————-
Bắt lấy cơ hội ở ván thứ hai, trận đấu quay lại điểm bắt đầu, thắng thua của ván này sẽ quyết định xem cuối cùng ai mới là người thắng.
Bầu không khí nặng nề hơn hẳn, vào đến vòng này, không ai muốn mình phải thua.
Ván đấu bắt đầu rồi, bên The Dragons đang tranh luận sôi nổi để lựa chọn nên cấm tướng nào.
Mid của bọn họ đã có bóng ma tâm lý, anh ta ý kiến: “Cấm Trương Phi đi, tôi không muốn nhìn thấy dùng cô ấy!”
Đường Biên nhíu chặt mày: “Cấm cấm cấm, công chúa nhỏ tuỳ hứng như vậy chúng ta trêu không nổi!”
Phương Thốn liếc mắt: “Cấm được Trương Phi, vậy các cậu có cấm được Thiên Vũ không?”
Huấn luyện viên cũng tiếp lời: “Mộng Kỳ Thiên Vũ càng ghê gớm hơn, các cậu chắc chắn muốn thả ra à?”
Mọi người lập tức im lặng.
Phương Thốn: “Ban như bình thường thôi. Bọn họ không thể nào cướp vị trí support trước, lầu ba lầu bốn của chúng ta có thể lấy Trương Phi.”
Huấn luyện viên chung ý nghĩ, anh ta hỏi thêm một câu: “Có nên cấm Bách Lí Thủ Ước không?”
Bọn họ đều quá hiểu Tạ Tinh Thuỳ, tên này đánh có xúc cảm rồi thì khá đáng sợ. Bách Lí Thủ Ước ở ván thứ hai chuẩn đến mức không thể chuẩn hơn, nếu lại thả ra cho anh, không chừng ván thứ ba càng đáng sợ hơn.
Phương Thốn trả lời: “Cấm.”
Huấn luyện viên do dự một chút: “Vậy chúng ta thả Marco Polo ra.”
Phương Thốn: “Tiết tấu đánh rừng của Lão Tạ cũng thường thôi, tôi chờ cậu ta đến lấy.”
Bên YD vừa thấy Marco Polo được thả ra, Phì ca liền hỏi Tạ Tinh Thuỳ: “Anh lấy không?”
Tạ Tinh Thùy nói: “Lấy.”
Lúc này đây mới thật sự đối đầu, xem ai cứng hơn.
The Dragons chọn Trương Phi, Tống Ý lấy Trang Chu.
Phía đường bên, The Dragons cướp được Hoa Mộc Lan và Tô Liệt; YD tiếp tục đi hướng lá chắn thịt, chọn Na Tra và Đạt Ma.
Trong cuộc tuyển chọn của đường giữa, The Dragons lập kế hoạch, lấy Doanh Chính tay dài, chuẩn bị đánh từ xa.
Chiêu này rất ổn, đấu với một đấu sĩ đầu thiết, Thuỷ Hoàng đại đế mặc giáp phép cực kỳ hung tàn.
Anh hùng Phì ca lấy là Điêu Thuyền, Điêu Thuyền thừa sức đánh Trương Phi, khi sát thương thật bùng nổ, đảm bảo không lá chắn bảo vệ nào của ông già Trương Phi có tác dụng.
Sở dĩ Tống Ý chọn Trang Chu cũng là vì để phối hợp với Điêu Thuyền. Điêu Thuyền sợ khống chế, còn là anh hùng đánh gần, skill cuối của Trang Chu không những giải khống chế mà còn miễn sát thương, vô cùng thích hợp.
Vị trí đi rừng trung tâm, Phương Thần dùng Lý Nguyên Phương, Tạ Tinh Thuỳ dùng Marco Polo, đều là anh hùng xạ thủ đi rừng mạnh trong phiên bản này.
Các fan vẫn còn rất hồi hộp: “Tôi chưa thấy Thiên Thần chơi cá lớn[1] bao giờ nha!”
[1]: Ý chỉ Trang Chu
“Phiên bản hiện tại, Trang Chu có hơi yếu đi nhưng vẫn trâu, khá thích hợp để mở rộng tầm nhìn.”
Bắt đầu thi đấu, hai bên đang rất hăng.
The Dragons quyết tâm muốn tạo ưu thế ở giai đoạn đầu, bốn người lấy bùa đỏ, thật khi dễ người khác mà!
Tạ Tinh Thùy chỉ huy: “Lại đánh đi!”
Đội level một, ai sợ ai? Thua người không thua trận, giai đoạn đầu lùi bước, The Dragons chỉ biết “được voi đòi tiên”.
Phì ca, Tống Ý và A Mãn vào chỗ trong chớp mắt, tám tuyển thủ level một cứ thế đánh lên khu bùa đỏ.
Những người xem ai cũng run bần bật, mẹ ơi…… có cần hăng đến vậy không?!
Tất cả đều chỉ có một skill, ném ra xong chỉ có thể đánh thường, tựa như một nhóm học sinh tiểu học ném cát vào người nhau.
“Trời đất! Mau nhìn Thiên Thần của tôi kìa!”
“Tính sát thương của con cá này có độc!”
“Bảng ngọc chắc chắn có tấn công phép……”
Bình thường khi mở đầu, cá lớn sẽ đem theo một skill để ra trận, là phun nước làm giảm tốc độ của đối phương, nhưng Tống Ý giữ lại, ra khỏi nhà không có gì trên người, mãi đến lúc bốn người The Dragons xâm phạm ranh giới, cô mới chọn skill hai.
Skill hai của Trang Chu thật ra là một skill có sát thương rất cao, đặc biệt khi nắm chắc cơ hội, nội trong năm giây, kẻ địch bị sát thương chồng sát thương, đồng thời tăng tốc độ di chuyển của bản thân.
Đối với một ‘anh hùng giấy’ chỉ level một thì sát thương cộng dồn gần như trí mạng.
Điều tệ hơn nữa là Tống Ý nhìn chằm chằm Lý Nguyên Phương Phương Thốn, bám sát đằng sau, không ngừng dùng đầu cá húc anh ta.
Phương Thần level một hoàn toàn không có skill dịch chuyển, anh ta chắc chắn không thể tránh được con cá lớn được tăng tốc này. Sau khi thanh máu cạn kiệt, bất đắc dĩ phải dùng tốc biến, nhưng anh ta ngàn lần không ngờ đến A Mãn đang đứng đợi, tại thời điểm anh ta tốc biến, Đạt Ma A Mãn cũng tốc biến đến, đạp một quyền……
First Blood!
Đạt Ma giết Lý Nguyên Phương.
Trận này bị thiệt hại nặng rồi!
Xâm phạm không được, trái lại làm C vị một bước vào lòng đất, trong chốc lát The Dragons có chút bối rối.
Phương Thần đứng ngoài ra lệnh: “Đừng để con cá kia với Đạt Ma chạy mất!”
Vì để húc Lý Nguyên Phương, Tống Ý và A Mãn đứng hàng đầu, cùng kéo tiết tấu với Phì ca và Tạ Tinh Thuỳ.
Tuy một người đã chết, nhưng The Dragons vẫn còn ba người, giải quyết một mối phiền phức không khó.
Có lẽ do ván trước bị công chúa nhỏ làm cho tức chết nên ván này anh em The Dragons có huyết hải thâm thù với cá lớn, hơn nữa người cầm đầu – Đạt Ma đã lên level hai, vì vậy bọn họ chọn vây lấy Tống Ý.
Tống Ý cực kỳ bình tĩnh, cô nói thông qua voice chat: “Đội trưởng, Phì ca, lên!”
Cô hoàn toàn không chạy, cô lợi dụng miễn thương 15% bị động và tăng tốc của mình, đóng vai giống như một con cá vô hại, bơi qua bơi lại trong đó, giảm thiểu tối đa sát thương.
Chuyện cô phải chết chắc như đinh đóng cột, trong khoảng thời gian này đủ để đồng đội kịp chạy đến, cũng làm ba người The Dragons ném càng nhiều skill trong lúc tức giận càng tốt.
Đợi Tạ Tinh Thuỳ và Điêu Thuyền vào bàn, The Dragons trực tiếp tan thành tro.
Quả cầu hoa bỗng chốc xuyên qua ba người, toàn bộ đạn thoát ra đều trúng đích, đùng đùng đùng mấy lượt đòn thường, ba tên The Dragons muốn trốn cũng không được.
Đến cuối bọn họ vẫn gi3t chết Tống Ý, nhưng như thế có ích lợi gì?
Lấy một support đổi bốn mạng người của đội đối địch, màn trao đổi này……
Người ngốc cũng biết ai lợi ai thiệt!
Voice chat của The Dragons rơi vào hư không, không một tiếng động.
Đấu sĩ đường bên The Dragons duy nhất còn sống: “Cái này gọi là gì nhỉ? Hái hoa không được còn bị đập chết?”
Thành viên The Dragons muốn vì nghiệp lớn mà diệt đồng đội!
Ở phút thứ mười mấy, Phương Thốn lập công, khi YD đang đánh rồng, anh ta nhắm chuẩn thời gian chơi lớn, thế mà cướp được bạo chúa!
Trận combat sau đó, vì được bạo chúa buff, Phương Thốn dẫn theo một nhóm hái hoa tặc[2] lật ngược thế cờ một cách ngoạn mục, giết một nhóm bốn người YD, chỉ còn lại một mình Marco Polo.
[2]: Chỉ những yêu râu xanh hại các thiếu nữ, ở đây là kiểu The Dragons đi tấn công từng người YD để chiếm thế thượng phong
Bọn họ nhân cơ hội đi đánh tháp, loại bỏ chướng ngại, xông thẳng một đường đến nhà chính.
“Tấn công phải không? Chẳng lẽ họ muốn kết thúc trong một lần?”
Nhóm bình luận viên phấn khích cao giọng: “Giai đoạn trước gặp gió lớn như thế, vậy mà The Dragons có thể quay lại, tôi không tin vào mắt mình nữa!”
“The Dragons còn ba người, nhưng YD chỉ còn một mình Marco Polo, không thủ được nhà chính đâu!”
“Nếu có thể dọn đường thì sẽ có hi vọng!”
“Tin tưởng Tạ Thần của chúng ta!” Các fan căng thẳng cực kì.
Lúc này đến phiên YD im lặng, áp lời thoại của tuyển thủ nào đó thì là: “Chuẩn bị ăn bánh uống trà rồi.”
Xe pháo của The Dragons vào tháp, Phương Thốn bắt đầu chạy quanh đó.
Cũng may vừa mới phá binh lính, tháp vẫn còn khiên nên có thể chống lại được.
Tạ Tinh Thùy kích hoạt skill của gươm tinh khiết và mở rộng chiêu thức vào trận, một làn đạn cuồng quét, trời đất đảo điên, tiêu huỷ xe pháo rồi chém chết Doanh Chính cùng Trương Phi cạn máu không có skill cuối.
Phương Thốn rất cảnh giác, vừa thấy tình thế không có lợi, anh ấy đã dùng skill hai lùi lại, muốn diệt Marco Polo trước.
Chỉ trong tíc tắc, hai người ra chiêu cùng lúc, một bên là phi tiêu bay piu piu piu, một bên là đạn bay đùng đùng đùng, dường như cả hai ngã xuống đất chung với nhau.
“Tiêu rồi!” Khán giả căng thẳng muốn chết, khoảng cách gần nhất bên YD sống lại còn mười giây, tuy toàn đội The Dragons đã bỏ thân, nhưng đợt lính mới đã đến gần tháp, lẽ nào họ định dựa vào lính đường trên để đẩy nhà chính sao?!
Rất có khả năng! Suy cho cùng nhà chính YD chỉ còn vài giọt máu tàn, trong khoảng thời gian ngắn vậy cũng không thể khôi phục lượng máu được, đợi đến khi lính The Dragons tiến vào, đánh vài cái là nhà chính sẽ nổ!
Trong một giây ngắn ngủi này, người The Dragons ai nấy đều nhếch môi, thầm nghĩ trong bụng mình đã thắng!
Ai ngờ giây kế tiếp, Marco Polo đã nằm xuống đội mồ sống lại!
“Mẹ kiếp! Giáp sống lại hả?”
“Sao có thể? Vừa rồi tôi có thấy Tạ Thần có mặc giáp sống lại đâu!” Bởi vì chưa đến giai đoạn cuối trận, mọi người không thể nào có nhiều tiền đến mức mua được giáp sống lại.
Nhưng trên người anh hùng mặc giáp sống lại sẽ có vầng sáng hơi mỏng bao phủ, rất dễ nhìn ra, chỉ là vừa rồi lúc Tạ Tinh Thuỳ và Lý Nguyên Phương dùng đòn thường đánh nhau, người anh hoàn toàn không có cái vầng sáng ấy……
Lúc này đạo diễn mở danh sách trang bị, thanh trang bị của Marco Polo thật sự có giáp sống lại!
“Anh ấy mua khi nào thế?”
Một bình luận viên cẩn thận quan sát phát hiện ra, anh ấy gấp gáp: “Là mua khi sắp ngã xuống, thậm chí phải bán hai trang bị mới đủ tiền đổi lấy giáp sống lại đó!”
Khán giả cũng phát hiện…… gươm tinh khiết và kiếm sinh mệnh của Marco Polo đã biến mất, thay vào đó là giáp sống lại!
“Tốc độ tay này chắc có thể so với tốc độ ánh sáng rồi!”
Trong tình huống thời gian eo hẹp như vậy, Tạ Tinh Thuỳ bán hai trang bị, cố gắng đổi được giáp sống lại, chắc chắn phải là cỡ như thiên thạch lao vào trái đất.
Nhờ vào giáp sống lại nhỏ bé như thế mà ván cờ lật ngược hoàn hảo.
Marco Polo đã đứng lên mau chóng dọn đám lính, canh giữ trụ chính, một phần giây tạm dừng cũng không có, tiếp đó anh chạy như điên về hướng trụ chính The Dragons.
Xem thời gian hai bên sống lại, chắc vẫn có thể đánh thêm một trận.
Nhưng năng lực hành động của YD quá mạnh, sau khi toàn đội sống lại liền tiến lên, nảy ra trận combat ở cao điểm, vì không có Lý Nguyên Phương, The Dragons chết thảm thương, cuối cùng……
Bình luận viên cao giọng: “Chúc mừng YD thắng trận đấu này!”
Thắng rồi, thắng rồi!
Các fan không ngừng hô hào xuất sắc quá, khu bình luận cũng sôi nổi không kém: “K1ch thích quá, cái này có thể bằng trận chung kết đấy!”
“Đội mạnh đấu đội mạnh, quả nhiên lửa lan tứ phía!”
“Đỉnh đỉnh đỉnh, ai cũng đỉnh! The Dragons tuy thua, nhưng thua trong vinh quang!”
“Đúng vậy, trận combat kia, Phương Thần của tôi một tay vá trời, quá xuất sắc!”
“Đáng tiếc không thể bì với ‘Tạ âm mưu’, quá đen tối! Đã giao hẹn cùng xuống suối vàng, vậy mà anh ấy mua giáp sống lại!”
Câu này quá thâm, ngay sau đó, cả khu bình luận toàn là dị bản.
“Đã giao hẹn đồng sinh cộng tử, vậy mà anh ấy lại mua kiếm sinh mệnh.”
“Đã giao hẹn đồng quy vu tận, vậy mà anh ấy lại dùng trượng ngưng đọng.”
“Đã giao hẹn cùng sống cùng chết, vậy mà anh ấy đem theo Thái Ất chân nhân.”
“Đã giao hẹn…… hừ, Tô Liệt kia, tôi không muốn nói chuyện với tên có hai mạng như cậu.”
Khi xuống sân khấu bắt tay, lực tay cực mạnh của Phương Thần hận không thể bóp nát tay Tạ Tinh Thuỳ, mà Tạ Tinh Thuỳ cũng không buồn xuống nước, hai người cứ như bẻ tay nhau……
Mấy người The Dragons ôm quyền tỏ lòng kính phục với Tống Ý.
MVP toàn trận được trao cho Tạ Tinh Thuỳ, không còn cách nào, thao tác tay giữ trụ cuối cùng thật sự quá xuất sắc, nếu không phải có anh, bây giờ YD đã thua mất.
Thắng được trận này, trận kế tiếp sẽ là đấu vòng tròn ngoài bảng.
CST, AFB, NSD.
Tô Quang, A Ly, Dịch Dao.
Tạ Thần vội đến mức muốn đánh chết mấy tên mơ tưởng Tống Tống của ADC là anh!