Chiều hôm nay có tiết giáo dục quốc phòng, nội dung bài học là tập bắn súng, mọi người rất yêu thích môn học này ai nấy đều chăm chú nghe giáo viên giảng dạy.
Dương ngồi trước cửa sổ chống cằm nhìn cô gái nhỏ gầy dưới sân trường, lúc học tập cô rất nghiêm túc, khi đến lượt mình tập cô đều học theo rất tốt.
Cậu hơi nhíu mày nhìn cô che miệng ho khan, hiện tại lớp 11A1 giáo viên đang cho thảo luận nhóm, Quân nhìn cô gái ngọt ngào đứng đầu bàn rồi nhíu mày, Nhi nhìn theo mắt Dương xuống dưới sân trường, cô ta hơi tức giận, cả tuần nay muốn tìm cách làm quen với Dương nhưng cậu lại chỉ lạnh lùng quay đi.
Nhi chủ động tiến sát lại một chút rồi nói:
- Dương ơi bài này cậu nói xem tớ làm đúng chưa?
Dương nghiêng đầu nhìn cô ta rồi nheo mắt.
- Cô không biết tôi học ngu nhất lớp này à?
Quân nghe vậy lập tức phì cười, cũng mắng mình thật ác nha, Dương lạnh lùng nhìn cậu ta rồi lau nước bọt trên mặt gằn giọng.
- Cút.
Quân lại phá lên cười, Nhi thì mặt gượng gạo lui lại vài bước, nghe tiếng giáo viên bước xuống hỏi.
- Mấy cô cậu làm xong chưa mà lớn tiếng thế?
Dương đứng dậy xin phép giáo viên đi ra ngoài, cô giáo gật đầu đồng ý cậu lập tức đá vào chân ghế của Quân rồi đi ra ngoài cửa lớp, Quân vẫn cố nín cười.
Linh nhìn thiếu niên đang khó chịu nhăn mày đi về phía bể nước, cậu cũng thoáng nhìn sang cô.
An đứng bên cạnh cũng đã thấy, cô ghé sát tai Linh nói nhỏ:
- Đại ca đang nhìn mày đấy, nhưng sao lại thấy hơi hung dữ thế?
Linh lắc đầu đưa mắt lên lớp 11A1 thấy một ánh mắt như muốn băm cô ra vậy, Linh nhíu mày lạnh nhạt nói:
- Chắc là có một đoá hoa quấy rầy.
An hơi bất ngờ mỉm cười lắc đầu.
- Mày nói xem trong giọng nói của mày có mùi gì?
Linh nhìn An không hiểu gì, An lại ghé sát nói nhỏ.
- Có mùi chua lè.
Linh nghe vậy cô hơi bối rối hà hơi vào tay thử xem, An bĩu môi chán nản dí tay lên trán cô nhẹ đẩy.
- Đúng là cái đầu chỉ có học học học, ngày mai tao cho mày vài quyển tiểu thuyết ngôn tình ngọt sủng để mày đọc.
Sau khi rửa mặt xong Dương quay lại tình cờ bắt gặp ánh mắt của Linh, cô hơi bối rối định quay đi nhưng lại thấy khoé môi Dương đang câu lên, cô ngây ngẩn cả người, Dương mỉm cười dùng khẩu hình nói:
- Ngoan học giỏi, đại ca sẽ thưởng cho cậu một món quà.
Linh nhìn liền hiểu, trái tim đập rộn lên cô mím môi nhìn theo lưng cậu, rồi quay đầu lại nghiêm túc xem giáo viên làm mẫu động tác.
Vài ngày nữa là kiểm tra giữa kỳ, Linh dành hết thời gian để ôn tập, hôm nay Phương có ba môn có bài tập, Linh đã làm xong mang đi cho cô ta, Phương đã nhuộm lại tóc thành màu đen, quần áo vẫn như ngày trước không hợp quy củ lắm.
Lớp 12 đang bận học để chuẩn bị vài tháng thi tốt nghiệp, vì vậy hiện tại có thể nói Phương chính là chị đại của trường, mấy học sinh nữ nhìn qua liền sợ.
Phương ngậm kẹo m út như đang hút thuốc, cô ta cầm lấy ba quyển bài tập rồi đưa tiền cho Linh.
- Sau khi kiểm tra giữa kỳ xong tôi sẽ lại làm bài tập cho cậu.
Phương gật đầu, trước khi hai người giao dịch đã thoả thuận, khi đến kiểm tra giữa kỳ, thi cuối kỳ Linh sẽ chuyên tâm học tập, không làm bài tập cho Phương.
Hai người đều ít nói nên không ai nói thêm câu gì nữa.
Linh cất tiền vào túi áo rồi quay người về lớp.
Buổi tối tan làm vẫn muộn như mọi khi, Linh dọn dẹp xong quán rồi đội mũ lưỡi trai lên cầm đèn pin đi về.
Đến dưới cột đèn cách quán cháo vài trăm met, có một thiếu niên đang đứng đấy hút thuốc, thong dong thản nhiên khoanh tay đứng quay lưng lại, bên cạnh là chiếc xe đạp điện, Linh nhìn một chút rồi bước qua hỏi bâng khuơ:
- Đại ca đứng đây làm gì thế?
Dương quay đầu lại dập tắt điếu thuốc, nói vu vơ.
- Nhìn thấy cảnh khá đẹp, đứng ngắm một chút.
Linh nhìn theo mắt cậu, xung quanh tối đen chỉ có đèn đường soi sáng vàng vàng mờ mờ, cô lại đưa mắt nhìn thiếu niên trước mặt.
Thiếu niên trước mặt mặc một bộ quần áo thoải mái, áo phông xám có một vài hoạ tiết và quần Culottes, có vẻ là đã ngắm cảnh khá lâu, tóc bị gió thổi ngược ra sau như vuốt, rất tự nhiên mà đẹp.
Linh bật cười gật đầu.
- Ỏ, vậy đại ca ngắm cảnh tiếp đi, tôi về đây.
Nói vậy cô bước đi vài bước rồi quay lại, Linh dừng bước cầm mũ lưỡi trai màu đen trên đầu, đội lên cho cậu.
- Đại ca ngắm cảnh xong rồi về sớm đi, sương ướt tóc rồi.
Dương bất ngờ nheo mắt nhìn theo bước chân cô, cậu đứng đấy một lát rồi bật cười, gọi.
- Này, Ánh Linh quay lại đây.
Chân Linh lập tức dừng lại, đây là lần đầu tiên Dương gọi tên cô, giọng nói trầm trầm như vậy làm tim cô lại đập nhanh hơn rồi.
Linh quay đầu lại nhìn Dương đang chạy xe đến, cô mỉm cười nói đùa.
- Cậu không ngắm cảnh nữa à?
Dương không có phản ứng gì, tự nhiên đưa mũ bảo hiểm màu hồng cho cô, chiếc mũ rất mới, Linh nhìn một lát rồi cầm lấy, Dương chờ cô ngồi lên rồi mới chạy đi.
Dương nhìn đoạn đường tối đen phía trước rồi hỏi:
- Sao cậu lại đi làm thêm?
Linh thấy hơi buồn cười, cô nâng khoé môi trả lời.
- Thì tại thiếu tiền, tôi mà giàu thì cần gì đi làm.
Tim Dương hơi thắt lại, cậu dừng một lát rồi nói.
- Tôi có một công việc, dịch tiếng Anh sang tiếng Việt, mỗi bài cậu dịch sẽ được trả công.
Linh nghe vậy hơi tiếc nuối nhẹ nhàng nói.
- Tôi học dở nhất là môn tiếng Anh.
Dương nghe vậy đành thở dài, tối qua cậu về phòng liền tìm chị gái hỏi qua xem có công việc tự do nào cho sinh viên không, tuy cô gái này chỉ là học sinh cấp ba nhưng lại rất giỏi, không nghĩ là cô lại học kém tiếng Anh.
Dương suy nghĩ một lát rồi nói.
- Vậy có thể viết bài cho mấy trang web để kiếm thu nhập.
Linh vẫn tiếc nuối nói:
- Tôi không có máy tính.
Dương nghe tiếng tiếc nuối của cô, cậu thấy mình đúng là không suy nghĩ chu đáo rồi, cậu sẽ nghĩ cách sau, nếu có thể làm thêm ở nhà, cô sẽ không đến nỗi mỗi đêm về muộn như vậy, rất nguy hiểm lại còn mệt.
Linh cũng đoán được Dương đang nghĩ gì, cô mỉm cười nhìn mấy ngôi nhà bên đường rồi nói.
- Tôi thấy làm công như hiện tại rất tốt, có thu nhập ổn định, đủ ăn, đủ mặc, lúc rảnh còn có thể học bài, nhưng mà cảm ơn Dương nhé.
Dương không nói gì chỉ im lặng nghe.
.