Sắc mặt Vạn Quỷ Lão Tổ cũng lạnh lẽo, âm hiểm cười liên tục nói:
- Đã như vậy, cũng đừng có nói cái gì mà bồi thường hay không bồi thường nữa, tự ta đi lấy.
- Đã đủ rồi, hai người các ngươi yên tĩnh một chút cho ta đi.
Đồ trưởng lão cũng có chút phẫn nộ rồi, hét to ngăn cản bọn hắn:
- Hai người các ngươi tốt xấu gì cũng là Kim Đan lão tổ uy danh hiển hách một phương, chỉ vì một kiện cực phẩm pháp khí đã tranh ra như vậy, không có chút thân phận nào cả. Như vậy đi, một kiện thì một kiện, bất quá Khô Cốt ngươi phải đền bù bốn mươi vạn linh thạch. Vạn Quỷ, ngươi cũng đừng dây dưa nữa, Đinh Uyển Ngôn bất quá chỉ bị thương thôi, đền bù thế đã không nhỏ rồi.
Thấy Đồ trưởng lão tức giận, Vạn Quỷ và Khô Cốt đều ngừng lại. Một người thì tuy rằng thịt đau, nhưng bảo trụ được một đệ tử có khả năng tấn chức Kim Đan. Mà một người khác thì trong nội tâm nhịn không được thầm thoải mái, vốn rõ ràng là mầm tai vạ do Lôi Động gây ra, nhưng thông qua kế ác nhân cáo trạng trước, hung hăng quấy đục mọi chuyện lại chiến được tiện nghi lớn như thế.
Về phần sau khi Bách Lý Vân tỉnh lại, nói cho Khô Cốt chân tướng, mặc kệ Khô Cốt có tin hay không, cũng không cách nào lấy được sự ủng hộ của tông phái để trực tiếp tạo áp lực với Vạn Quỷ nữa. Về phần Khô Cốt tự mình đến thăm, Vạn Quỷ Quật chẳng lẽ lại sợ hắn?
Thấy song phương tuy rằng đều lộ ra vẻ khó khăn, nhưng cuối cùng vẫn nhận lời, Đồ trưởng lão cũng thở dài một hơi:
- Chuyện kia quyết định như vậy đi. Từ nay về sau, song phương phải sống hòa thuận, không ai được nhắc lại chuyện này nữa. Còn có, trong vòng mười năm hai nhà các ngươi nếu có xung đột, bất luận ai đúng ai sai, đều phải bị trọng phạt. Nhất là hai người lão tổ các ngươi, nếu không ước thúc tốt thuộc hạ, tông phái tự nhiên sẽ trách phạt.
Đồ trưởng lão cũng sợ hai nhà bọn họ mặt ngoài hòa giải, nhưng lại lén làm chuyện xấu xa thì ngày sau sẽ không được yên tĩnh rồi. Vậy nên mới lấy tông phái ra gây áp lực cho bọn hắn, tránh xảy ra việc lớn.
- Vâng, Đồ trưởng lão.
Dù là Khô Cốt và Vạn Quỷ đều là nhân vật cấp lão tổ một phương, nhưng đối với lực lượng tông phái chính thức thì vẫn khó mà địch nổi. Bình thường có thể nhân nhượng ngươi, nhưng khi chính thức đến tình trạng nguy cấp, lực lượng mà tông phái biểu hiện ra ngoài, sẽ cực kỳ khủng bố, đây cũng là đạo sinh tồn của bất kỳ tông phái nào.
Rất nhanh, Vạn Quỷ Lão Tổ đã từ trong ba bốn kiện cực phẩm pháp khí trong bảo khố của Khô Cốt chọn ra một pháp khí hình kính, hình dạng cũ kỹ, khắc lấy dị cẩm Chu Tước thời kỳ Hồng hoang.
Bởi vậy, kính này tên là Chu Tước Kính, khi đối địch tác chiến có hai công hiệu.
Thứ nhất là có thể từ trong mặt gương phun ra hỏa diễm, có thể cháy, có thể phá pháp, uy lực vô cùng.
Thứ hai, là có thể từ mặt kính này huyễn hóa ra một đầu Chu Tước để đối địch ứng chiến. Đương nhiên, nói là Chu Tước, kỳ thật này thứ này lớn lên chỉ tương đối giống Chu Tước, có được một tia huyết mạch của Chu Tước thôi.
Đương nhiên, hỏa điểu mà mặt kính này huyễn hóa ra cũng không phải là thật thể hoặc là linh hồn thể, mà là kết quả của một loại pháp thuật biến ảo thật sự. Bởi vậy, tuy rằng con chim này uy lực cường đại, phun ra một ngụm hỏa diễm, những Trúc Cơ kỳ tu sĩ hơi chút chênh lệch một chút cũng không dám chính diện chọi cứng.
Nhưng bất luận là chỉ số thông minh hay các mặt khác, đều còn lâu mới có thể so được với quỷ bộc, chiến sủng có được linh trí.
Nhưng dù như thế, pháp khí như thế ở trong phạm trù pháp khí đã là thứ rất tốt rồi.
Cũng chỉ có pháp khí đặc thù mà cường đại, thậm chí độc nhất vô nhị như thế, mới có thể được gọi là cực phẩm pháp khí. Cũng chính vì thế, số lượng cực phẩm pháp khí mới thưa thớt như thế, ngay cả tu sĩ Kim Đan kỳ cũng không nhất định có được một kiện. Nếu không phải là truyền nhân y bát chính thức, hoặc là thân sinh tử tôn, tuyệt đối không thể nào truyền thụ được.
Ngoài ra bốn mươi vạn linh thạch kia, dù đối với tu sĩ Kim Đan kỳ mà nói, cũng tuyệt không phải là số lượng nhỏ. Cộng lại cũng đủ khiến Khô Cốt Lão Tổ đau lòng rất lâu rồi. Nhất là, hắn coi như đã mất một thượng phẩm Quỷ Tướng vất vả bồi dưỡng đã lâu, càng tổn thất thảm trọng hơn.
Ngược lại là Vạn Quỷ Lão Tổ, mang theo Lôi Động thắng lợi trở về. Trên đường đi, Vạn Quỷ Lão Tổ dù ngẫm lại cũng phải bật cười. Chuyện này, thật sự là quá sung sướng.
Chắp hai tay sau lưng, đứng trên mạn thuyền Quỷ Vương Châu, bộ dáng hăng hái.
Lôi Động tất nhiên rất để ý đến khoản bồi thường kia, cẩn thận từng li từng tí đi lê, nghiêm mặt cười nói:
- Lão tổ, không biết đệ tử có thể được phân bao nhiêu linh thạch?
Tuy rằng cũng là cực kỳ thèm thuồng kiện cực phẩm pháp khí Chu Tước Kính kia, nhưng hắn tốt xấu gì cũng tự hiểu lấy mình, biết rõ vật kia dù sao cũng không đến tay mình được. Chọn lấy tấm gương, nói rõ là lưu cho Đinh Uyển Ngôn rồi.
- Linh thạch? Hắc hắc.
Vạn Quỷ Lão Tổ thần sắc bất thiện liếc qua Lôi Động, cười lạnh nói:
- Làm ra chuyện bực này, khiến cho bổn tọa phải như một ả đàn bà chanh chua đến Khô Cốt Phong cãi lộn, ngươi còn muốn đòi hỏi chỗ tốt? Sau khi trở về còn đang suy nghĩ phạt ngươi thế nào đây, lăn qua một bên đợi cho bổn tọa. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Sắc mặt Lôi Động trong chốc lát liền trở nên đau khổ, đôi mắt trông mong nói:
- Lão tổ, nếu không có đệ tử gây ra sự cố, sao mà có được hai ấu thú ảnh hổ, còn có cực phẩm pháp khí và bốn mươi vạn linh thạch nữa? Đệ tử cho dù không có công lao, cũng có chút khổ lao a? Nếu không, lão nhân gia ngài tùy tiện phân cho ta hai mươi vạn linh thạch đi.
- Hai mươi vạn linh thạch? Đi, bổn tọa cho ngươi. Ngoài ra bổn tọa còn phải tính toán với ngươi, lần này giúp ngươi chống tai họa, bảo vệ ngươi một mạng, lấy thân phận Kim Đan lão tổ của bổn tọa mà liều mạng ra tay như vậy, dù sao cũng phải đáng mười vạn linh thạch a? Còn có, Luyện Ngục Bảo Luân yêu quý của bổn tọa đã bị hư, Quỷ Tướng bị thương, phí sữa chữa và phí điều trị cho Quỷ Tướng cũng nên có chút? Coi như cho ngươi tiện nghi một chút, cũng năm vạn, tổng cộng mười vạn. Ngoài ra, trong Vạn Quỷ Phiên của bổn tọa, tổn thất rất lớn. . .
- Được rồi, được rồi, đệ tử không muốn linh thạch nữa. . .
Lôi Động vẻ mặt đau khổ, nếu bị lão tổ tính toán tiếp thì không nói đến hai mươi vạn linh thạch kia không lấy được, chỉ sợ mình còn phải xuất ra vạn linh thạch nữa. Trong nội tâm thầm nghĩ, tiện nghi của lão tổ quả nhiên không dễ chiếm như vậy.
Thấy Lôi Động vẻ mặt kinh ngạc, Vạn Quỷ Lão Tổ cũng vui vẻ phá lên cười ha ha. Tiểu tử này, tuổi còn trẻ, tu vi không cao. Nhưng lại thay đổi như chong chóng, trở tay làm mưa, khiến cho lão bổ mình phải cam tâm tình nguyện làm vũ khí. Đùa hắn một vố như thế, thật ra khiến một ngụm phiền muộn trong lòng Vạn Quỷ Lão Tổ tiêu tán rất nhiều.
- Linh thạch thì không thể cho ngươi rồi, cực phẩm pháp khí ngươi có muốn không?
Vạn Quỷ Lão Tổ như cười như không nhìn Lôi Động.