Chương 12: Cho Tôi Mượn Mười Năm

Trước

Tiếp

Phiên bản 4391 chữ

Biên tập:.-.... -.--

Hiệu đính: Mày là bố tao

Tết năm nay trong nhà thiếu một bóng người, bầu không khí trở nên khác biệt.

Kim Tĩnh nói muốn đi Vân Nam du lịch một mình.

Lâm Thư Thanh không yên lòng, để Thẩm Tư đi theo.

Ban đêm tại khách sạn, Thẩm Tư từ phòng tắm ra, trông thấy chị gái đang tựa ở đầu giường hút thuốc lá, động tác cứng nhắc, nhíu thật chặt lông mày, tay kia đang gửi WeChat, dáng vẻ rất không kiên nhẫn.

Thẩm Tư mới biết được, thì ra chị gái sẽ hút thuốc.

Chuyến đi Vân Nam, Thẩm Tư chơi rất vui vẻ, nhưng có thể cảm giác được Kim Tĩnh luôn không yên lòng, như có tâm sự.

Sau khi trở về, Kim Tĩnh mang Lovely về căn nhà 80 mét vuông kia.

Đó là nhà thuộc về mình cô, là nhà của riêng cô.

Sự nghiệp của Kim Tĩnh càng ngày càng lên hương, các hoạt động nhận được đều là của các công ty lớn, mỗi lần kiếm được lên đến hàng ngàn, giá vào dịp nghỉ lễ thậm chí lên đến hàng chục ngàn.

Sau nhiều năm, rốt cuộc cô cũng học được bằng lái, cũng dự định mua chiếc xe con.

Có phòng, có xe, có chó, sắp ba mươi tuổi.

Kim Tĩnh vẫn kiên trì với suy nghĩ của mình. Cái này có cái gì không tốt? Dù là cả đời không lấy chồng. Dù là đời này không muốn con cái. Thì cuộc sống của cô cũng có thể trôi qua không tệ.

Chỉ là thỉnh thoảng nửa đêm tỉnh giấc, sẽ nhớ lại những năm tháng bên Trình Văn Quân.

Dường như đã qua lâu lắm rồi.

Nhà Kim Tĩnh ở có hai phòng ngủ, một phòng khách. Thỉnh thoảng Thẩm Tư sẽ tới ở cùng chị gái. Ban đêm, các cô ngủ cùng trên chiếc giường lớn, Kim Tĩnh vừa dùng điện thoại gửi Wechat, vừa chơi đùa với mái tóc của cô ấy.

"Vẫn là tóc dài xoăn thú vị". Bỗng nhiên Kim Tĩnh nói.

Thẩm Tư nghe thì sững sờ, sau đó cô cũng kịp phản ứng lại, không nói gì nữa.

Tướng ngủ của Kim Tĩnh không tốt, thích cướp chăn mền. Thẩm Tư cũng vậy, rất nhiều buổi sáng thức dậy, chân các cô đè lên nhau, chăn rơi một nửa xuống đất.

Về sau ngày ấy, Kim Tĩnh như nghĩ đến gì đấy, nói: "Trước đó Trình Văn Quân cũng vậy. Luôn phàn nàn chị cướp chăn. Có buổi sáng lúc thức dậy, chăn đều ở trên người chị, anh ấy bất đắc dĩ hỏi chị: có còn cho người ta ngủ không".

Nói xong, nụ cười trên mặt cô dần dần biến mất.

Thẩm Tư biết, mặc dù chị gái biểu hiện tiêu sái, nhưng trong lòng không hoàn toàn buông bỏ Trình Văn Quân. Cô cũng biết, một năm nay Trình Văn Quân không có bạn gái mới, toàn tâm toàn ý vùi đầu vào sự nghiệp.

Cô ấy chờ mong, lại không dám chờ mong.

Nửa năm sau, Kim Tĩnh nhận được một hoạt động, nghe nói là quản lý bên kia sẽ ra mặt. Người phụ trách bên A không ngừng nhắc nhở, phải cẩn thận, tuyệt đối lần đừng làm hỏng.

Kim Tĩnh có kinh nghiệm, tự tin có thể làm tốt công việc.

Sau khi đến hiện trường, Kim Tĩnh bận rộn như thường ngày, chỉ huy đội múa, lễ nghi, MC, tổ chức hoạt động gọn gàng ngăn nắp.

Lúc sắp kết thúc, người phụ trách đi tới nói với cô: "Hoạt động được triển khai rất tốt, quản lý của chúng tôi rất hài lòng".

Kim Tĩnh cười cười, khách khí nói: "Đúng vậy, đây là công việc của tôi".

"Đừng khiêm tốn, nhiều sự kiện được tổ chức như vậy, số sự kiện được quản lý của chúng tôi khen ngợi không nhiều đâu."

Cô mừng rỡ trong lòng, cười nói: "Cám ơn quản lý của anh, nhưng hình như tôi không nhìn thấy anh ta?".

Người phụ trách chỉ hướng bên phải: "Đó là quản lý của chúng tôi. Anh ấy họ Trình, năm nay mới ba mươi ba tuổi, cũng coi là tuổi trẻ tài cao đấy".

Kim Tĩnh nghiêng đầu nhìn sang, nhìn thấy bóng dáng quen thuộc mà có chút xa lạ kia.

Băng qua biển người, bọn họ lẳng lặng nhìn nhau, không ai động đậy, cũng không ai mở miệng.

Hết thảy đều giống mười năm trước, lại không giống mười năm trước.

Tác giả có lời muốn nói:

Cải biên từ câu chuyện có thật của chị gái và anh rể.

Thật ra kéo dài thời gian lâu như vậy, thứ nhất là không có linh cảm, thứ hai là muốn chờ một chút xem họ có thể quay lại hay không. Đáng tiếc, tôi không thể đợi được.

Kết cục của bọn họ là như vậy. Nếu một ngày nào đó họ tái hợp, tôi sẽ đăng chương mới lên weibo. Nếu như không có, sẽ kết thúc như vậy.

Viết một năm rưỡi, cảm ơn mọi người, tuy truyện ra chậm nhưng không giục chương.

+

10.3.2020

Cách đây không lâu biết được anh rể cũ hẹn hò với bạn gái mới. Chị gái vẫn độc thân, có sự nghiệp, có nhà riêng, có hai con chó. Họ đều rất tốt, buông bỏ được quá khứ.

13.8.2020

Tình hình gần đây: Họ gặp lại nhưng không quay lại với nhau. Chị tôi mở công ty, sự nghiệp thăng hoa, xinh đẹp giàu có, có nhà có chó, cuộc sống trải qua không tệ.

Bạn đang đọc Cho Tôi Mượn Mười Năm

Trước

Tiếp

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

  • Thời gian

    2y ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!