Chương 59: Chiến Chùy Thần Tọa (bản dịch)

Điều Tra

Phiên bản dịch 6371 chữ

- Đây là, một cái chuồng chó sao? Không, cái này đã không còn tính là chó rồi.

Esters dẫn Ryan đi đến tường vây hẻo lánh của thôn trang, vị trí này đã có mấy tên dong binh đứng sẵn, đoàn trưởng Wilt của dong binh đoàn Huyết Phủ cũng có mặt, còn có Banda vẫn đang treo tay trước ngực. Nhìn thấy Ryan tới, hai người đều gật đầu ra hiệu, Wilt là vì thực lực cường đại của Ryan, còn Banda là vì Ryan là ân nhân cứu mạng.

Các dong binh đều có khuynh hướng hỗn loạn trong trận doanh, và bọn hắn quan trọng tình nghĩa hơn quy tắc.

Nơi tường vây hẻo lánh, một cái động lớn mở ra từ dưới chân tường, gạch đất bị một loại sinh vật nào đó đào ra, để lại một cái lỗ lớn đủ cho hai người bò qua.

-Chúng ta không tìm thấy đủ vật liệu để lấp lên trên, nếu vật này có thể cắn thủng nền móng, nhét cái gì vô đó cũng đều là vô dụng.

Wilt lo lắng nói.

-Hơn nữa, chúng ta phát hiện ra cái này.

Esters dẫn theo mấy người vòng qua tường vây, tìm được một đống mùi hôi thối cách không xa bên ngoài tường vây.

-Một loại sinh vật lớn nào đó?

Ryan tò mò hỏi.

-Có lẽ vậy, nhìn theo hình dạng phân và nước tiểu thì đây cũng là một sinh vật tương đối lớn.

Wilt nói ra phán đoán của mình, Đại Kiếm Sĩ nhiều năm làm dong binh nên kinh nghiệm rất phong phú.

-Buổi tối hãy bố trí hai người canh gác ở đây đi!

Ryan cảm thấy không có cách nào khác, phía xa rừng rậm trải dài đến tận sườn núi, bố trí người vào rừng tìm kiếm dấu vết loài hung thú này chẳng khác gì cung cấp thịt tươi cho nó.

-Còn nữa, vừa rồi ta nhìn thấy trong rừng rậm cách nơi này khoảng chừng năm trăm mét có ánh lửa lóe lên, ta nghi ngờ trên núi có sơn tặc!

Esters đi đến nói nhỏ vào tai Ryan.

-Có chắc vậy không?

Lần này Ryan cảnh giác, theo lời của trưởng quan thủ vệ Lauritz tiền nhiệm, gần núi Hordaland thực sự có sơn tặc và cường đạo xuất hiện.

Năng lực nhìn trong bóng đêm của bán Tinh Linh không có vấn đề gì, hắn nói nhìn thấy ánh lửa, vậy thì chắc chắn có.

-Ta tự mình đi một chuyến!

Ryan gật đầu, chỉ có đạo lý ngàn ngày làm trộm chứ không có chuyện ngàn ngày phòng trộm, đã có sơn tặc ẩn hiện, vậy cách tốt nhất để giải quyết chính là xử lý bọn hắn.

Thời tiết mùa đông giá rét, ở Nord trời tối rất sớm. Bọn hắn đến thôn trang bỏ hoang này lúc 4:30, hiện tại cũng chưa tới sáu giờ. Ryan trở về nhà lớn ở trong thôn, đúng lúc thấy Rost chỉ huy thủ hạ tiếp tục gia cố công trình của ngôi nhà:

-Mấy người các ngươi chắn lổ hổng này đi, đúng vậy, cầm những tấm ván gỗ kia tới, dùng đinh đóng xuống, sau đó dùng vải bạt buộc lại!

Thấy Ryan đi tới, Rost cười nói:

-Ryan tiên sinh đến sớm vậy, chúng ta còn đang dựng lò nấu nước, muốn ăn cơm phải đợi hơi lâu, nếu không có chuyện gì, Ryan tiên sinh có thể dạo vòng quanh nơi này, hoặc nói chuyện với bọn Oliver tiên sinh, việc nặng để cho tiểu tử làm, à, tiên sinh Birger trở về, chắc ngươi cũng nguyện ý nghe về chút thu hoạch của hắn.

-Ta muốn rời khỏi một lát để ra ngoài điều tra môi trường, sẽ trở về liền.

Ryan thuận miệng nói, vừa quay đầu lại đã phát hiện nữ Thuật Sĩ đứng sau lưng hắn:

-Sao vậy Teresa, bên ngoài trời đang lạnh, ngươi vào phòng đợi đi.

-Ta cũng không phải phế vật kiêu ngạo, Ryan, ngươi muốn một mình đi điều tra? Chẳng lẽ ngươi quên chúng ta là đồng đội? Hay ngươi cho rằng chúng ta không phải đồng đội, thậm chí còn không muốn làm đồng đội nữa à?

Teresa đầy khí tức nguy hiểm, Ryan tin chỉ cần hắn nói thêm một lời không tốt nữa, nữ Thuật Sĩ thật sự có thể cho hắn một cái liếc đầy sát khí.

-Ta đi trước xem vị trí phân phối của chúng ta.

Ryan thấy có không ít người muốn xem cuộc vui, hắn đưa hai tay lên, thể hiện mình không có ý kia.

Hai người có thân phận tôn quý nhất và thực lực mạnh nhất trong đội ngũ, Ryan và Teresa được phân vào một căn nhà nhỏ, cách nhà lớn chỉ khoảng vài chục bước chân, căn nhà có một phòng ngủ và một phòng khách, nữ Thuật Sĩ chọn ở trong gian phòng, phòng khách để cho Ryan nghỉ ngơi.

-Ừm. Cái lỗ này cũng không quá lớn, độ rò rỉ ban đêm chắc cũng không nghiêm trọng, ngươi xem đúng không?

Ryan phát hiện mặc dù mái nhà này không bị dột, nhưng vách tường của phòng khách cũng có lổ hổng, nhìn những cái đinh loạn xạ, những tấm ván gỗ và vải bạt bọc lại, hắn cảm thấy khung cảnh ban đêm như vậy là quá đủ.

-Tình huống vừa rồi là sao, xảy ra chuyện gì rồi? Việc điều ra không thể giao cho những dong binh kia sao? Tại sao ngươi còn muốn ra ngoài?

Teresa mở cửa phòng mình, nàng đã trải sẵn thảm và chăn lông lạc đà trong phòng.

-Là ta chủ động muốn ra ngoài đi dạo, xem có thịt rừng gì không.

Ryan giải thích một chút:

-Trời lạnh như vậy nên ta muốn hoạt động nhiều một chút, thuận tiện tìm chút thịt ăn.

-Nam nhân đều rãnh rỗi vậy sao? Phụ thân ta…

Teresa hai tay ôm ngực, không kiêng nhẫn mở miệng nói chuyện, nhưng lập tức ý thức được chuyện không nên nói, nàng đổi giọng:

-Được, ngươi đi đi, ta ở đây đợi ngươi về, ta sẽ không tham dự tiệc bên ngoài.

Khoảng mười phút sau, Kỵ Sĩ Vương Quốc một mình hành tẩu trong rừng sâu, tuyết vừa tạnh, bầu trời vẫn dày đặc mây, hầu hết các thân cây đều to lớn hơn vòng tay một người ôm, tuyết trắng thỉnh thoảng làm cong cành cây, rơi xuống đất, che đi tiếng bước chân của Ryan.

Ryan cẩn thận tiến về phía trước, vừa suy nghĩ lời của nữ Thuật Sĩ.

Teresa có một người phụ thân, đây là điều chắc chắn, thế giới này không có Nữ Nhi Quốc, cũng không có dòng sông mẫu tử gì có thể khiến trực tiếp mang thai, nữ Thuật Sĩ chắc chắn có phụ thân, và theo như Ryan biết, mẫu thân Aurora của Teresa vốn là nữ nhi của đế quốc quý tộc, nàng bỏ trốn cùng nam nhân và từ bỏ tước vị, cuối cùng gia nhập nghị hội Gloria cường đại dựa vào thực lực, định cư tại Thiên Khung Bảo.

Điều này rất kỳ quái, vì Ryan đã gặp nữ sĩ Aurora mấy lần, nàng là một nữ nhân xinh đẹp tài hoa và thông minh, vì vậy nam nhân có thể khiến nàng tin tưởng đi cùng chắc chắn không phải là một tên lưu manh vô lại chỉ biết khua môi múa mép. Cuộc đời không phải là một cuốn tiểu thuyết, không có quá nhiều câu chuyện nhân vật chính vô dụng lại có thể chiếm được trái tim của một nữ nhân quý tộc đã được giáo dục tốt trong thời trung cổ chính thống, cho nên phụ thân Teresa nhất định cũng là người có bản lĩnh.

Lại thêm việc nữ Thuật Sĩ năm nay hai mươi bảy tuổi, Aurora đã là một cường nữ có địa vị trên đại lục từ năm mươi năm trước, vậy tại saoTeresa ít khi nhắc đến phụ thân nàng? Nhìn biểu lộ của nàng cũng không giống việc có hận thù hay xấu hổ.

Dịch: Hong

Biên: Khangaca

Bạn đang đọc Chiến Chùy Thần Tọa (bản dịch) của Hán Triều Thiên Tử

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    7mth ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!