Chương 74: [Dịch] Cửa Tiệm Tạp Hóa Của Tôi Bị Trói Chặt Với Hệ Thống Giao Dịch Vị Diện

Chương 74

Phiên bản dịch 3558 chữ

Mười ngày đếm ngược.

Sau khi Vương Chiêu Đệ giao hàng, Tô Lăng nói với cô ấy là còn mười ngày nữa cửa hàng nhỏ sẽ dọn đi.

Vương Chiêu Đệ sửng sốt một lúc lâu.

Cô ấy biết rõ cửa hàng này tới đây kỳ quặc, cũng biết sau đó sẽ rời đi, nhưng thật sự đến lúc này, lòng tràn đầy không nỡ.

Tô Lăng khẽ vỗ đầu cô bé: "Chị đã nói với trưởng thôn, địa điểm cũ của cửa hàng này để lại cho em, để em giúp chị "trông" nó, còn sau này có thể giữ được hay không thì chị không có cách nào."

Vương Chiêu Đệ liều mạng nhịn nước mắt, nghiêm túc gật đầu: "Vâng."

"Chị chủ Tô, sau này chị còn trở về không?"

Tô Lăng lắc đầu: "Chưa chắc."

Vương Chiêu Đệ hít mũi, lau khô nước mắt: "Chị chủ Tô, cảm ơn chị."

Tô Lăng cười: "Chị tìm em tới ngoại trừ nói ra địa chỉ này, còn có một việc muốn hỏi em, em có muốn nhập hàng lần cuối cùng không, chờ sau khi chị đi, vừa vặn để lại cho em."

Vương Chiêu Đệ gật đầu: "Chị chủ Tô, em dự định ngoại trừ học phí ra, dùng toàn bộ tiền vào hàng, nhưng em không rõ có thứ nào có thể bảo đảm hạn sử dụng."

Tô Lăng lấy ra một quyển sách đưa tới: "Em xem trước đi."

Vương Chiêu Đệ nhận lấy cuốn tập, trang thứ nhất chính là đồ dùng hàng ngày.

Tô Lăng nói tiếp: "Giống như đồ dùng hàng ngày, ví dụ như kem đánh răng xà phòng vân vân thì hạn sử dụng cũng rất dài, mà nếu bảo quản không đúng thì có thể sẽ ẩm ướt sinh mọt, ví dụ như gạo và mì, cho nên chị đề nghị em nên mua chút quạt điện và xe đạp đi? Thứ này không lo bán không được."

Vương Chiêu Đệ biết cái này quả thực không lo bán, nhưng tiền tiết kiệm của cô ấy có hạn, nhất định phải tính toán tỉ mỉ.

Chờ chút, cô ấy biết bán cái gì rồi!

"Chị chủ Tô, chị có thể nhập đồng hồ không? Em muốn hai mươi đồng hồ trước."

Vương Chiêu Đệ lấy tất cả tiền tiết kiệm ra mua hai mươi cái đồng hồ mới, cẩn thận nhét vào trong túi.

Ngày hôm sau khi giao hàng đến trấn, Vương Chiêu Đệ bắt đầu đề cử đồng hồ mới cho từng nhà.

Cô ấy cần phải kiếm thêm một khoản trước khi cửa hàng rời đi, như vậy mới có thể trữ hàng.

Lý Quyên nhìn đồng hồ nữ màu đỏ da thuộc kia vô cùng động lòng, trở về cũng muốn mua một cái.

Đúng lúc Vương Chiêu Đệ đang đi trên đường nói với mấy người: "Có lẽ cửa hàng trưởng phải đi, cho nên các chị tốt nhất nhân cơ hội này kiếm thêm một chút tiền."

Trương Miểu Miểu lập tức ý thức được Vương Chiêu Đệ đang làm cái gì, cô ấy là vì kiếm tiền trữ hàng, để cho mình có thể đi học được mãi.

"Xán Mỹ, em thật sự rất lợi hại, có mục tiêu, có kế hoạch."

Mà cô ấy thì thiếu chút nữa đắm chìm trong tình yêu.

Trương Miểu Miểu nhìn những người khác, ánh mắt sáng quắc: "Muốn cùng nhau làm ăn không?"

Lý Quyên cùng Chu Nghiên liếc nhau một cái, sau đó cùng nhau gật đầu.

Thay vì chờ người khác gửi tiền, không bằng tự mình kiếm tiền, sau khi có tiền làm việc cũng thuận tiện.

Trương Miểu Miểu quay đầu nhìn Vương Chiêu Đệ: "Cùng nhau hợp tác, chúng ta có tiền có thể nhập hàng với số lượng lớn, hơn nữa chúng ta cùng tỉnh thành là thư từ qua lại, nhỡ đâu có người muốn mua đồ, chúng ta có thể gửi qua đó."

Ánh mắt Vương Chiêu Đệ sáng lên, nếu như là tỉnh thành, giá cả còn có thể tăng lên nữa.

Nhưng mà thành phố lớn của tỉnh thành lại nhiều đồ đạc, nếu bọn họ muốn làm ăn ở tỉnh thành thì cần phải tìm lối tắt khác, tìm được đồ vật mà thời đại này thiếu hụt.

Ví dụ như lò vi ba thuận tiện cho việc hâm nóng đồ ăn, chẳng hạn như quạt điều hòa không khí.

Vương Chiêu Đệ tràn đầy tự tin: "Em biết phải bán cái gì rồi, các chị cũng suy nghĩ thật kỹ, người trong thành phố thiếu cái gì, chúng ta liền bán cái đó."

Mấy cô gái ánh mắt sáng lấp lánh, cũng càng hăng hái hơn.

Bạn đang đọc [Dịch] Cửa Tiệm Tạp Hóa Của Tôi Bị Trói Chặt Với Hệ Thống Giao Dịch Vị Diện của Ái Cật Quất Tử Đích Bì Bì

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1mth ago

  • Lượt đọc

    14

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!