Chương 13: [Dịch] Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Bái Sư Học Nghệ (2)

Phiên bản dịch 5429 chữ

- Đại sư tỷ, sư phụ của ta đâu?

Lục Dương thu hồi ánh mắt, đợi trong điện nửa ngày, cũng không đợi được người thứ hai ngoại trừ đại sư tỷ.

- Sư phụ bây giờ đang bế quan tu luyện tới thời kỳ mấu chốt, không thể thoát thân, ta thu đồ thay sư, dạy bảo ngươi tu hành.

- Trước khi chính thức tu hành, để ta giới thiệu sơ lược về sư phụ. Sư phụ lão nhân gia rất ít quy củ, chỉ cần không làm quá phận, vi phạm luân lý cương thường, làm cho người người oán trách, ông ấy cũng sẽ không quản.

- Chẳng qua điểm mấu chốt của ta cao hơn ông ấy một chút, ông ấy sẽ không quản ta sẽ quản.

- Môn hạ sư phụ có tổng cộng bốn vị đệ tử, ngoại trừ ngươi và ta, phía trên ngươi còn có một vị sư huynh, một vị sư tỷ, một người ở phương Tây Phật quốc, một người ở phương Nam Yêu Vực, quanh năm không về tông môn, rất khó gặp được.

- Chờ đến khi ngươi tu hành có thành tựu, có cơ hội du lịch bốn phương, có lẽ sẽ gặp được bọn họ, về phần hiện tại...

Vân Chi dừng một chút, lấy ra ba bức tranh mực, lần lượt trải ra, chính là sư phụ, Nhị sư huynh, Tam sư tỷ Lục Dương chưa từng gặp mặt.

Ba người trên bức họa cười cực kì vui vẻ.

Sư phụ tóc trắng bạc phơ, mắt không vẩn đục như người già bình thường, giống như là một vị thế ngoại cao nhân thích vui đùa, ngao du hồng trần.

Nhị sư huynh có nụ cười ôn hòa, mày kiếm mắt sáng, ôn nhuận như ngọc.

Tam sư tỷ phong tình vạn chủng, là chuẩn mỹ nữ hại nước hại dân.

- Sư phụ cố ý bàn giao, tính cả ngươi bản môn có tổng cộng năm người, ngươi lúc bái sư chỉ có hai người chúng ta lộ ra quá cô đơn, vì thế sư phụ cố ý chuẩn bị ba bức chân dung, dùng thứ này để thay thế bọn họ.

Lục Dương nhìn đại sư tỷ, lại nhìn ba bức chân dung đen trắng vẽ sinh động như thật bày ở chung quanh, phảng phất như đang nhìn chăm chú lên hắn vậy, không hiểu sao cảm thấy sống lưng phát lạnh.

Giống như cả sư môn chết hết, chỉ còn lại hai người hắn cùng với đại sư tỷ.

Trước mặt Lục Dương lại xuất hiện ba cây linh hương, là Vân Chi đưa tới:

- Đây là tín hương, có thể truyền suy nghĩ trong lòng ra ngoài, thắp ba nén hương cho sư phụ, có thể truyền đạt lòng biết ơn cùng với kính trọng.

Ba nén linh hương được thắp lên đặt trong lư hương nhỏ trước chân dung sư phụ:

- Sư tổ chứng kiến, sư phụ ở trên, xin nhận của đồ nhi một lạy.

Hiện tại càng giống hơn…

Bái sư kết thúc, Lục Dương do do dự dự hỏi:

- Đại sư tỷ, tuy rằng hỏi như vậy có chút bất kính, chẳng qua sư phụ hắn lão nhân gia xác thực còn sống đúng không?

Lục Dương chỉ sợ Vân Chi lộ ra một tia cười lạnh nói 'sư tôn vẫn lạc, cao tầng vẫn luôn giữ bí mật, dạng bí mật này ngươi cũng đã biết, không thể giữ lại ngươi được.’

Vân Chi không hiểu ra sao, không biết Lục Dương tại sao lại hỏi vấn đề này.

- Đương nhiên còn sống.

- Ta đã xem qua thành tích của ngươi tại Ngôn Truyền Phong, huyệt vị, vị trí kinh mạch cơ thể người ngươi nhớ rất chuẩn xác, tâm pháp cơ sở cũng có thể đọc thuộc lòng chép lại, rất là không tệ, tinh thần học tập của ngươi rất đáng khen ngợi.

- Tiếp theo bắt đầu tu hành chính thức.

Lục Dương nghe đến đó, trên mặt lộ ra nụ cười hưng phấn, càng thêm chăm chú lắng nghe.

Hắn cuối cùng cũng có thể bắt đầu tu luyện.

Tu hành chính thức bắt đầu, đại sư tỷ nhân tiện nói:

- Ta là lần đầu tiên dạy đồ đệ, ngươi là lần đầu tiên làm đồ đệ, hai người chúng ta hỗ trợ châm trước cho nhau một chút.

- Chẳng qua ngươi cũng không cần lo lắng quá mức, ta hôm nay đã chuẩn bị đầy đủ.

Vân Chi xếp các loại bình thuốc nhỏ thành một hàng, bên trên có ghi tên các loại đan dược Lục Dương đã từng nghe qua: Tái tạo toàn thân bạch cốt đan…

Một trong những vật góp nhặt công đức do Phật quốc phát triển, cứu một mạng người hơn xây bảy tháp phù đồ - Thất Cấp Phù Đồ Đan, chỉ cần ăn Thất Cấp Phù Đồ Đan, Phật quốc liền có thể đạt được một phần công đức.

Cửu Chuyển Luân Hồi Đan, giới tu tiên có một câu nói, cửu tử luân hồi đổi một mạng.

Có những đan dược này, Lục Dương muốn chết cũng khó khăn.

- Luyện khí trước luyện thể, ngươi mặc dù chưa từng tiếp xúc với luyện thể, nhưng chúng ta có thể bắt đầu lại từ đầu.

Vân Chi tiện tay vạch phá không gian, từ trong không gian trữ vật lấy ra hai vạc nước lớn, nghe vạc nước đập xuống đất phát ra tiếng vang trầm đục, trong lòng Lục Dương lộp bộp một cái, có một loại dự cảm không ổn.

- Kiếm tu chú ý kiếm ý cùng với lực cánh tay, bởi vậy việc thứ nhất trong luyện thể là rèn luyện lực cánh tay, ta chỉ làm mẫu một lần, ngươi hãy nhìn cho kỹ.

Vân Chi dùng hai chân giẫm lên thành vạc nước như giẫm trên đất bằng, sau đó nàng dùng một tay cầm thành vạc nước còn lại, khẽ nâng lên rồi buông ra, thừa dịp vạc nước còn chưa rơi xuống, đổi một cánh tay khác lại một lần nữa cầm thành vạc nước, cứ như thế lặp đi lặp lại, động tác liền lạc như nước chảy mây trôi, khiến cho người xem cảm thấy cảnh đẹp ý vui.

Nếu như không cân nhắc cảm thụ của cánh tay, loại phương pháp này xác thực có thể rèn luyện lực cánh tay.

- Làm đến trình độ như này là được.

Vân Chi buông vạc nước xuống, hời hợt nói.

Lục Dương sợ hãi nuốt nước miếng, không cần nhấc lên cũng nhìn ra được, vạc nước này cao cỡ nửa người, nhét hắn vào vạc nước, đổ cát vào chôn hắn đều dư xài.

Chơi đùa với vạc nước lớn như vậy, đây là muốn mạng.

Lục Dương sải bước tiến lên, hít sâu một hơi, dùng một tay nâng thùng nước lên, toàn bộ động tác liền mạch tự nhiên thiên thành.

Không di chuyển.

Hắn lại dùng hai tay phát lực, sử xuất sức lực bú sữa mẹ, vạc nước mới miễn cưỡng lắc lư, biểu thị Lục Dương xác thực đã rất cố gắng.

Bạn đang đọc [Dịch] Ai Bảo Hắn Tu Tiên của Tối Bạch Đích Ô Nha

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    10mth ago

  • Lượt đọc

    1.2K

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!