Chờ sau khi tiễn bọn họ đi, Thẩm Bình An cũng tới bổ sung hàng hóa.
Sau lần bổ sung này, Thẩm Bình An thanh toán số tiền còn lại, về sau mua chính là tự mình bỏ tiền ra mua.
"Cảm ơn chị chủ, em đi đây." Thẩm Bình An lễ phép chào hỏi xong liền rời đi.
Cậu bé và ông nội bây giờ sống rất tốt, có chăn đệm rẻ tiền, có lều vải chống gió, có bếp lò nho nhỏ, còn có mấy xe than đá đêm hôm đó lén tới vận chuyển đi.
Trong nhà gia vị gạo mì dầu ăn đều đầy đủ, mùa đông còn có thể ăn rau xanh xào mỡ heo, cách mấy ngày còn có thể hầm canh gà.
Cuộc sống này, thật sự là làm thần tiên cũng không đổi.
...
Sắc trời bên ngoài vẫn còn hơi tối, Tô Lăng dứt khoát đóng cửa hàng, chuẩn bị trở về ngủ bù.
Trước khi ngủ đã đặt nến lên quầy.
Chờ khi tỉnh lại, Tô Lăng tự hâm cho mình một bát cháo bát bảo, mở cửa ra.
Đội ngũ đưa tuyết ngoài cửa so với hôm qua ngắn hơn một chút, bởi vì đêm qua khi cô bảo trung tâm mua sắm gửi máy cho thị trấn, thuận tiện tăng một máy ngoài phòng lên ba máy.
Mỗi máy đều có hai miệng thu tuyết, về sau đưa tuyết sẽ càng tiện hơn.
Nhưng tương ứng với tiền thuê cũng tăng lên, tuy nhiên dựa theo lợi ích hiện tại, cô hoàn toàn gánh vác được.
"Đinh linh —— "
"Bà chủ, tôi tới đưa mũ và khăn quàng cổ do tôi và chị dâu cả tôi đan, còn có giày nhỏ chị ấy móc được, cô xem một chút." Lâm Mai cười đi vào, đưa một túi đồ vật lên.
Tô Lăng mở ra xem.
Không thể không nói, có người trời sinh chính là ngón tay linh hoạt, khăn quàng cổ được đan tỉ mỉ, mũ có thể che tai, giày nhỏ đầu hổ đáng yêu.
"Được, cô để ở chỗ tôi trước, nếu Chiêu Đệ trở về muốn lấy thì lấy, nếu cô bé không cần nhiều như vậy, tôi sẽ tính tiền cho cô, cô đăng ký trước đi."
Tô Lăng lấy ra một cuốn sổ, viết vài nét lên trên đó, bảo Lâm Mai ký tên.
Lâm Mai cười nói: "Được."
Lâm Mai trước khi đi thấy được ngọn nến, sau khi hỏi thăm một phen, lấy một cặp nến long phượng, hẳn là trở về tặng quà, nến trắng cũng cầm đi một hộp.
Sau đó, giống như là mở ra cái chốt mở gì đó, hôm nay đến đưa tuyết, mỗi người đều mua về một hộp nến trắng, bởi vì quả thật rất tiện lợi.
Thu dọn một chút đến giữa trưa.
Lúc Tô Lăng đang nghĩ xem ăn cái gì, bỗng nhiên nhận được âm thanh nhắc nhở.
【 Đinh —— 】
【 Mở khóa mỹ thực niên đại 10/10, ban thưởng gấp bội, mỗi món ăn nhân với 10000, đã nhập vào không gian. 】
【 Số lượng người đưa tuyết 500/500, mở rộng bản đồ, phần thưởng máy bán hàng tự phục vụ * một máy, rời đi cần thu lại. (Máy bán hàng không giới hạn số lượng và các loại sản phẩm.)】
【 Số lượng người đưa tuyết 1000/1000, mở rộng bản đồ, phần thưởng máy bán tự phục vụ * ba máy, rời đi cần thu lại. (Máy bán hàng không giới hạn số lượng và phẩm loại) 】
【Chúc mừng ký chủ đã mở khóa máy bán hàng tự động, thưởng than đá không giới hạn mua.】
*
Cùng lúc đó, trong nhà ăn của thị trấn.
Đường sư phụ nhìn thông báo phía trên, có chút kinh ngạc nhìn người phía sau: "Cái gì gọi là, phần thưởng khủng, cho ta một trăm tệ?"
"Chắc là đồ ăn của ngài ngon, cho nên thưởng."
"Chắc là vậy đó!"
Lúc ấy khi tuyển bọn họ tới đã nói, đồ ăn đưa lên cần khấu trừ gia vị và chi phí nguyên vật liệu, mặt khác cần trả một chút tiền thuê, tiền còn lại đều là của bọn họ.
Mấy người này, đều là người nhà nghèo, nghĩ có thể có một chút thì một chút, nếu không rảnh rỗi ở nhà chỉ có nước chết đói.
Kết quả!
Thế mà trả một trăm tệ! Một món ăn đã kiếm lời hơn chín mươi?
"Tôi cũng vậy, nhưng chỉ có ba mươi, nhưng cũng đủ rồi, tôi đang nấu một bát hoành thánh đây." Người tới kích động lau nước mắt.
"Thưởng cho tôi cái dao phay, xem ra kỹ năng thái đồ của tôi quá lợi hại!"
"Ai, tôi cái gì cũng không có, phải cố gắng mới được!"
"Tôi phải thông báo cho lão Lý tới đây, bà ấy làm bánh bao chiên là số 1!"