Chương 77: [Dịch] Cửa Tiệm Tạp Hóa Của Tôi Bị Trói Chặt Với Hệ Thống Giao Dịch Vị Diện

Chương 77

Phiên bản dịch 4013 chữ

Giữa giường và khu vực bán hàng là khu rửa mặt, không gian cũng không nhỏ, vẫn là chia ba phần.

Đi qua khu vực nghỉ ngơi liền đi tới vị trí đầu xe, có ghế da mềm, có tay lái, bên cạnh còn có ổ cho Hoa Hoa nằm...

Tô Lăng nhìn buồng lái, có loại dự cảm không tốt.

"Chẳng lẽ ta phải tự mình lái xe?"

Lúc này Hoa Hoa cũng bình tĩnh lại: "Xe là lái tự động, chỉ cần kí chủ điều khiển phương hướng."

Ngũ quan Tô Lăng nhăn nhúm lại: "Nói cách khác, ta phải luôn luôn nhìn chằm chằm vào phương hướng, không thể lười biếng chút nào?"

"Đúng vậy ký chủ, chờ sau khi thăng cấp đến LV4, ngay cả phương hướng ký chủ cũng không cần coi chừng nữa, hệ thống sẽ tự động xử lý." Hoa Hoa nói.

Tô Lăng thở dài, cam chịu số phận ôm Hoa Hoa về tới chỗ nghỉ ngơi, sau khi kéo tấm ván gỗ ra, nằm lên giường.

May mắn không gian bên trong xe đủ lớn, bố cục cũng rất thoải mái, xem như cũng không tệ lắm.

Tô Lăng điều chỉnh nhiệt độ điều hòa, sau khi điều chỉnh đến 26 độ, đắp chăn mỏng lên, cùng Hoa Hoa dần dần chìm vào giấc mộng đẹp.

Có chuyện gì thì ngày hôm sau rồi nói, hôm qua quá mệt mỏi.

-

Sáng sớm.

Một bóng người ngăm đen khỏe mạnh mang một đôi giày rơm rách nát, kéo ống quần, nhanh chóng chạy về phía sau núi.

Cây cối phía sau núi đều khô héo, không còn tinh thần, cũng không biết còn có thể sống được bao lâu.

So sánh với sức sống suy yếu này, là một tiểu cô nương sức sống vô cùng ngoan cường.

Mái tóc vàng của nàng ấy lóe lên kim quang dưới ánh mặt trời, đường cong trên bắp chân rõ ràng, giống như một con báo nhỏ xông vào rừng.

Nhưng rất nhanh tốc độ của báo con liền chậm lại, bởi vì hôm qua còn có thể nhìn thấy một chút vũng nước, hôm nay đã hoàn toàn bốc hơi, ép không ra một giọt nước.

Thôn Hạ Hà, hoàn toàn không còn nước nữa.

Dương Đại Nha ủ rũ trở về theo đường cũ.

Xem ra thôn bọn họ thật sự phải chạy nạn, nếu không chạy, tất cả mọi người sẽ chết khát.

Cha nói hiện tại lương thực đều quá đắt, rất nhiều người đều mua không nổi lương thực cho nên hoặc là trốn đi đến dưới chân quý tộc kinh thành kiếm miếng cơm ăn, hoặc là ở lại chờ chết.

Mẹ nói lỡ như trên đường chạy nạn gặp phải ác nhân, không có sức chống cự, vậy có thể sẽ bị bắt đi ăn thịt.

Nàng không muốn bị ăn, cho nên không muốn đi.

Nhưng giờ không thể không đi.

...

"Ồ, nơi này có thêm một cái xe gỗ lúc nào vậy?"

Dương Đại Nha đi quanh xe một vòng, đang đánh giá thì cửa phía sau xe bỗng nhiên mở ra, một cô nương mặc đồ ách... kỳ kỳ quái quái đi ra.

Tô Lăng mặc áo dài tay màu xám, hơi cúi đầu cười hỏi: "Xin chào, xin hỏi ngươi là thôn dân thôn Hạ Hà sao?"

Dương Đại Nha hơi ngửa đầu nhìn cô, có chút cảnh giác: "Thôn Hạ Hà không dẫn người khác đi, tỷ tỷ ngươi vẫn nên nhanh chóng trở về đi."

Hoa Hoa truyền âm: "Kí chủ, đây là nữ chính chạy nạn, sức lực lớn vô cùng."

Tô Lăng quan sát nữ chính của thế giới này.

Thoạt nhìn tuổi tác của nàng không lớn lắm, vóc dáng mới đến dưới ngực Tô Lăng, cả người gầy yếu chỉ còn da dán vào xương, bờ môi vì quá lâu không uống nước nên đã khô nứt, bên trên đều là vết máu nhè nhẹ, chỉ có đôi mắt đen bóng có thần, khiến người ta liếc mắt nhìn một cái là không thể quên được.

"Ta không phải muốn chạy nạn cùng các ngươi, ta là người mở tiệm, trong tiệm của ta bán nước, bán lương thực."

Tô Lăng trở về xe lấy một chai nước đưa tới.

"Bình nước này xem như thù lao, ta muốn ngươi thông báo cho thôn dân một chút, ta ở đây bán hàng."

Dương Đại Nha cẩn thận nhận lấy, hai tay run nhè nhẹ: "Nhẹ như vậy mà là lưu ly sao? Nước này sạch quá."

Tô Lăng dứt khoát vặn nắp bình giúp nàng ấy: "Là nước, ngươi nếm thử xem."

Dương Đại Nha cẩn thận từng li từng tí nhấp một ngụm nhỏ, thật ra cũng chính là nhuận nhuận môi.

"Thật sự là nước! Tỷ tỷ ngươi là thần tiên hạ phàm sao!"

Tô Lăng ho nhẹ một tiếng: "Xem như là vậy, đây cũng là tu hành của ta."

Mắt Dương Đại Nha sáng hơn, cẩn thận cầm lấy chỗ nước còn lại, nhanh như chớp chạy ra thật xa, ngay cả bụi đất cũng bị cuốn bay lên.

Tô Lăng trở lại trên xe, đóng cửa cuối xe lại.

Được rồi, tiếp theo chính là chờ khách hàng tới cửa.

Bạn đang đọc [Dịch] Cửa Tiệm Tạp Hóa Của Tôi Bị Trói Chặt Với Hệ Thống Giao Dịch Vị Diện của Ái Cật Quất Tử Đích Bì Bì

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1mth ago

  • Lượt đọc

    23

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!