Chương 66. Chốt Mua Biệt Thự
Lạc Phong cùng ánh mắt xinh đẹp kia của Tô Mỹ Cơ nhìn nhau:
"Tô tiểu thư làm sao biết rõ vậy?"
"Biết người biết ta bách chiến bách thắng, đương nhiên cũng nghiên cứu một chút về ngươi, nhưng đừng lo lắng, việc tìm hiểu việc riêng tư của người khác, ta còn có nguyên tắc của mình."
Tô Mỹ Cơ cũng không có giấu diếm, ý trong lời nói, vẫn là mật ong kia.
"Là như này sao, nhưng mà ngươi làm ta thật hứng thú đó, nói một chút, ngươi sẽ giới thiệu cho ta biệt thự ở đâu?"
Người thông minh nói chuyện.
Đương nhiên sẽ không lòng vòng quá nhiều.
Lạc Phong vào thẳng chủ đề.
"Cái địa phương này, ta cảm thấy còn không tệ, không biết rõ ngài có thích hay không."
Tô Mỹ Cơ nói, ngón tay gõ trên điện thoại, tìm ra hình ảnh, đem điện thoại đưa cho Lạc Phong.
"Căn biệt thự này, bên kia là vườn hoa hồng, là loại cao cấp!"
"Làm theo thế dựa núi nhìn sông!'
"Khu này có một cái tên rất không tệ: Thủy Nguyệt Động Thiên, chính là bởi vì nó được kiến tạo theo kiểu tầng hầm!"
"Lầu 1 ở trên mặt đất, có chừng 1000 m2, chủ yếu là sân thượng cùng vườn hoa, bể bơi nhỏ vẫn hoạt động và khu vực vui chơi."
" Lầu hai làm sâu dưới đất thì là khu vực sinh hoạt, có chừng 1500 m2, phòng khách 180 m2, hai cái phòng ngủ chính 100 m2, phòng bếp, phòng tắm, phòng trẻ em, phòng ca hát, phòng trò chơi,… đầy đủ mọi thứ, hệ thống thông gió rất tốt, nên không có một chút bí bách nào."
"Mà lầu ba dưới đất, là khu nghỉ ngơi, bởi vì là kiến tạo ở bên hồ, cho nên lầu ba thì ở dưới nước, xungg quanh là kính, có thể trông thấy những con cá đủ loại màu bơi lội, tựa như đưa thân thể vào bên trong đáy hồ xinh đẹp."
"Hôm nào trăng sáng, ánh trăng chiếu xuống mặt hồ, ở trong nhà có thể nhìn thấy được cảnh tượng đêm trăng, sẽ có một loại cảm giác như đi vào Thủy Nguyệt Động Thiên."
Tô Mỹ Cơ ở một bên giới thiệu.
Lạc Phong thì nghiên cứu thiết kế của biệt thự ở "Thủy Nguyệt Động Thiên".
Quả thật là không tệ.
Cho dù là khung cảnh dựa vào núi bên cạnh là nước, hay là diện tích, thiết kế căn hộ, Lạc Phong cũng rất động tâm.
Lạc Phong cũng đã được nghe nói, ở Ả Rập có cái khách sạn, phòng ở dưới nước, giá cả mười vạn một đêm, vô cùng đắt đỏ.
"Hoàn toàn rất không tệ, ánh mắt Tô tiểu thư cũng rất tốt, nhưng mà giá cá?”
Lạc Phong ưa thích biệt thự này, liền trực tiếp mở miệng.
Nhưng Lạc Phong cảm thấy, giá cả bên trên, đoán chừng sẽ không thấp hơn 1.5 ức đâu?
"Giá rất tốt, chủ nhân của biệt thự này là bạn bè của ta, đã nói rằng nhà bọn hắn muốn đi thủ đô để kinh doanh, dự định bán nhà đi, giá cả hẳn là 1.8 ức!"
Tô Mỹ Cơ vừa nói xong.
Khóe miệng Lạc Phong lập tức giật giật.
Thật đúng là đắt.
Xem ra chính mình vẫn là ít tiền.
Sau khi nộp thuế, cũng chỉ có 1.3 ức trong tay.
Mua cái chùy.
Mà Tô Mỹ Cơ lúc này, nhìn thấy biểu tình Lạc Phong biến hóa, cũng tìm cái cớ nói:
"Kỳ thật nếu như Lạc tiên sinh ưa thích, ta có thể chào hỏi với bằng hữu của ta, trước tiên có thể để ngươi vào ở một đoạn thời gian, lúc đó nếu ngươi thích thì có thể mua!"
"Còn có thể như vậy sao? Vậy được, biệt thự này ta liền muốn!"
Lạc Phong không thể không nói, nữ nhân này, quả nhiên là người buôn bán.
Nói tới nói lui, làm cho người ta quá dễ chịu.
Chắc chắn nhìn ra tài chính của mình không đủ.
Sau đó cũng không có nói ra, liền dùng phương thức như vậy giúp Lạc Phong giải vây.
Đương nhiên, có mấy tháng trải nghiệm này, Lạc Phong hoàn toàn có thể đào càng nhiều bảo bối, sau đó giao tiền đặt cọc.
Mà về sau cũng phải đi huyện Lâm tầm bảo.
Muốn về nhà rất không tiện, chắc chắn phải ở trong thành phố, như vậy thuận tiện hơn rất nhiều.
"Nếu ngài đã quyết định, ta phải chào hỏi với bằng hữu của ta rồi?"
Tô Mỹ Cơ nói, nhìn điện thoại trong tay Lạc Phong một chút.
Lạc Phong cũng hiểu, lập tức liền đưa tới.
Rất nhanh, nàng liền gửi một cái tin nhắn ra ngoài, ngẩng đầu lên nói cho Lạc Phong, sự tình đã làm xong.
“Không gian bên trong được bằng hữu của ta thuê người thiết kế rất tốt, đồ đạc đầy đủ, ngài có thể vào ở luôn.”
"Đúng rồi, cái tiểu khu này, bởi vì mới vừa bắt đầu giao dịch không lâu nên xung quanh còn có không ít phòng phổ thông chưa có bán!"
"Ta tin tưởng những bằng hữu tốt trong thôn của ngươi, dưới sự dẫn dắt của ngươi, khẳng định sẽ càng ngày càng có tiền!"
"Đến thời điểm đó mọi người đều có thể chuyển đến khu biệt thự này, cũng coi như có một ít bạn bè!”
Thời điểm Tô Mỹ Cơ nói ra câu này.
Lạc Phong đối với biệt thự này càng hài lòng hơn.
Phòng phổ thông, tại Giang Nam cũng có ba trăm năm mươi vạn.
Hiện tại thôn dân dưới sự chỉ điểm của Lạc Phong đi tầm bảo, người vận khí tốt nhất đã có năm trăm vạn.
Tin tưởng sau đó không lâu, bọn hắn có thể mua được nhà ở đây rồi.
Không nói những cái khác, hiện tại bọn hắn còn đang đào thôn cổ kia, như vậy đã đủ để bọn hắn phát tài.
Vì cái gì chứ?
Bởi vì Lạc Phong đoán chừng, phía dưới còn có đồ giá trị mấy ngàn vạn.
Dù sao thấp hơn 1 vạn tệ, hệ thống sẽ không thông báo.
Mà vừa vặn những cái đồ cổ kia, số lượng rất nhiều, tích tiểu thành đại.
Một thôn cổ, cũng không phải nói đùa.
"Ngài đối với ta hiểu rõ như vậy? Sẽ không phải mỗi ngày xem ta phát trực tiếp chứ?"
Lạc Phong đột nhiên nghĩ tới điểm này, liền bật thốt lên câu nói đùa.
Rất rõ ràng, biểu tình đối phương biến hóa một cái, nhưng cũng không có che giấu:
"Cảm thấy rất thú vị, ngược lại là thường xuyên xem.”
"Ngươi dự định mua bao nhiêu mật ong của ta?”
Lạc Phong đã tiếp nhận giúp đỡ của người ta.
Khẳng định cũng nên cân nhắc tới yêu cầu của người ta.