Lôi Động là người của hai thế giới, hiểu chuyện nhân tình thế thái hơn nhiều so với bạn cùng lứa, thừa dịp người khác thong thả, nói vài câu cát tường hữu ích, bất động thanh sắc mà tâng bốc vài câu. Bởi vậy mặc dù không dùng tiền mua đồ, nhưng cũng không khiến người ghen ghét. Nghe được, thấy được, đều nhất nhất ghi tạc trong lòng, âm thầm tự răn dạy chính mình.
Hơn hai mươi ngày sau, Lôi Động đã tính trước là bước vào một cửa hàng chuyên kinh doanh Linh quỷ, quy mô cũng không lớn lắm. Bởi vì nơi này vẫn còn trong phạm vi của Âm Sát tông, nên tụ tập nhiều tu sĩ tà phái, thị trường Linh quỷ ở đây cũng không nhỏ. Dựa vào mấy lời đồn, âm thầm nghe ngóng, so sánh mấy cái cửa hàng mặt tiền với nhau, nhận thấy cái Linh quỷ điếm này danh dự không tệ, giá cả hợp lý, không có chuyện ma cũ bắt nạt ma mới, cuối cùng Lôi Động mới xác nhận bán Linh quỷ cho tiệm này. Nguồn: http://truyenfull.vn
Là một tên tiểu nhị phàm nhân không có tu vi cẩn thận nghe qua lý do đến của Lôi Động về sau, liền khách khí mà mời hắn vào phòng, biết là thu mua trung phẩm Linh quỷ hắn không thể làm chủ được, cúi chào sau liền đi mời chưởng quầy đến.
Sau đó lại có hai thị nữ cỡ mười bảy mười tám đến châm trà rót nước cho hắn, bộ dáng yêu kiều dễ thương, rất có tư sắc. Bất quá đã ở Vạn Quỷ quật lâu dài như Lôi Động thì đối với nhóm mấy người này không quá cảm thấy hứng thú. Dù sao thì ở bên trong Vạn Quỷ quật có đủ loại thị nữ phàm nhân còn đẹp hơn, thứ hai là Lôi Động tự hiểu là mình niên kỷ còn nhỏ, muốn đem nhiều tinh lực để trên việc tu luyện hơn.
Đợi không lâu lắm, thì đã nhìn thấy một người chưởng quầy trung niên miệng cười ha hả đi tới, thở dài nói:
- Thật có lỗi, thật có lỗi, vừa rồi thực sự là có chuyện quan trọng quấn thân, thật phải khiến cho tiểu ca đợi lâu. Kẻ hèn là tam chưởng quỹ của Linh quỷ các này, họ Lý, tiểu ca có thể gọi là lão Lý cũng được. Không biết tiểu ca xưng hô như thế nào?
- Lý tiền bối khách khí, vãn bối họ Trần tên Hoa.
Lôi Động trầm ổn đứng dậy, đáp lễ nói:
- Lý tiền bối tu vi vượt xa vãn bối, vãn bối sao dám trách móc được?
Ở tu tiên giới, chú ý thực lực vi tôn, mạnh được yếu thua. Gặp được tu sĩ đẳng cấp cao hơn mình thì vẫn cứ khiêm nhường một chút vẫn tốt hơn. Nếu không lại lỡ nói sai một lời đắc tội đối phương, chết như thế nào cũng không biết. Việc lão tự xưng là lão Lý tam chưởng quỹ, Lôi Động liếc nhìn lại là căn bản nhìn không ra tu vi nông sâu của hắn, nên nào dám gọi hắn là lão Lý.
Hàn huyên hai câu về sau, Lý chưởng quỹ cũng là thưởng thức trà, cười nói:
- Nghe tiểu nhị nói, Trần tiểu ca đây có một cái trung phẩm Linh quỷ muốn bán cho tiểu các. Lúc này, Lý mỗ cũng đa tạ tiểu ca đã tín nhiệm bỉ các. Trần tiểu ca chắc hẳn trước khi đến cũng đã nghe qua danh dự của bản các rồi. Ở chỗ này, Lý mỗ có thể hướng tiểu ca cam đoan, chỉ cần là khách của bản các, thì sẽ cam đoan tuyệt đối không lộ ra bên ngoài tiết lộ nửa điểm tin tức, đồng thời cũng có thể bảo chứng công bình cho cả hai bên giao dịch, sẽ không để cho tiểu ca phải chịu thiệt thòi.
Lôi Động nhẹ gật đầu, việc buôn bán, nhất là làm sinh ý lâu dài, đích xác là sẽ vô cùng chú ý danh dự của mình. Nhưng hắn cũng hiểu rất rõ, một khi đồ vật mình lấy ra để cho bọn hắn vô cùng thèm muốn, thì có thể bất động thanh sắc mà tiêu diệt chính mình, bọn hắn sẽ không ngại tìm cơ hội rồi sau đó lại đổ thừa cho cường đạo. Trong chuyện này, thì có một vấn đề mấu chốt. Lời nói ra thì tốt, không thể phản bội, nhưng mà chẳng qua là do thẻ đánh bạc quá ít, mà cái giá phải trả lại lớn.
Bất quá dựa theo thực lực cùng danh dự của Linh quỷ các thì một cái trung phẩm Linh quỷ mà mạo hiểm tiêu diệt chính mình, trong đó mạo hiểm cùng lợi ích so sánh không có lợi, bởi vậy Lôi Động mới an tâm. Dĩ nhiên vì muốn sống lâu, tâm nhãn là cần phải có, nhiều thêm một tia cảnh giác cũng là tất yếu, ai bảo thực lực hắn bây giờ còn quá yếu.
- Đó là vãn bối vào lúc làm nhiệm vụ sư môn, ngẫu nhiên thu hoạch được trung phẩm Linh quỷ này. Sỡ dĩ bán đi, thứ nhất là do vãn bối không có chủ tu Ngự Quỷ quyết, thứ hai là cũng không muốn đồng môn ganh ghét đỏ mắt với mình.
Lôi Động bất động thanh sắc nói vài câu, giải thích lý do tại sao mà mình phải bán đi, lại trong lúc mơ hồ mà chỉ ra mình là đệ tử của tông phái, cũng không phải là tán tu cấp thấp ở bên ngoài có thể tùy ý thấy được.
Lý chưởng quỹ nghe lời ấy, ngược lại càng thêm nhiệt tình vài phần, dù sao thì đệ tử tông phái cùng với tán tu là không thể đánh đồng. Phàm là tông phái đệ tử, dù là đệ tử cấp thấp nhất, nếu như hành tẩu ở bên ngoài phải chịu thiệt thòi, tông phái nhất định sẽ chú ý đến mà tùy thời trả thù. Đây là một loại quy tắc sinh tồn của tông phái, nếu như là đệ tử của nhà mình bị sỉ nhục mà mình còn không để tâm đến, làm con rùa đen rút đầu trốn tránh, dần dần, uy nghiêm của tông phái sẽ tan rã. Nhân tâm như vậy, tông phái sẽ dần dần bị suy yếu.
Thực tế nơi đây vẫn như trước thuộc về phạm vi thế lực Âm Sát tông, còn những tông phái gần đây nhất cũng phải cách đây đến mấy vạn dặm. Bởi vậy có thể nhìn được, lời nói của tiểu ca này nếu là thật, thì sẽ là đệ tử của Âm Sát tông. Đối với con quái vật khổng lồ Âm Sát tông này, Lý chưởng quỹ đến tâm tư đắc tội còn không có nữa là.
- Trần tiểu ca xin yên tâm, nội dung của lần giao dịch này sẽ không truyền ra bên ngoài nửa lời.
Lý chưởng quỹ vẻ mặt trịnh trọng nói:
- Về phần những cái tiểu nhị kia, đích thân kẻ hèn này sẽ xử lý sạch sẽ.
Lôi Động có chút kinh ngạc, không khỏi nở nụ cười nói:
- Việc này thì không cần, sự tình cũng không có khoa trương như trong tưởng tượng của Lý chưởng quỹ, không hướng ra ngoài tuyên dương là được.
Nhưng trong lòng thì thầm nghĩ, chắc hẳn là Lý chưởng quỹ này đã đoán ra bản thân là đệ tử của Âm Sát tông, nếu không cũng đã không cẩn thận như vậy. Bất quá cũng không sao cả, Âm Sát tông động phủ có nhiều hơn nữa, cũng không có ai rảnh vì một cái trung phẩm Linh quỷ mà truy xét đến người mình.
Lý chưởng quỹ trong nội tâm cũng thầm buông lỏng, dù sao muốn đào tạo một tên tiểu nhị nhanh nhẹn thì cũng phí không ít tâm tư, trầm ngâm một chút, nhân tiện nói:
- Không biết tiểu ca định ra giá bao nhiêu để bán cho chúng ta?
Trước khi đến Lôi Động cũng đã tra xét rõ ràng giá tiền của trung phẩm Linh quỷ, như Linh quỷ các kinh doanh chính quy, trung phẩm Linh quỷ cũng là đồ vật tương đối hiếm, bởi vì hiếm có, nên đối ngoại bình thường có thể bán được tầm 1300-1400 linh thạch, nhưng hàng lại rất thiếu. Đã sớm suy nghĩ kỹ giá tiền nên Lôi Động bình tính nói:
- Một ngàn một trăm linh thạch.
Lý chưởng quỹ sắc mặt hơi tối lại, nở nụ cười khổ nói:
- Tiểu ca ra giá hơi cao một chút, tuy là chúng ta có thể hướng bên ngoài bán được với giá 1300-1400 linh thạch, nhưng chúng ta mở điếm tại đây, tiền thuê mặt tiền cửa hàng, thuế khoản đầu người các loại chi tiêu cũng không thấp. Một nghìn linh thạch, tiểu ca nếu đồng ý bán, chúng ta lập tức thành giao.