Một vị sư huynh bên cạnh Lục Dương cũng chú ý tới nhiệm vụ này, thấp giọng cười nói:
- Mỗi lần nhìn thấy nhiệm vụ dài hạn này, ta luôn luôn nhớ tới công tích vĩ đại của đại sư tỷ.
Một người khác cũng nói:
- Trước đây đại sư tỷ tự biên soạn công pháp lại giả mạo lấy được từ di tích động thiên, sau khi sự tình bại lộ đã gây ra rắc rối không nhỏ.
- Ta từng nghe sư phụ nói, Long Nam có một chỗ di tích động thiên, tên là Tứ Thủy Động Thiên, bảo vật trân quý nhất trong động thiên chính là công pháp « Hỗn Độn Phá Hiểu Quyết » mà chủ nhân động thiên để lại khi còn sống.
- Đại sư tỷ đã từng nói dối tìm kiếm được một bản công pháp tên là « Hỗn Độn Phá Hiểu Quyết » tại Tứ Thủy Động Thiên, tu luyện đến đại thành có thể phá vỡ hỗn độn, nhìn rõ hết thảy chân tướng trên thế gian.
- Sau khi hoang ngôn của đại sư tỷ bị bại lộ, cũng không lâu sau đó có người đánh bậy đánh bạ, xông qua nguy hiểm trùng điệp, đi vào chỗ sâu nhất Tứ Thủy Động Thiên, đạt được « Hỗn Độn Phá Hiểu Quyết » chân chính.
- Kết quả sau khi sư môn tiến hành so sánh, phát hiện công pháp tu luyện chân chính còn không dễ tu luyện bằng công pháp đại sư tỷ biên soạn, hiệu quả tu luyện cuối cùng càng là khác biệt một trời một vực.
- Về sau lần lượt có người phát hiện ra rất nhiều công pháp bí tịch tại di tích động thiên, phàm là công pháp có tên tương đồng, đều không cường đại bằng công pháp đại sư tỷ biên soạn. Sau khi nhóm trưởng lão biết được việc này đã trầm mặc mất mấy ngày.
Lục Dương: "..."
Lục Dương cũng chưa gặp qua Vân Chi Khu tại Tàng Kinh Các, phỏng chừng là bởi vì công pháp đại sư tỷ biên soạn quá nghịch thiên, cho nên được cất giữ trong tầng cao nhất Tàng Kinh Các, không có quyền hạn đặc biệt là không được xem.
Tục xưng là cấm kỵ.
- Đại sư tỷ thiên tư tung hoành, vạn cổ hiếm thấy, càng có tài năng kinh thiên động địa. Bằng không mọi người cũng sẽ không nói, tông chủ bế quan để đại sư tỷ đảm nhiệm chức trách thay tông chủ là chuyện tốt.
- Ta còn nghe được một tin đồn, nói đại sư tỷ đoạt quyền soán vị, nhốt tông chủ lại, muốn tự mình trở chân chính tông chủ, nàng còn nắm giữ tám Đại trưởng lão trong tay, cao tầng không dám phản kháng. Có người vào ban đêm nghe được tiếng nghẹn ngào tại Thiên Môn Phong, đó chính là thanh âm tông chủ phát ra từ bên trong địa lao!
- Ha ha ha, nhất định là nói bậy, chuyện này tuyệt đối không có khả năng.
Lục Dương ở trong Thiên Môn Phong ngược lại là chưa từng nghe qua cái gọi là tiếng nghẹn ngào của tông chủ, hắn không có để ở trong lòng, tiếp tục tìm kiếm nhiệm vụ.
Rốt cục, hắn tìm được một nhiệm vụ phù hợp điều kiện.
- Theo người dân thôn Thái Bình quận Khúc Hà, trong thôn xuất hiện một loại yêu thú loài chim, miệng nói tiếng người, không rõ chủng loại cụ thể, không có ghi chép tổn thương người cùng với yêu pháp sử dụng, thỉnh cầu đạo trưởng Vấn Đạo Tông giải quyết yêu điểu này.
Lục Dương suy tư một lát, tiếp nhận nhiệm vụ.
Theo miêu tả, giống như có một loại yêu thú nào đó đi lạc vào lãnh địa Nhân tộc, hoặc là một đầu yêu thú ngẫu nhiên đạt được tiên duyên khai linh trí, tu vi của yêu thú này sẽ không vượt qua Trúc Cơ kỳ, tính công kích cũng không cao, còn có thể là yêu thú thân cận Nhân tộc, thích hợp nhất đối với loại người mới như hắn.
Hơn nữa ban thưởng Nhiệm Vụ Điện cho ra cũng xác nhận điểm này.
Ban thưởng nhiệm vụ ba mươi điểm cống hiến.
Ban thưởng nhiệm vụ ít nhất.
Ban thưởng nhiệm vụ là do chuyên gia Vấn Đạo Tông tính toán, lại trải qua sự kiểm tra đối chiếu của một số bên khác mới cho ra kết quả, ở dưới sự đảm bảo kép, có rất ít sai sót.
Ban thưởng nhiệm vụ càng thấp, nhiệm vụ liền càng đơn giản.
Lục Dương đi tới trước quầy lễ tân:
- Sư huynh, ta tiếp nhận nhiệm vụ giải quyết yêu thú loài chim này.
- Ta tiếp nhận nhiệm vụ giải quyết yêu thú loài chim này.
Một thanh âm khác vang lên, gần như đồng thời với Lục Dương.
Chủ nhân của giọng nói là một vị tiểu cô nương mặc váy màu hồng nhạt, ngũ quan đoan chính, làn da trắng nõn như hoa đào nở rộ, hết sức xinh đẹp.
Trông nàng rất ngọt ngào, lại giống như Lục Dương là Trúc Cơ kỳ, thân phận của tiểu cô nương đã vô cùng rõ ràng.
- Đào Yêu Diệp sư muội, thật sự là đúng dịp.
Lục Dương cười nói, hắn chỉ có tại thời điểm mới nhập môn từng gặp Đào Yêu Diệp, một năm sau đều ở Thiên Môn Phong, rất ít gặp ngoại nhân.
Lục Dương là hạng nhất khảo hạch nhập môn, trước khi xếp hạng một lần nữa, hắn chính là sư huynh của thế hệ này.
Trên thực tế Đào Yêu Diệp lựa chọn nhiệm vụ này cũng không phải là trùng hợp, nhiệm vụ thích hợp Trúc Cơ kỳ vốn đã không nhiều, nhiệm vụ bọn hắn có thể làm chỉ có vài nhiệm vụ như vậy.
- Hoá ra là Lục sư huynh, chúc mừng huynh Trúc Cơ. Nhiệm vụ giành cho Trúc Cơ kỳ cũng không nhiều, không bằng hai người chúng ta cùng nhau hợp lực hoàn thành, ban thưởng chia đều?
Đào Yêu Diệp cười nói, đối với vị Lục sư huynh cực ít lộ diện này nàng vẫn có vài phần hiếu kì.
Lục Dương vui vẻ đáp ứng.
Làm nhiệm vụ cũng không phải là coi trọng ban thưởng, bọn hắn càng nhiều hơn chính là muốn ở bên trong quá trình làm nhiệm vụ đạt được kinh nghiệm lịch luyện.
- Quận Khúc Hà cách nơi này cũng không quá gần, chúng ta cưỡi phi chu chứ?
...
- Đào Yêu Diệp sư muội ngươi biết không, Nhân tộc chúng ta là một loại chủng tộc rất mâu thuẫn, mọi người càng sợ hãi thứ gì, lại càng sùng bái ngưỡng vọng thứ đó.
- Nghe nói tại thời đại Thượng Cổ, yêu ma hoành hành, thiên tai không ngừng, Nhân tộc yếu thế, sinh tồn ở trong khe hẹp.