
Hiệp hội Thương mại đã thông qua đề nghị của bọn tôi.
Đợi đến khi tôi làm đại biểu tham gia vào buổi hội đàm
Hiệp hội Thương mại đầu tiên thì cũng là lúc cô biến khỏi
đây đấy nhé! Bây giờ cầu xin tha thứ còn kịp đấy, biết đâu
tôi sẽ cho cô thêm một cơ hội”.
18:02 „il4Gí8 ›
‹ Chương 29: Đại biểu Thương mại
Sắc mặt Cơ Hương Ngưng xấu hẳn đi. Đáng ra xử lý
xong vụ thương mại Đông Lai cô phải vui mới phải. Bởi ít
nhất trong sự việc này cô không phải chịu sự kiểm soát
của Cơ Xương Minh.
Nào ngờ lúc cô cầm được trên tay tờ hợp đồng cũng
là lúc Cơ Xương Minh giải quyết ổn thỏa chuyện ở Hiệp
hội Thương mại.
Cứ tình hình này cô bị sa thải chỉ e là chuyện sớm
muộn thôi.
Nghĩ đến đó thôi trong lòng Cơ Hương Ngưng đã đủ
thấy thất vọng ê chề, không còn gì muốn nói.
Không ai để ý tới cô nữ thư kí bước vào. Nét mặt cô ta
hơi kì lạ. Nói một cách chính xác là lúng túng và có phần
căng thẳng.
Nhìn thấy Cơ Xương Minh lên mặt với Cơ Hương
Ngưng, cô nữ thư kí cuối cùng không cầm nổi lòng, bèn
trầm giọng nói: “Thưa Cơ tổng…, Hiệp hội Thương mại
tỉnh nói rằng vị trí đại biểu chỉ nhánh sẽ dành cho tổng
giám đốc Cơ Hương Ngưng”.
“Tôi đã nói rồi, vốn là của… Cơ Xương Minh đang mải
dương dương tự đắc thì đột nghiên khựng lại. Hắn quay
ngoắt đầu lại, trừng mắt nhìn nữ thư kí hỏi: “Cô nói gì?”
Nữ thư kí dù có là bình hoa di động thì cũng đủ hiểu
đây là một tin cực kì xấu đối với Cơ Xương Minh. Thế
nhưng cô ta vẫn tỏ ra cứng rắn nói: “Trong thư mời của
18:02 .il4G(8 ›
‹ Chương 29: Đại biểu Thương mại
Hiệp hội Thương mại tỉnh đã nêu rõ bổ nhiệm tổng giám
đốc Cơ Hương Nhưng làm đại biểu công ty, tháng sau đến
thành phố tham gia buổi họp mặt Hiệp hội Thương mại
đầu tiên”.
“Không thể nào!” Cơ Xương Minh liền gào lên, sắc
mặt tối sầm, méo xệch, tay túm lấy cổ áo cô thư kí, hung
hăng nói: “Mẹ kiếp! Cô có biết cô đang nói gì không hả?”
Nữ thư kí sợ đến toát mồ hôi lạnh, mặt tím tái: “Tôi, tôi
chẳng qua…trong thư mời nói như vậy…”
Cơ Xương Minh đẩy cô thư kí ra, giọng hầm hừ: “Mau
đưa thư mời đến đây!“
“Đây ạ, ở đây, tôi có mang theo” nữ thư kí nói rồi đưa
thư mời điện tử qua cho Cơ Xương Minh.
Vừa cầm xem qua, sắc mặt hắn lại càng tối sầm xuống
hơn.
Trong thư mời đã nói rất rõ, đại biểu thương mại ở chỉ
nhánh công ty nhà họ Cơ là tổng giám đốc Cơ Hương
Ngưng.
Từng dòng chữ rõ ràng như vậy không thể nào là ngụy
biện, càng không thể nào là ai đó giả mạo được.
Cơ Xương Minh tức đến nỗi muốn nổ tung cả lồng
ngực. Rõ ràng vốn là hắn làm đại biểu thương mại, sao giờ
lại biến thành Cơ Hương Ngưng? Đám người ở Hiệp hội
Thương mại tỉnh ấy đang nghĩ gì vậy? Hạ Hoằng Viễn lại
làm trò gì không biết?
18:02 sil4G8 ›
‹ Chương 29: Đại biểu Thương mại
Lẽ nào họ không biết, người nắm quyền nhà họ Cơ
phải là dòng chính, chứ không thể là họ nhánh phụ sao?
“Chuyện gì vậy không biết?”, Cơ Xuyên Hải cũng lên
tiếng với nét mặt rất khó coi.
Mặc dù đại biểu Hiệp hội Thương mại của một thành
phố hay một tỉnh không là gì đối với cả nhà họ Cơ, nhưng
một chuyện đã chắc như đỉnh đóng cột lại đột ngột thay
đổi thì vẫn không khỏi khiến ông ta cảm thấy khó chịu.
“Để cháu gọi điện thoại cho Hạ Hoằng Viễn. Có thể
bên Hiệp hội Thương mại đã viết sai tên”, Cơ Xương Minh
nói rồi móc điện thoại ra gọi ngay cho Hạ Hoằng Viễn.
Ở phía bên kia, Cơ Hương Ngưng thẫn người một hồi
lâu.
Mặc dù không tận mắt nhìn thấy từng chữ trên thư
mời, nhưng Cơ Xương Minh lớn tiếng như vậy, chỉ có
người điếc mới không nghe thấy gì.
Bất giác cô quay đầu lại nhìn Hoắc Khải đứng phía sau
mình. Hoắc Khải khẽ mỉm cười với cô.
Cơ Hương Ngưng quay đầu lại nhìn Cơ Xương Minh
đang gọi điện thoại, để lộ nét tươi cười nơi khóe miệng.
Quả là tỉa sáng cuối đường hầm.
Điện thoại vừa liên lạc được, Hạ Hoằng Viễn chưa kịp
lên tiếng, Cơ Xương Minh đã lớn tiếng: “Hội trưởng Hạ,
xin hỏi Hiệp hội Thương mại có bị làm sao không, đến đại
18:03 .il4G(8 ›
‹ Chương 29: Đại biểu Thương mại
biểu Hiệp hội Thương mại một chuyện quan trọng như vậy
cũng nhầm lẫn à?”
Bên kia đầu dây Hạ Hoằng Viễn lộ rõ sự bối rối liền
hỏi: “Làm sao thế? Nhẫm lẫn ở đâu?”
“Đại biểu Hiệp hội Thương mại rõ ràng là tôi, tại sao
trên thư mời lại viết tên Cơ Hương Ngưng? Lỗi sai nghiêm
trọng như vậy, Hiệp hội Thương mại nên chỉnh sửa lại
ngay!“ Cơ Xương Minh gẳn giọng.
Hạ Hoằng Viễn bật cười đáp: “Phó tổng Cơ này, anh
nói như vậy càng làm tôi thấy khó hiểu đấy. Đại biểu
thương mại của Hiệp hội Thương mại trước nay là do tổng
giám đốc của mỗi công ty đảm nhận. Chúng tôi chỉ làm
theo quy định thôi, hoàn toàn không có chuyện làm sai.
Lẽ dĩ nhiên nếu tổng giám đốc của quý công ty không
phải là cô Cơ Hương Ngưng nữa thì chúng tôi sẽ nhanh
chóng chỉnh sửa lại”.
“Ông!” làm sao Cơ Xương Minh có thể không nhận ra
được sự hời hợt của Hạ Hoằng Viễn? Nếu có thể dễ dàng
đuổi cổ Cơ Hương Ngưng để mình thay vào vị trí tổng
giám đốc ấy thì đâu phải trông đợi vào chiếc ghế đại biểu
thương mại đó làm gì?
Nếu Hạ Hoằng Viễn đứng ngay trước mặt lúc ấy, nói
không chừng Cơ Xương Minh đã cho ông ta một đấm xả
cơn giận. Nhưng hiện giờ là qua điện thoại nên hắn ta chỉ
biết văng ra vài câu nói tục tĩu.
18:03 si 4GÍ8
‹ Chương 29: Đại biểu Thương mại
Hạ Hoằng Viễn hoàn toàn không tức giận, ngược lại
còn nói: “Xem ra phó tổng Cơ đã có gì hiểu lầm rồi. Thế
này nhé, quý công ty có thể xác nhận lại ai là tổng giám
đốc, sau đó báo lại với Hiệp hội Thương mại để xin thay
đổi đại biểu. Tôi còn đang bận chuyện khác, thứ lỗi nhé!”
Nói rồi Hạ Hoằng Viễn cúp ngang điện thoại khiến Cơ
Xương Minh tức đến nỗi quăng chiếc điện thoại văng ra
xa.
Trong thành phố, Hạ Hoằng Viễn miệng cười nhạt tay
quăng điện thoại lên bàn, mắt nhìn về phía một người đàn
ông lớn tuổi, chừng sáu bảy mươi tuổi nói: “Nhìn đi, dòng
chính nhà họ Cơ quả nhiên không đáng được trọng dụng.
Một chuyện cỏn con như vậy mà đã làm ầm lên. Tính cách
hẹp hòi như vậy thì chuyện lớn không thể thành được”.
Người đàn ông lớn tuổi ngồi đối diện kia khẽ ừ một
tiếng rồi nói: “Ông làm khá lắm, trước đây chúng ta đã
xem nhẹ sức ảnh hưởng từ những đấu đá nội bộ nhà họ
Cơ. Lần này giúp đỡ cho con bé tên Cơ Hương Ngưng ấy
cũng xem như tạo mối quan hệ với họ hàng nhánh phụ
nhà họ Cơ. Trong tương lai nếu nhà họ Cơ thực sự đổi chủ
thì chúng ta cũng không bị xem là tội nhân”.
“Xét cho cùng, chuyện lần này đều là nhờ cái cậu lái
xe tên Lý Phong, cà phê pha ngon mà tầm nhìn cũng vô
cùng sâu sắc. Thậm chí nhiều người nhà họ Cơ còn không
nghĩ được thấu đáo như cậu ta ấy chứ” Hạ Hoằng Viễn
18:03 si 4GÍ8
‹ Chương 29: Đại biểu Thương mại
vẫn nhớ đến Hoắc Khải, giọng đầy tán dương: “Cậu này
không phải người tầm thường đâu. Nếu không phải là tài
xế nhà họ Cơ thì tôi đã kéo cậu ấy về bên mình rồi”.
Người đàn ông lớn tuổi mỉm cười nói: “Hiếm khi nghe
ông khen một ai đó. Tôi rất muốn gặp người tên Lý Phong
đó xem thử bản lĩnh lớn đến mức nào mà khiến ông vua
trái cây của chúng ta phải khen không ngớt lời như vậy”.
“Ông mà gặp thì chắc chắn không thất vọng đâu” Hạ
Hoằng Viễn tự tin khẳng định.
Cụ già cười không nói gì. Ông ta chính là hội trưởng
Hiệp hội Thương mại- Khang Chính Tín, tài sản nhiều vô
số. Nếu xét về tài sản có thể ông ấy không bằng một số
doanh nghiệp hàng đầu nhưng xét về các mối quan hệ thì
không ai dám coi thường ông.
Giống như Hạ Hoằng Viễn, ông ấy cũng là một người
có tính cách vô cùng ngang tàn, rất hiếm khi chủ động
khen một ai.
Khang Chính Tín rất tin tưởng vào khả năng nhìn người
của Hạ Hoằng Viễn, cũng rất nóng lòng muốn gặp mặt
người thanh niên trẻ tuổi tên gọi Lý Phong kia.
Chuyện này không gấp. Dù sao một tháng sau là tới
cuộc gặp mặt đầu tiên cho những đại biểu Hiệp hội
Thương mại mới gia nhập. Tới lúc đó, Cơ Hương Ngưng sẽ
dẫn người tới.
Cùng lúc này, Cơ Xương Minh vừa quăng chiếc điện
18:03 „li 4GÍ8 )›
‹ Chương 29: Đại biểu Thương mại
thoại đi. Sắc mặt hắn vô cùng xấu. Hắn rất muốn chửi
mắng nhưng không biết nên chửi mắng ai.
Cái dáng vẻ tức tối đến toàn thân run rẩy, chốc chốc
lại phát ra hơi thở không đều ấy khiến Cơ Xuyên Hải cũng
phải sầm mặt lại.
Cơ Xuyên Hải chằm chằm nhìn vào Cơ Hương Ngưng
một hồi lâu, cuối cùng không nói lời nào quay người đi
thẳng ra khỏi phòng họp.
Cơ Hương Ngưng vừa xử lý xong vụ thương mại Đông
Lai, vừa được làm đại biểu Hiệp hội Thương mại. Không
còn lí do chính đáng nào để sa thải cô mà bản thân còn tự
chuốc lấy nhục nhã.
Thấy Cơ Xuyên Hải sắp đi, Cơ Hương Ngưng cười bảo:
“Chú ba, hiếm khi chú đến đây sao không ở lại ăn bữa
cơm hẳng đi ạ? Cơm ở căng tin công ty cũng ngon lắm
đấy!”
Cơ Xuyên Hải không hề dừng bước, lạnh lùng ừm một
tiếng rồi kéo cửa bước ra ngoài.
Ông ta đi rồi thì Cơ Xương Minh ở lại cũng không có
ích lợi gì.
Trừng mắt nhìn Cơ Hương Ngưng, Cơ Xương Minh lên
tiếng: “Cô đừng đắc ý, cho dù cô là đại biểu Hiệp hội
Thương mại thì thứ của tôi trước sau gì vẫn là của tôi
thôi!”