Chương 52: [Dịch] Để Ngươi Mua Ve Chai, Ngươi Thu Được Ngọc Tỉ Truyền Quốc? ( Dịch)

Thiên Sứ Hàng Lâm

Phiên bản dịch 4877 chữ

Chương 52. Thiên Sứ Hàng Lâm

"Có phải nơi mà hôm qua mình đào phải cũng là khu kiến trúc cổ? Là lầu hai của kiến trúc cổ? Cho nên rất nhanh có được chuyên mộc để xây nhà! Còn có đồ dùng trong lầu hai."

"Một khi đổi cái địa phương khác? Nếu mà lệch ra khỏi lầu hai? Cho nên mình đào xuống sâu hơn nữa cũng đi ra khỏi tòa nhà rồi, đào mãi cũng không có cái gì?"

Lạc Phong nghĩ chút về vấn đề ngày hôm nay.

Nếu là có mắt nhìn xuyên tường.

Có thể xem thấu được cấu trúc dưới mặt đất.

Như vậy thì sẽ đỡ phải dùng sức hơn nhiều.

Kiến trúc cổ có lầu hai, là gia đình đặc biệt giàu có, đoán chừng phải đào bảy tám mét với chạm được mặt đất của kiến trúc cổ, nếu như là lầu các cao hơn, vậy thì càng phải đào sâu hơn.

Muốn đào tới mặt đất của lầu một, không phải sẽ đào bảy tám mét sao?

Trách không được phía dưới có rất nhiều dấu hỏi chấm đủ loại màu, nhưng một mực tiếp xúc không đến.

Thì ra không phải vị trí không đúng.

Là tư thế không đúng.

Lần này quay lại, phải đào qua hết lầu hai.

"Đào bảo sắp bắt đầu rồi!"

"Hắn vác cuốc đến rồi!"

"Lão Lạc, buổi chiều vui vẻ nhé, lần này lại dự định tay không mà về sao?"

"Ha ha a, đúng vậy! Chớ nhụt chí, buổi sáng không may, có lẽ buổi chiều liền có thể tốt hơn rất nhiều!"

"Buổi sáng nói đùa thôi, ngươi tuyệt đối không nên nhụt chí."

"Đúng vậy đó! Chủ kênh, không có ngươi, ta sống thế nào đây."

Mọi người liền có chút lo lắng.

Hiện tại Lạc Phong cũng có 5000 vạn tiền tiết kiệm, khẳng định có thể thực hiện tự do tài chính, nếu mà hắn không đào được, có thể sẽ trực tiếp từ bỏ cái nghề nghiệp này.

Vậy thì người xem như bọn hắn biết xem cái gì đây.

Lạc Phong nhìn mọi người một chút, thấy mọi người thành tâm an ủi mình, nhẹ nhàng nói:

"Mọi người không cần lo lắng, đã tìm được đúng vị trí rồi, nhưng là tư thế cũng không khá lắm! Cho nên buổi chiều ta dự định thay đổi một tư thế, một lần nữa đào bảo."

"Phốc thử, muốn đổi tư thế sao?"

"Chủ kênh cố lên! Đjt con mẹ nó."

Lạc Phong cũng không hề từ bỏ cái hố đất ngày hôm qua.

Mà là đào nghiêng sang một bên.

Bởi vì chỉ cần đào nghiêng xuống nữa, kiểu gì cũng sẽ đào về phía lầu một.

Bởi vì phương hướng trước mặt của chính là lầu mà hai ngày hôm qua hắn đào được.

Như vậy thì sẽ không đào lệch khỏi căn nhà được.

Nói một cách khác, lầu hai khẳng định là sẽ bao trùm toàn bộ tòa nhà.

Chỉ cần đào về phía lầu hai kia.

Có thể bảo đảm mình sẽ không đào ra khu đất trống mà sẽ chỉ đào ở trong tòa nhà.

"Ngọa tào! Chủ kênh thật đúng là đổi tư thế rồi?"

"Đào nghiêng?"

"Không tiếp tục đào sâu xuống?"

"Lúc này mới đúng nha, thời điểm đi con đường cũ không được nữa, thì chúng ta không nhất định phải cố chấp theo lối mòn, đi đường thủy không được thì ta đi đường bộ, cửa trước không vào được thì ta luồn cửa sau."

"Ngưu bức! Ta hoài nghi lời nói của lầu trên có ẩn ý gì đó."

"Ta dù sao nghe không hiểu hắn đang nói cái gì!"

"Ta cũng không biết rõ nói cái gì!"

". . ."

Bỏ mặc người ở phòng phát trực tiếp đang nói cực kỳ sôi nổi.

Lạc Phong vẫn tiếp tục đào.

Tiếp tục đào nghiêng.

Kiểu gì cũng sẽ đụng phải toà đại trạch này.

Loảng xoảng bang.

Loảng xoảng bang.

30 phút.

40 phút.

1 giờ.

Dọc theo hố sâu 2 m ngày hôm qua, Lạc Phong đã đào ra cái khe dài rộng.

Còn không có đào được lầu hai tòa nhà sao?

Mẹ nó nha.

Nói thật, đồ vật dưới đất này, thật là đại công trình a.

Lạc Phong cho dù có Yến Vĩ cuốc cùng Loạn Phi Phong cuốc pháp.

Cũng có chút gánh không được.

"Mẹ nó! Hôm nay sẽ đem đồ uống năng lượng trân quý uống một bình, tiếp tục đào!"

"Ta không tin! Ta không đào được lầu hai tòa nhà!"

Lạc Phong trong lúc mệt nhọc, đem đồ uống năng lượng kia uống vào.

Thể lực lập tức khôi phục một nửa.

Lại là nguyên khí tràn đầy.

Trông thấy Lạc Phong lau mồ hôi như nước mà không biết mệt mỏi, mọi người cũng đều lo lắng.

"Ngọa tào! Vị chủ kênh này, đào tới điên rồi, nghỉ ngơi một chút đi!"

"Lại tiếp tục như vậy, ta sợ ngươi mệt chết a!"

"Thể lực này của chủ kênh, không bỏ đi làm bốc vác, quả thật là đáng tiếc!"

"Quá mạnh! Là người đào đất chuyên nghiệp sao?"

Nhưng mà ngay tại thời điểm mọi ngời ra sức khuyên can. . . . .

Đột nhiên liền có một cái lễ vật【 thiên sứ hàng lâm 】, khen thưởng tại phòng phát trực tiếp.

Cũng không biết rõ là tiểu hào cấp một ở đâu ra.

Thế mà tặng thưởng một cái thiên sứ hàng lâm.

Đồng thời còn bổ sung một câu cố lên.

Không nói thêm lời nào cả.

"Ngọa tào! Cái quỷ gì?"

"Tiểu hào cấp một? Gửi thiên sứ hàng lâm 8. 8 vạn?"

"Đây là cái thổ hào nào?"

"Không biết rõ, thoạt nhìn là nữ?"

"Ta ngất, là phú bà sao? Các huynh đệ, cái này ta liền cảm thấy hứng thú!"

"Hạ Mạt Tô Yên Vũ! Ngươi là phú bà sao? Ta có cơ bụng tám múi! Tốc độ ngoáy trứng gà có thể đánh 200 nhịp trong một phút! Đúng, ta có hai cái sở trường, một cái là đầu lưỡi tương đối dài, cái khác. . . ."

Đương nhiên, đối với những lời bắt chuyện này.

Cái tiểu hào cấp một【 Hạ Mạt Tô Yên Vũ 】kia, cũng không trả lời bọn hắn.

Bạn đang đọc [Dịch] Để Ngươi Mua Ve Chai, Ngươi Thu Được Ngọc Tỉ Truyền Quốc? ( Dịch) của Vân Tiêu Ngạo Cửu Thiên

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    118

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!