Bên trong Vấn Đạo Tông có rất nhiều sản nghiệp, muốn sống phóng túng cái gì cần có đều có, tu tiên không phải bế tử quan, tu luyện khô khan cũng không thành được tiên, các sản nghiệp giải trí nên có đều có.
Chẳng hạn như lẩu Tứ Xuyên nhắc đến trước đó, lại chẳng hạn như Bách Hương Lâu ba người muốn đi.
Lục Dương nghe nói Vấn Đạo Tông trước kia không phải như vậy, trước kia tu hành chính là tu hành, không có những đồ vật thượng vàng hạ cám này, ảnh hưởng lòng cầu đạo.
Về sau lão tông chủ cùng với nhóm trưởng lão tiền nhiệm về hưu, tông chủ cùng với tám vị trưởng lão thượng vị, Vấn Đạo Tông lập tức rực rỡ hẳn lên, vẫn cổ vũ mọi người tu tiên, nhưng nên có cả tu luyện cùng thư giãn, lao nhàn kết hợp.
Theo lời bọn họ, loại giải trí bình thường cũng đều có thể ảnh hưởng lòng cầu đạo, như vậy còn tu tiên cái rắm.
Lục Dương cảm thấy Vấn Đạo Tông bây giờ tác phong có phần không nghiêm túc, chờ hắn trở thành cao tầng Vấn Đạo Tông nhất định phải chấn chỉnh một phen.
Bách Hương Lâu tấp nập khách nhân, không ít đệ tử Vấn Đạo Tông hoàn thành nhiệm vụ hoặc là sau khi vất vả tu luyện, đều ưa thích tụ tập ăn uống tại đây, giao lưu tâm đắc tu luyện, kinh nghiệm nhiệm vụ… vân vân.
Không nói những cái khác, chỉ là hương vị liền thơm hơn so với nhà ăn.
- Tiểu nhị, lúc nãy đã đặt trước bàn số chín, ba bộ bát đũa, các món ăn liền mang lên như ta đã gọi.
- Được, đồ ăn sẽ có ngay.
Trên lầu hai, mùi thức ăn từ những bàn khác truyền đến thơm xông vào mũi, khiến người ta thèm ăn chảy nước miếng một cách vô thức.
Lục Dương nhìn chằm chằm tiểu nhị thật lâu, sau khi tiểu nhị biến mất ở cầu thang, liền nhìn đi chỗ khác, hắn phát hiện ra chính mình thậm chí ngay cả tu vi của tiểu nhị cũng không nhìn thấu.
Lục Dương cùng với Đào Yêu Diệp trái nhìn phải ngóng, đều cảm thấy hiếu kì đối với nơi này.
Lục Dương là có cơm tại Thiên Môn Phong, Đào Yêu Diệp là tự mình biết làm cơm, đều không cần tới đây.
Mạnh Cảnh Chu đối với địa phương này lại tương đối quen thuộc:
- Chưa từng tới nơi này sao, để ta nói cho các ngươi biết, nơi này có rất nhiều đồ ăn ngon, chỉ có ngươi không nghĩ tới, không có ngươi không ăn được, ngươi nhìn một chút thực đơn đi.
Lục Dương tiếp nhận thực đơn, lật ra tờ thứ nhất, rất nhanh liền bị nội dung hấp dẫn.
Trang thứ nhất không có món ăn, chỉ có một hàng nhắc nhở bắt mắt: Bản điếm chỉ bán thành phẩm, không bán nguyên liệu nấu ăn, xin thứ lỗi.
Trang thứ hai mới là thực đơn chính, món ăn trên thực đơn có hai loại giá cả điểm cống hiến cùng với linh thạch.
- Hấp Lôi Kiếp Dịch, là tinh hoa lôi kiếp tu sĩ lưu lại khi độ kiếp, rất có ích lợi đối với cảm ngộ lôi điện chi đạo.
- Thịt Băng Uyên Cự Tượng kho tàu, Băng Uyên Cự Tượng sinh hoạt tại Cực Bắc chi địa rét lạnh, là tộc quần bá chủ Cực Bắc chi địa, Băng Uyên Cự Tượng thành niên có thể một cước đạp nát sông băng, trực diện với tuyết lở mà không ngã.
- Trứng tráng cà chua, bản điếm có trứng gà phổ thông, trứng Bát Trân Kê, trứng Kim Sí Đại Bằng… loại trứng gì cũng có.
Sau khi nhìn thấy giá cả, Lục Dương không khỏi tắc lưỡi, những đồ vật này hiển nhiên không phải cho những tu sĩ Trúc Cơ kỳ bọn hắn ăn, Trúc Cơ kỳ tu sĩ cũng mua không nổi.
Chẳng qua cũng có đồ vật hắn có thể ăn được, chẳng hạn như là Tích Cốc Đan xào lăn.
Nhìn Lục Dương dần dần nhăn lại lông mày, Đào Yêu Diệp còn tưởng rằng là hắn bị giá cả hù doạ, không khỏi cười hỏi:
- Làm sao vậy, có vấn đề gì sao?
- Ngươi nhìn này, hàm nghĩa tích cốc là ăn thiên địa linh khí thay thế ăn cơm, phục dụng Tích Cốc Đan liền có thể tích cốc.
- Không sai
Đào Yêu Diệp gật đầu.
- Vậy ngươi nói ăn Tích Cốc Đan xào lăn, tính là ăn cơm hay tính là tích cốc?
Đào Yêu Diệp cùng với Mạnh Cảnh Chu cùng nhau sững sờ, đầu tiên là cảm thấy vấn đề này không thể giải thích, nghĩ kỹ lại cảm thấy vấn đề này thâm ảo không hiểu nổi.
Ba người gọi tiểu nhị cửa tiệm đến, hỏi y có biết rõ đáp án vấn đề này hay không, tiểu nhị cũng bị làm khó.
Y làm ở đây lâu như vậy, vẫn là lần đầu gặp được thực khách hỏi loại vấn đề này.
Là bởi vì tốc độ mang thức ăn lên quá chậm sao?
- Giá đồ ăn ở nơi này không thấp, ngươi có đủ điểm cống hiến sao?
Lục Dương không có suy nghĩ nhiều trên vấn đề Tích Cốc Đan nữa, ngược lại có chút lo lắng có thể trả tiền ăn cơm hay không.
Mạnh Cảnh Chu cũng chỉ từng làm ba lần nhiệm vụ, tổng cộng không kiếm được bao nhiêu điểm cống hiến.
Sự tình trên danh nghĩa mời mình cùng với Đào Yêu Diệp ăn một bữa cơm, sau đó ba người cùng nhau rửa chén bát trả tiền bữa này tựa hồ giống như phong cách của Mạnh Cảnh Chu có thể làm ra được.
- Dùng điểm cống hiến gì chứ, đương nhiên là dùng linh thạch.
Mạnh Cảnh Chu phát ra thanh âm của kẻ có tiền.
Đào Yêu Diệp có chút kinh ngạc nhìn thoáng qua Lục Dương, không rõ ràng hắn làm sao lại lo lắng người Mạnh gia thiếu tiền:
- Ngươi chưa từng nghe nói về Mạnh gia?
Lục Dương không hiểu:
- Chẳng lẽ Mạnh gia của Mạnh Cảnh Chu rất nổi danh?
Trung Châu Đại Lục rộng lớn cỡ nào, tu sĩ cố gắng cả đời cũng đều thăm dò không hết, ở trong đó có không ít gia tộc họ Mạnh, Lục Dương làm sao biết rõ Mạnh gia của Mạnh Cảnh Chu là cái nào.
Hắn quen biết Mạnh Cảnh Chu lâu như vậy, cũng chưa có nghe Mạnh Cảnh Chu nói qua sự tình gia tộc bọn hắn.
Trước đây Mạnh Cảnh Chu đến Vấn Đạo Tông tham gia thí luyện, ngay cả một vị trưởng bối đi cùng cũng đều không có, Lục Dương còn tưởng rằng gia tộc y xuống dốc, cần dựa vào độc thân linh căn của Mạnh Cảnh Chu trọng chấn gia môn.