Chương 38: Đào Hôn Nữ Xứng Không Chạy Nữa

Phiên bản 12334 chữ

Từ sau lần Ninh Tri đột nhiên phất nhanh kia cho dù cô có đụng vào nơi đó của Lục Tuyệt thì hắn cũng không bắn ra mặt trời nhỏ nữa.

Cho nên cô mới nghĩ biện pháp khác, muốn để cho hắn tự tạo ra mặt trời nhỏ.

Ninh Tri lôi kéo Lục Tuyệt trở về phòng.

Cô nhanh chóng download trò chơi đại chiến Zombie về.

“Lục Tuyệt, em dạy anh chơi trò này.”

Hắn học được cách chơi hay không không quan trọng, mục đích của cô cũng không phải là dạy hắn chơi game, hắn chỉ cần học theo hoa hướng dương trong đó, không ngừng tạo ra mặt trời nhỏ là được.

Cô cầm di động ngồi bên cạnh ở Lục Tuyệt, đưa màn hình di động cho hắn xem, “Cái này là hoa hướng dương, tác dụng của nó chính là tạo ra mặt trời nhỏ, cung cấp năng lượng cho các đồ vật khác.”

Ninh Tri đột nhiên dừng lại, Lục Tuyệt không phải cũng tạo ra mặt trời nhỏ như hoa hướng dương sao? Hắn cũng đang cung cấp năng lượng cho cô.

Ninh Tri ý vị thâm trường nhìn hắn một cái, Lục Tuyệt rũ mi mắt, dáng người hắn thâm thúy, mặt mày thanh tuyển so với hoa hướng dương thì đẹp hơn nhiều.

“Anh xem, em trồng nó xuống thì nó sẽ bắn ra mặt trời nhỏ.” Ninh Tri nghiêm túc dạy hắn, “Anh nhìn thấy nó bắn ra mặt trời nhỏ như nào chưa.”

Ninh Tri dịu dàng nói: “Anh học được chưa?”

Lục Tuyệt mặt không biểu tình nhìn màn hình, trong khung biểu hiện trên đỉnh đầu hắn cũng không giống như hoa hướng dương trong trò chơi, không bắn ra mặt trời nhỏ.

“Anh không cảm thấy hoa hướng dương bắn ra mặt trời nhỏ rất đáng yêu sao?” Ninh Tri đem điện thoại đưa cho Lục Tuyệt, “Anh thử chơi một chút đi?”

Lục Tuyệt chớp chớp mắt, hắn liếc mắt nhìn Ninh Tri một cái, “Ấu trĩ, em.”

Trò chơi ấu trĩ, cô cũng ấu trĩ.

Ninh Tri trừng hắn, “Ấu trĩ chỗ nào chứ? Hoa hướng dương sinh ra nhiều mặt trời nhỏ không đáng yêu sao?” Cô mê hoặc, “Nếu như anh cũng có thể tạo ra mặt trời nhỏ sẽ còn đáng yêu hơn nó nhiều.”

Lục Tuyệt không có phản ứng, trong khung biểu hiện trên đỉnh đầu cũng không bắn ra cái gì.

Ninh Tri có chút ủ rũ, kiếm mặt trời nhỏ so với kiếm tiền còn khó hơn.

Ninh Tri dạy Lục Tuyệt chơi một màn, đem toàn bộ zombie đều gϊếŧ sạch, hoa hướng dương bắn ra rất nhiều mặt trời nhỏ Lục Tuyệt cũng không chút động tĩnh gì.

“Lại chơi một lần nữa chứ?” Ninh Tri đề nghị hắn.

Lục Tuyệt bỏ di động qua, chuẩn bị đứng dậy đi đến thư phòng, bây giờ là lúc hắn nên đọc sách.

Ninh Tri sao có thể dễ dàng thả người đi như vậy, cô trực tiếp giữ chặt vạt áo Lục Tuyệt, trong ánh mắt mờ mịt của hắn, một tay cô đem hắn đẩy ngã ở trên giường.

Tay Ninh Tri với qua, bắt đầu cào ngứa ở hai sườn eo Lục Tuyệt, “Anh cười một cái đi.”

Lục Tuyệt bị bắt nằm, đôi mắt đen an tĩnh nhìn Ninh Tri phía trên.

Ninh Tri cách quần áo nhẹ gãi Lục Tuyệt nhưng hắn hoàn toàn không có phản ứng gì, cũng không tránh trốn.

Hắn không sợ ngứa?

Ninh Tri thử đưa tay tiến vào vạt áo hắn, đầu ngón tay chạm vào sườn eo thon chắc của hắn.

Lại nhẹ nhàng gãi gãi.

“Sao anh lại không cười?” Ninh Tri gấp đến độ còn nhéo nhéo thịt trên hắn eo.

Lục Tuyệt nháy mắt, vẫn an tĩnh như cũ nhìn Ninh Tri làm trò.

Ninh Tri cúi người ghé sát vào hắn, môi dán lỗ tai hắn.

Từ sau khi cô phát hiện đụng vào lỗ tai Lục Tuyệt hắn sẽ tạo ra mặt trời nhỏ thì cô đã thử rất nhiều lần, sau đó liền không còn có mặt trời nhỏ bắn ra nữa, bụng hắn cũng giống như thế, sau mấy lần sờ soạng cũng không có mặt trời nhỏ bắn ra nữa.

Hiện tại, cô cùng lúc đụng vào hai nơi.

Tay hoạt động bên sườn eo hắn, đặt ở trên bụng hắn, môi cô nhẹ nhàng đụng vào lỗ tai hắn, nhẹ giọng hỏi hắn: “Như vậy thì sao? Anh có thích không?”

“Cười một chút?”

“Lục Tuyệt, anh thật khó dỗ dành.”

Lục Tuyệt bị đè nặng, hắn buông mi mắt xuống run rẩy.

Một mặt trời nhỏ bắn ra trong khung biểu hiện.

Ninh Tri thấy có hiệu quả, cô vui vẻ lại dùng môi chạm vào lỗ tai Lục Tuyệt, tay cũng dính sát vào eo bụng hắn.

Mặt trời nhỏ thứ hai bắn ra!

Ninh Tri câu môi, lại nhiều thêm một chút! Cô hận không thể đem Lục Tuyệt áp bức sạch sẽ.

Mắt thấy sau khi mặt trời nhỏ thứ hai bắn ra, trong khung biểu hiện cũng không có động tĩnh gì nữa, cô rõ ràng đã cảm nhận được thân thể hắn căng thẳng, đặc biệt là vị trí tay cô đụng vào, hắn hẳn là có cảm giác chứ nhỉ, vì sao lại không bắn ra mặt trời nhỏ?

Ninh Tri có chút ảo não, môi cô khẽ nhếch, trực tiếp cắn lỗ tai Lục Tuyệt.

Mặt trời nhỏ thứ ba bắn ra!

Mắt Ninh Tri sáng ngời, áp thêm một chút vẫn có thể ép ra mặt trời nhỏ.

Lỗ tai Lục Tuyệt mềm mại, Ninh Tri nhẹ nhàng cắn, sau đó dùng hàm răng vuốt ve trên đó một chút.

Mặt trời nhỏ thứ tư!

Mắt Ninh Tri sáng rực, cô nhẹ nhàng ma sát lỗ tai tiểu Lục Tuyệt.

Mặt trời nhỏ thứ năm!

Mặt trời nhỏ thứ sáu!

Mặt trời nhỏ sôi nổi bắn ra trong khung biểu hiện, tranh nhau bay về phía Ninh Tri.

Trước mắt một mảnh vàng óng ánh, khóe miệng Ninh Tri nhếch lên, cô nhịn xuống vui sướng tiếp tục lăn lộn thùy tai trong miệng.

Mãi cho đến khi không có mặt trời nhỏ bắn ra nữa hàm răng Ninh Tri mới buông lỗ tai Lục Tuyệt ra.

Lỗ tai hắn đã hồng đến mức có thể trích ra máu, tỏa ra hơi nóng, giống như bị chơi hỏng vậy.

Lục Tuyệt yên tĩnh nằm đó, môi mỏng mím chặt, mi mắt buông xuống vẫn luôn khẽ rung động, lông mi mềm mại cũng run rẩy, run rẩy.

Nhìn qua thùy tai nhỏ bị bắt nạt thảm thương, đầu quả tim Ninh Tri nhũn ra, nhẹ nhàng dùng môi ngậm lấy hôn một cái.

Mặt trời nhỏ thứ bảy!

Mặt trời nhỏ thứ tám!

Mặt trời nhỏ thứ chín!

.

.

Trên giường, tóc mái trên trán Lục Tuyệt có chút hỗn độn, đôi mắt đào hoa đen bóng lại ướŧ áŧ, lỗ tai hồng hồng, nhìn sao cũng thấy giống như bị Ninh Tri áp bức tàn nhẫn.

[[Nghiên: Chả biết nên vui hay nên buồn cho anh :) ]]

Ninh Tri đếm đếm số mặt trời nhỏ trong đầu, tổng cộng có mười lăm cái!

Cô lại phất nhanh một lần nữa!

Vẻ mặt Ninh Tri thỏa mãn, cô gọi Bá Vương tới, “Lần tiếp theo cứu Lục Tuyệt cần bao nhiêu mặt trời nhỏ?”

Giọng nói trẻ con của Bá Vương mang theo chút chột dạ: 【 chủ nhân, lần xuyên về thứ năm cần ba mươi mặt trời nhỏ.

“Cái gì? Tôi vừa gặp ảo giác đúng không, cậu lặp lại lần nữa!”

Bá Vương: 【 chủ nhân, cần ba mươi mặt trời nhỏ.

Ninh Tri tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, “Vì sao lại nhiều như vậy? Lần đầu tiên mới một mặt trời nhỏ, lần thứ hai là ba mặt trời nhỏ, lần thứ ba là năm mặt trời nhỏ, lần thứ tư là mười mặt trời nhỏ, tôi cho rằng gấp đôi đã là quá đáng lắm rồi, không nghĩ tới lại là do tôi quá ngây thơ, lúc này còn cần tới ba mươi cái?”

Quá đáng quá, mặt trời nhỏ khó kiếm biết chừng nào chứ.

Vừa rồi cô ép khô Lục Tuyệt mới bắt được mười lăm cái, còn chưa được một nửa nữa!

Bá Vương ấm ức: 【 chủ nhân, càng về sau càng cần nhiều mặt trời nhỏ hơn, đồng thời bệnh tình của Lục Tuyệt cũng được cải thiện hiệu quả hơn nhiều.

Nghe nói việc này cũng làm bệnh Lục Tuyệt cải thiện nhiều hơn, Ninh Tri trầm mặc.

Dù sao thì ở cuộc sống hiện tại bệnh tự kỷ cũng không thể chữa khỏi, hiện tại có cơ duyên như vậy, cho dù là hao phí ngàn vàng thì cũng đáng giá, huống chi hiện tại chỉ là lấy mặt trời nhỏ trên người Lục Tuyệt mà thôi.

Ninh Tri thở dài, “Được rồi, tôi biết rồi.

Bây giờ tôi muốn đổi mười phần trăm hào quang!”

Lần tới cứu Lục Tuyệt cần tiêu tốn ba mươi mặt trời nhỏ, trên tay cô lại chỉ có mười lăm cái, còn thiếu rất nhiều.

Cô đổi lấy mười phần trăm hào quang, sau đó giữ năm cái lại để dành.

Bá Vương nhanh chóng đem mười mặt trời nhỏ nhận lấy, nếu nó có thật thể thì nhất định Ninh Tri sẽ thấy nó cười đến liệt miệng.

Bá Vương lại cảm thấy mình chọn đúng chủ nhân rồi, so với nó thì người anh em Phú Quý thảm hơn nhiều, chỉ có thể nhận lấy chút ít kẹo bông gòn vàng từ tay chủ nhân, còn người anh em Phất Nhanh của nó còn không tìm được chủ nhân luôn, hiện tại vẫn đang thất nghiệp, còn bị đói!

Không đúng, Bá Vương cảm thấy mình không chỉ chọn đúng chủ nhân, quan trọng nhất chính là chủ nhân gả cho đúng người.

Dù sao thì trên đời này, người nhiều công đức lại có thể tạo ra nhiều mặt trời nhỏ như Lục Tuyệt cũng không có người thứ hai!

Ninh Tri đổi lấy mười phần trăm hào quang, đảo mắt, cô thấy màu da trên người mình trắng hẳn lên.

Hiện tại cô đã thu về tổng cộng ba mươi ba phần trăm hào quang.

Ninh Tri chạy đi soi gương, cô vui sướng phát hiện, màu da trên mặt cô cũng trở nên trắng nõn hồng nhuận, tựa như lại được xé một tầng băng gạc màu xám xuống, lộ ra ngũ quan xinh xắn.

Cô chớp chớp mắt, đôi mắt đen trở nên sáng ngời có thần thái, cũng không giống như lúc trước, tràn đầy u oán.

Ninh Tri phát hiện, ngay cả mũi cũng cao hơn một chút, cái miệng nhỏ hồng nhuận, căng mọng.

Hiện tại ngoại hình cô so với hai chữ thanh tú lại cao hơn một bậc, có vài phần cảm giác xinh đẹp.

Ninh Tri sờ soạng phần tóc rũ sau đầu, đen bóng lại bóng loáng, nào còn chút thô ráp, chẻ ngọn như lúc cô vừa xuyên tới?

Vui vẻ nhất chính là phần trước ngực, cô không duỗi tay ước lượng nhưng cảm giác được nơi đó nặng hơn không ít, rõ ràng đã lớn hơn trước.

Ninh Tri rất vừa lòng, cô càng thêm chờ mong mình hoàn toàn khôi phục vẻ đẹp!

***

Lâm Điềm Điềm nhận được điện thoại của người đại diện, cô ta đi đến phòng phát sóng trực tiếp.

Cô ta vừa mới nhớ ra hôm nay có một buổi phát sóng trực tiếp, lúc trước đã ký hợp đồng rồi, còn thông báo cho fan hâm mộ, các fan rất mong chờ nên trong thời gian ngắn rất khó hủy bỏ.

Trước lúc phát sóng, cô ta bảo trợ lý nói chuyện với bên phía công ty đối tác một lần nữa, xác nhận chuyện trước khi phát sóng thì bật chức năng làm gầy mặt.

“Chị Điềm Điềm, em vừa mới nói chuyện với bên kia rồi, không có vấn đề gì.” Trợ lý lấy kịch bản chương trình ra, “Đợi lát nữa đúng 7 giờ rưỡi sẽ phát sóng.”

“Ừ.”

Khi phát sóng, Lâm Điềm Điềm vào bàn.

Trong bài phát sóng trực tiếp, fans không ngừng spam, “Hôm nay Điềm Điềm thật xinh đẹp.”

“Tiểu cục cưng đã tới nhân gian.”

“Vì Lâm Điềm Điềm mà đến, hôm nay Điềm Điềm thật đẹp nha.”

“Hôm nay Điềm Điềm trang điểm hơi đậm, mắt cũng thế nhưng vẫn rất đẹp.”

“Rốt cuộc cũng chờ được tiểu Điềm Điềm phát sóng trực tiếp, spam đi thôi.”

“Ngay cả cơm tôi cũng chưa ăn, chỉ chờ xem Điềm Điềm thôi đó, fan nhóm Điềm đều như vậy sao?”

“Hôm nay Điềm Điềm thật xinh đẹp, có phải em lại gầy hơn rồi không?”

“Da Điềm Điềm thật trắng quá đi, tôi cũng muốn có làn da trắng như thế!”

“Má ơi, người còn gái này sao lại có thể xinh đẹp như vậy, tôi thật muốn có được cô ấy.

.

.

Lâm Điềm Điềm chào hỏi fan trên sóng trực tiếp, cô ta tươi cười nhẹ nhàng, hào phóng mở miệng nói: “Thật vui khi tôi có thể gặp được mọi người ở đây.”

Nam MC bên cạnh cũng đã nghe nói rất nhiều về việc nhan sắc của Lâm Điềm Điềm trong giới giải trí thuộc hạng nhất, người thật so với trên màn ảnh còn xinh đẹp hơn nhiều, hôm nay gặp mặt, hắn cảm thấy vẻ đẹp của Lâm Điềm Điềm được PR quá sự thật, tuy rằng cô ta cũng coi như là đại mỹ nhân nhưng còn chưa đến mức khiến người ta liếc mắt một cái liền kinh diễm, khϊếp sợ.

Nam MC: “Chúng ta lại lần nữa hoan nghênh Lâm Điềm Điềm đi vào phòng phát sóng trực tiếp.”

Nam MC: “Chị Điềm Điềm, da của chị tốt như vậy, các fan đều rất tò mò không biết chị chăm sóc da như thế nào.”

Trên màn hình, dáng ngồi của Lâm Điềm Điềm đoan trang, khóe miệng cô mang ý cười, “Tuy rằng đều nói minh tinh thường xuyên chú trọng đến việc dưỡng nhan sắc nhưng công việc của tôi tương đối bận tộn, có đôi khi quá mệt mỏi, thường không có thời gian đi spa.”

Nam MC: “Xem ra chị Điềm Điềm là xinh đẹp trời sinh, da vốn đã tốt rồi.”

Lâm Điềm Điềm cười cười, không có phản bác.

Trên màn hình đều là các fan spam bình luận, “Điềm Điềm đẹp nhất.”

“Lần trước tôi có dịp vào phim trường, từng nhìn thấy Điềm Điềm, cô ấy thật sự rất trắng, người bình thường dùng bao nhiêu mỹ phẩm dưỡng da cũng không trắng được như thế đâu.”

“Tôi cũng gặp người thật rồi, Lâm Điềm Điềm thật sự trắng đấy, hơn nữa lúc ấy cô ấy trang điểm nhẹ, ngũ quan siêu đẹp, cả người đẹp như sáng bừng lên vậy.”

“Tiểu Điềm Điềm đẹp tự nhiên nha, cô ấy chưa từng phẫu thuật, không giống những người khác, chỉnh sửa xong thì bảo là y mỹ.”

“Nếu như tôi có khuôn mặt đẹp như Lâm Điềm Điềm, tôi nhất định có thể đi ngang!”

.

.

Lâm Điềm Điềm nhìn thấy bình luận của các fans, ý cười khóe miệng cô ta càng đậm.

Càng ngày càng có nhiều fans đi vào phòng phát sóng trực tiếp, khu bình luận bên dưới rất hỗn loạn.

Lâm Điềm Điềm cười cảm ơn các fans luôn ủng hộ, đột nhiên, chức năng làm đẹp trên màn hình bị tắt đi.

Cùng lúc đó, mấy trăm vạn fans trong phòng phát sóng trực tiếp nhìn thấy màu da trên mặt Lâm Điềm Điềm đen lại, khuôn mặt trái xoan của cô biến thành mặt chữ điền.

Bọn họ còn có thể nhìn thấy một ít mụn trên da Lâm Điềm Điềm, nào còn trắng nõn bóng loáng như vừa rồi?

=======

Tiểu Nghiên: Đáng đời :v.

Bạn đang đọc Đào Hôn Nữ Xứng Không Chạy Nữa

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

  • Thời gian

    2y ago

  • Lượt đọc

    3

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!