Chương 46: Chúa Tể Chi Vương

Vũ Dương đệ nhất mỹ nữ

Phiên bản convert 12743 chữ

Với tốc độ Phiêu Lăng Độ của Triệu Phong, chỉ trong chốc lát đã đuổi kịp thiếu nữ mặc váy tím xinh đẹp như tiên phía trước.

Gương mặt Triệu Vũ Phi thoáng đanh lại, dường như vẫn chưa nguôi giận.

Triệu Phong cũng không hiểu tại sao, lại truy vấn lần nữa, nhưng Triệu Vũ Phi cũng không trả lời.

Nàng cứ đi thẳng một mạch, đôi mắt trong suốt thỉnh thoảng liếc trộm thiếu niên có vẻ bất đắc dĩ ở bên cạnh, sắc mặt hơi hòa hoãn xuống một chút, thật sự cũng không định gây bất hòa.

Triệu Phong cảm thấy đối phương cũng không thực sự tức giận, vì vậy liền hỏi thăm những chuyện liên quan đến "Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao".

- Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao chính là Phong Vân thịnh hội của toàn bộ thiếu niên trong thành Vũ Dương, những người được mời đến đều là thiên tài tinh anh đến từ các nơi, không chỉ giới hạn trong ba đại gia tộc mà còn bao gồm những người nổi bật trong cùng thế hệ của tất cả các thế lực lớn khác...

Triệu Vũ Phi đại khái nói qua tình huống về Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao.

Mục đích của Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao chính là thông qua hội đàm luận bàn hữu nghị, chọn ra một vài thiên tài Phong Vân.

Chỉ trong chốc lát, hai người đã đến cửa lớn của Triệu tộc.

Cửa lớn của Triệu tộc có vài thân ảnh đang đứng, kể cả đám người Triệu Lân Long, Triệu Phong*, Triệu Hàn...

- Vũ Phi muội, chỉ còn thiếu muội mà thôi...

Triệu Lân Long liền lộ vẻ mừng rỡ, khí tức trên người bình thản thâm thúy, mơ hồ phát ra một luồng áp bách vượt xa Võ Giả bình thường.

Khí tức của lục trọng võ đạo khiến cho rất nhiều đệ tử Triệu tộc ở xung quanh đều ngưỡng mộ và sợ hãi.

Triệu Phong và Triệu Vũ Phi đi qua hội hợp cùng những thiên tài trong tộc.

Ngoại trừ năm hạng đầu của nội tầng ra, còn có Triệu Cầm, Triệu Thanh trong đó.

- Sao ngươi lại tới đây?

Triệu Lân Long nhìn thấy Triệu Phong hàng lông mày thoáng nhíu lại một chút.

- Thế nào? Lân Long ca không chào đón ta sao?

Trên mặt Triệu Phong lộ vẻ kinh ngạc.

Tại sao mình không thể đến?

Với thực lực xếp thứ ba trong Triệu tộc của hắn, tham gia Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao hẳn là chuyện rất bình thường mới đúng.

- Ha ha...

Triệu Lân Long cười nhạt một tiếng, vẻ châm chọc trong mắt rất nhanh bị thu lại, cũng không để ý đến Triệu Phong nữa.

Triệu Phong lại lần nữa có cảm giác như bị "bỏ qua" một bên.

Những đệ tử Triệu tộc ở đây, kể cả đám người Triệu Phong*, Triệu Cầm đều mơ hồ biết rõ một vài nguyên nhân.

Trong những danh ngạch tham gia Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao, Triệu Lân Long không hề đề cử Triệu Phong.

Dựa theo quy tắc, Triệu Phong không được mời cũng không có cách nào tiến vào Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao.

Triệu Lân Long không giải thích hiển nhiên muốn khiến cho Triệu Phong đến lúc đó bị mất mặt...

Trong mắt Triệu Phong* và Triệu Hàn không khỏi lộ ra vài phần thương cảm.

Triệu Phong cảm thấy bầu không khí này hết sức quỷ dị, ánh mắt mấy người kia nhìn mình dường như có chút cổ quái.

- Được rồi, xuất phát!

Triệu Lân Long ra lệnh.

Địa điểm tổ chức Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao, chính là ở “hồ Yên Ba” gần Thu gia, sẽ đến ngay thôi.

Triệu Vũ Phi quay đầu lại, đôi mắt trong suốt nhìn qua Triệu Phong dường như sợ hắn đi զաá.

Chỉ chốc lát sau.

Phía trước đã xuất hiện một hồ nước nhỏ, ước chừng rộng hơn mười mẫu đất.

Bên cạnh hồ nước này còn có một ngọn núi cao hơn ngàn mét, vách đá lởm chởm, cây cối xanh um.

Kỳ diệu nhất chính là hồ nước kia đã vây quanh hơn nửa ngọn núi.

Địa điểm tổ chức Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao, chính là ở ngay trên ngọn núi của hồ Yên Ba.

Bịch bịch bịch...

Ngẫu nhiên xuất hiện một vài vị thiếu niên tài tuấn giẫm lên lá cây, nổi trên mặt hồ để bay vọt lên ngọn núi.

Trên đỉnh núi lần lượt nhìn thấy thân ảnh của một vài đệ tử Thu gia.

Bởi người chủ sự của Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao chính là Thu Mộng Vũ, xuất thân tù một trong ba đại gia tộc, cho nên nơi này cũng là địa bàn của Thu gia.

- Mời các vị đưa ra thiếp mời.

Tại cửa vào Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao, bảy tám Võ Giả thanh niên của thu gia đứng xếp thành hàng ngang.

Những Võ Giả này cũng không phải là thiếu niên đồng lứa, mà là những thanh niên của Thu gia, chừng hai ba mươi tuổi, phần lớn đều là tu vi ngũ trọng võ đạo trở lên.

Thiếu niên tiến vào Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao đều nhao nhao lấy ra thư mời, kiểm tra từng cái hết sức nghiêm ngặt.

Mấy người Triệu tộc, dưới sự dẫn đầu của Triệu Lân Long, đầu tiên thông qua cửa vào.

Cuối cùng đến lượt Triệu Phong và Triệu Vũ Phi.

Lúc này, khóe miệng Triệu Lâm Long khẽ nhếch lên một tia vui vẻ, lườm Triệu Phong một cái.

- Đây chính là thiếp mời của ta.

Triệu Phong lấy ra thiếp mời.

- Ừm, không sai.

Võ Giả thanh niên khẽ gật đầu, để cho Triệu Phong tiến vào.

Một màn như vậy khiến nụ cười trên mặt Triệu Lân Long thoáng cứng đờ.

Triệu Phong* và Triệu Hàn cũng giật mình kinh ngạc.

Xảy ra chuyện gì vậy?

Tại sao Triệu Phong lại có thiếp mời?

Phản ứng của những người này hiển nhiên đều rơi vào trong mắt Triệu Phong.

Hắn không khỏi suy tư, đưa mắt nhìn về phía Triệu Vũ Phi muốn dò hỏi.

Đôi mắt trong suốt của Triệu Vũ Phi chuyển đi, né tránh ánh mắt của hắn, dường như có chút chột dạ, cũng tiến lên đưa ra thiếp mời của mình.

Tiếp đó, bảy người đều thuận lợi tiến vào Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao.

Triệu Phong vẫn nghi hoặc, liên tục hỏi thăm Triệu Vũ Phi, hắn cảm thấy thiếp mời của mình dường như được gởi tới rất bất thường.

Triệu Vũ Phi mỉm cười đáng yêu nói:

- Muốn biết rõ đáp án, trừ phi huynh trở thành một "thiên tài Phong Vân" trong Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao này...

Triệu Phong lắc đầu, cũng không suy nghĩ nữa.

Tình cảnh này rơi vào trong mắt Triệu Lân Long, hàng lông mày của hắn thoáng nhăn lại, ánh mắt trở nên lạnh lẽo, quét nhìn Triệu Phong một cái mang theo ý cảnh cáo.

Triệu Phong cũng cảm thấy ánh mắt tràn đầy địch ý và cảnh cáo này, thế nhưng cũng không có để trong lòng.

Với thực lực của hắn bây giờ, căn bản không cần sợ Triệu Lân Long.

Mấy người Triệu tộc rất nhanh được an bài đến trong một cái đình, có tỳ nữ dâng lên bánh ngọt và trà thơm.

Chỗ đình của Triệu tộc rất gần với khoảng đất trống ở trung tâm Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao.

Trong Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao, có ba cái đình gần nhất, phân biệt đại biểu cho ba đại gia tộc Triệu, Thu, Tân.

Triệu Phong nhìn thấy đệ tử Tân gia ở trong đình viện ở bên trái, Tân Phi và Tân Đông mà lần trước mình từng giao thủ cũng đều ở trong đó.

Trong đó, tiến bộ của Tân Phi là nhanh nhất, tu vi tiếp cận ngũ trọng võ đạo. Tân Đông thì thuận lợi đột phá ngũ trọng.

Đương nhiên so với tiến triển của Triệu Phong và Triệu Vũ Phi thì vẫn còn chênh lệch lớn.

Tu vi bên ngoài của Triệu Phong và Triệu Vũ Phi ít nhất đều đạt đến ngũ trọng võ đạo, hơn nữa còn là những người trẻ tuổi nhất ở đây.

- Thiên tài lợi hại nhất của Tân gia tên là "Tân Vô Ngân", đứng đầu bốn đại thiên tài trong Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao này, những thiên tài khác, thậm chí còn không cầm cự được qua mười chiêu của hắn.

Triệu Cầm thấp giọng nói.

Theo hướng nhìn của nàng, ánh mắt của mấy người Triệu Phong cũng dừng lại trên người một thiếu niên mặc áo bào xanh bình thường, không có gì đặc biệt.

Thiếu niên áo bào xanh này khoảng mười sáu mười bảy tuổi, tướng mạo bình thường, hai mắt khép hờ, bộ dạng giống như không nghe không thấy mọi chuyện.

Hắn chính là "Tân Vô Ngân", tu vi thoạt nhìn là ngũ trọng võ đạo đỉnh phong.

Đối mặt với Tân Vô Ngân, Triệu Lân Long vốn cao ngạo siêu việt cũng lộ ra vài phần ngưng trọng.

Lúc mắt trái của Triệu Phong chạm đến Tân Vô Ngân, tinh mang trong mắt chợt lóe, không khỏi hít sâu một hơi, thầm nghĩ: Người này không đơn giản...

Đối mặt với Triệu Lân Long, Triệu Phong không có áp lực gì.

Chẳng qua, nhìn người kia, hắn lại không thể coi thường.

Mắt trái của Triệu Phong bình thường có thể nhìn thấy những thứ mà người khác không thể nhìn thấy được...

Dường như có cảm ứng, Tân Vô Ngân ở trong đình viện đối diện đột nhiên mở to mắt.

Trong khoảnh khắc hắn mở mắt, Triệu Phong liền nhìn thấy một đôi mắt thâm thúy như đầm nước, giống hệt nét bút vẽ rồng điểm mắt, khiến khuôn mặt vốn bình thường đột nhiên trở nên môi bật, anh vĩ bất phàm.

- Tân Vô Ngân!

Triệu Lân Long khẽ thốt ra ba chữ, trong mắt hiện lên chiến ý, nhìn thẳng về phía đó.

Thế nhưng, khiến người khác không ngờ chính là Tân Vô Ngân lại không nhìn đệ nhất thiên tài Triệu tộc là hắn.

Ánh mắt của hắn không ngờ lại rơi xuống trên người Triệu Phong.

- Không tệ, lần Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao này, cuối cùng đã gặp được đối thủ khiến ta cảm thấy hứng thú.

Tân Vô Ngân khẽ gật đầu.

Dứt lời, hắn lại nhắm mắt lại, chưa từng nhìn đám người Triệu Lân Long lấy một cái.

Cái gì?

Trong mắt Triệu Lân Long tràn ngập hàn ý, hít sâu một hơi, áp chế cơn giận đang bành trướng trong lòng.

Phóng mắt khắp toàn bộ thành Vũ Dương, đệ tử hậu bối của ba đại gia tộc, còn chưa có ai dám... không đếm xỉa đến hắn như vậy.

Nhưng hết lần này đến lần khác, lại có người dám làm vậy, mà người đó lại còn là Tân Vô Ngân, chính vì thế hắn mới không thể phát tác.

Bởi vì trong Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao lần trước, Tân Vô Ngân đã đánh bại hắn chỉ trong mười chiêu.

- Tên này là ai? Không ngờ lại có thể khiến Tân Vô Ngân coi trọng?

Rất nhiều người ở đây đều ngạc nhiên, nhao nhao đưa mắt nhìn về phía Triệu Phong.

Những người này còn bao gồm cả Tân Phi và Tân Đông đã từng giao thủ với Triệu Phong.

Trong đó, ánh mắt Tân Phi tràn đầy chiến ý mãnh liệt, mà Tân Đông cũng lộ vẻ chờ mong nói:

- Tiểu tử này thật sự tiến bộ thần tốc, không ngờ tu vi đã đạt tới ngũ trọng rồi.

Tình huống Triệu Phong được Tân Vô Ngân chú ý khiến Triệu Lân Long rất không vui, thầm cảm thấy không phục.

Xem thái độ của Tân Vô Ngân, rõ ràng là xem trọng Triệu Phong, mà dường như lại không để đệ nhất thiên tài của Triệu tộc là hắn vào mắt.

- Tân Vô Ngân... Không lâu nữa đâu, đến lúc đó ngươi sẽ biết rõ, ai mới là đối thủ chân chính của ngươi.

Triệu Lân Long thầm cười lạnh.

Lúc màn đêm buông xuống trong Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao càng lúc càng nhiều người.

Trong Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao có rất nhiều đình đài, đều dành cho những thiên tài trưởng bối hoặc một vài khách quý được mời đến.

Toàn bộ thành Vũ Dương, thiếu niên tài tuấn được mời có chừng bốn mươi năm mươi người, số còn lại thì ước chừng có hơn trăm.

Đúng lúc này, bên trên Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao đột nhiên truyền đến một hồi oanh động.

- Mau nhìn! Thu Mộng Vũ ra rồi!

- Vũ Dương đệ nhất mỹ nữ!

Mọi người đều nhao nhao kinh hô, bất chợt tiếng náo động liền trở nên tĩnh lặng.

Trong bóng đêm huyền ảo, trên mặt thảm màu đỏ, một thiếu nữ mặc váy xanh bóng dáng thướt tha đi ra, làn tóc như thác nước phất phới theo gió, gương mặt tuyệt mỹ tinh xảo giống như sứ ngọc, trải qua chế tác cẩn thận, bị làn tóc xanh thoáng che phủ, càng tăng thêm một phần linh động mông lung, giống như tinh linh trong mộng ảo.

Thu Mộng Vũ ước chừng mười bảy mười tám tuổi, cử chỉ ưu nhã, má lúm đồng tiền như hoa, mỗi một cái nhíu mày hay nụ cười đều lộ ra hàm súc thú vị, không giống những nữ nhân trẻ trung như Triệu Vũ Phi hay Triệu Cầm.

- Không hỗ là Vũ Dương đệ nhất mỹ nữ, quả thật chuyến này đi cũng không tệ.

- Các ngươi đừng quên, Thu Mộng Vũ còn là một trong bốn đại thiên tài của thành Vũ Dương đấy.

Rất nhiều thiếu niên thiên tài đều thất thần hồi lâu.

Phóng mắt khắp toàn bộ Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao, thiếu nữ duy nhất có thể so với Thu Mộng Vũ cũng chỉ có Triệu Vũ Phi.

Triệu Vũ Phi nhỏ tuổi hơn, chỉ mới mười bốn mười lăm tuổi, vẻ xinh đẹp này thanh thuần thánh khiết tự nhiên chất phác, không hoa mỹ rực rỡ như Thu Mộng Vũ.

Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Vũ Dương đệ nhất mỹ nữ bước vào Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao, dẫn đầu mười thiên tài của Thu gia, bước vào trong đình đối diện với Triệu gia.

- Hôm nay Mộng Vũ may mắn tổ chức Hội Nghị Thiện Tài Đinh Cao, mời thiếu niên tài tuấn từ khắp phạm vi ngàn dặm quanh thành Vũ Dương đến đây...

Thanh âm của Thu Mộng Vũ như suối chảy róc rách, khiến tâm thần người khác rung động, bị giọng nói và dáng điệu tuyệt vời kia hấp dẫn.

Quả thật rất đẹp!

Triệu Phong cũng không khỏi đánh giá Thu Mộng Vũ vài lần, Triệu Vũ Phi ở bên cạnh thì khẽ nhăn mũi, hừ nhẹ một tiếng.

Trong đình của Thu gia, ngoại trừ Thu Mộng Vũ ra còn có một thư sinh áo trắng, phong độ nhẹ nhàng tuấn mỹ bất phàm, tu vi đã đạt tới ngũ trọng đỉnh phong.

- Người thư sinh kia tên là "Thu Trường Y", đứng ngang hàng với Thu Mộng Vũ trong Thu gia, cũng là một trong bốn đại thiên tài.

Triệu Cầm thấp giọng giới thiệu.

- Nói vậy có nghĩa là Thu gia có đến hai người nằm trong bốn đại thiên tài?

Triệu Phong có chút giật mình.

- Không sai Thu gia là một thể lực rất mạnh tại thành Vũ Dương, rất không hòa thuận với Triệu gia chúng ta, thường xuyên có xung đột.

Triệu Phong* vội vàng bổ sung.

Lúc này, bốn đại thiên tài của thành Vũ Dương đã có mặt đông đủ, bao gồm: Triệu Lân Long, Tân Vô Ngân, Thu Mộng Vũ, Thu Trường Y.

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    convert

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    18

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!