Giám khảo có lệnh, đừng quản ngươi là Trì Tự Long hay là Quá Giang Long, đều muốn ngoan ngoãn đứng vững.
Chọc giận giám khảo, có còn muốn gia nhập Ma Giáo hay không?.
Đừng nhìn bọn hắn ở bên ngoài lăn lộn phong sinh thủy khởi, cho dù lăn lộn rất tốt, có thể mạnh hơn Ma giáo?.
Ma giáo có Giáo chủ tu vi cao sâu khó lường, có giáo chúng cường giả như rừng, bọn hắn thì sao, chỉ có của mình, tu vi cao nhất mới đến Trúc Cơ hậu kỳ.
Tướng mạo ba người giám khảo đầy lạ mặt, mọi người ở đây ai cũng chưa thấy qua bọn hắn, bất quá cũng dễ lý giải, Ma giáo là tồn tại càng thần bí hơn cả tán tu ma đạo, chưa từng tuỳ tiện lộ diện, không ai thấy qua cũng thuộc về bình thường.
Mặc dù đến sớm hơn thời gian thông báo một tiếng nhưng không ai có chút nghi ngờ nào.
Đây hẳn là một trong những khảo nghiệm của Ma giáo, những người đến sớm thể hiện rằng họ có hứng thú với Ma giáo, những người đến đúng giờ không xứng đáng gia nhập Ma giáo.
Lục Dương bắt chéo chân, lấy ra giấy bút, chỉ vào người thứ nhất hỏi:
- Nói cho ta biết, tại sao ngươi lại chọn gia nhập Ma giáo? Gia nhập Ma giáo có thể mang lại cho chúng ta cái gì? Người có kế hoạch gì đối với mình, lại có kỳ vọng gì?
- Hả?
Người thứ nhất ngơ ngác, vừa đi lên đã bị một loạt câu hỏi làm cho choáng váng, đây chẳng lẽ là thi tuyển sinh vào Ma Giáo hả?
Không phải hỏi về trình độ tu luyện và kỹ năng à, tỷ như ngươi đã đã làm những điều xấu gì, v. V. hay sao?
Thấy người thứ nhất hồi lâu không nói được, Lục Dương nhịn không được xua tay:
- A, cái gì? Đối mặt với vấn đề của chúng ta, ngươi chỉ do dự ấp úng mà thôi. Về sau khi ngươi bị quan phủ bắt giữ, còn không phải nói ra hết nền tảng của Ma giáo?
- Ngươi đã bị loại, trở về đi.
Người thứ hai là thủ lĩnh của một băng đảng nhỏ, từng vào tù nhiều lần, sau nhiều lần ra tù, hắn phát hiện vợ và băng nhóm của mình bị tiểu đệ tiếp quản, hắn cướp lại vợ và băng đảng. Là một người bảng chủ rất có kinh nghiệm.
- Ta tên Ngưu Mãng, thủ lĩnh của Thanh Long Bang. Ta chọn gia nhập Ma giáo của chúng ta vì ta muốn có một viễn cảnh phát triển tốt hơn.
- Triết lý về Ma đạo của ta có nhiều điểm tương đồng với Ma giáo của chúng ta. Ta tin rằng chúng ta sẽ hòa hợp với nhau.
- Sau khi gia nhập Ma giáo, chúng ta sẽ hòa hợp. Sau khi gia nhập, ta nhất định sẽ tận tâm làm điều xấu, hợp tác với Ma giáo để trở nên lớn hơn, mạnh hơn và tạo ra vinh quang lớn hơn.
- Kế hoạch của ta là sẽ làm bất cứ điều gì Ma giáo yêu cầu mà không phàn nàn. Dù sao thì chỉ khi Ma giáo mạnh thì ta mới mạnh được.
- Ma Giáo cho ta một nơi sống yên ổng. Ta làm sao có thể xin Ma Giáo tiền? Ta phải là người cống hiến cho Ma Giáo mới đúng.
Khi nhắc đến chuyện này, Ngưu Mãng phấn khích đến mức vung nắm đấm nói rằng mình nhất định sẽ vượt qua khó khăn và đón nhận một tương lai tươi sáng.
Hắn ăn nói rất điêu luyện, dù sao thì đây cũng là cách hắn giáo dục Thanh Long bang.
- Ngươi bị loại, trở về đi.
- Tại sao?
Ngưu Mãng rất không phục, hắn cảm thấy đáp án của mình khá hoàn hảo.
Lục Dương nghiêm giọng mắng, cảm thấy Ngưu Mãng uổng là một thành viên của Ma đạo:
- Ma đạo là cái gì? Ma đạo ích kỷ. Người như ngươi, một lòng toàn tâm phục vụ Ma giáo mà không đòi hỏi bất cứ điều gì, sao Ma giáo lại muốn người như ngươi. Thân là người Ma giáo, nhất định phải nhớ như thế nào soán vị tạo phản, không nội đấu còn gọi cái gì là Ma giáo.
- Mà không phải ngươi đã nói Ma giáo cần ngươi làm gì thì ngươi làm cái đó à. Bây giờ Ma giáo cần đào thải ngươi, cút đi!
Ngưu Mãng chán nản rời đi, những người đứng sau nghe xong mở rộng tầm mắt, nguyên lai đây là lý thuyết của Ma giáo, hắn quả thực là giám khảo, hiểu biết rất sâu sắc về ma đạo.
- Tiếp theo.
Mạnh Cảnh Chu hét lên.
- Ta tên Trì Tự Long, tu vi Trúc Cơ kỳ.
Trì Tự Long nhấn mạnh tu vi của bản thân, hy vọng giám khảo sẽ coi trọng hắn.
- Nói cho ta biết, ngươi đã làm điều xấu gì?
Nói đến đây, Trì Tự Long có lời muốn nói:
- Ta từ nhỏ bị sói tha vào trong núi, nuôi từ nhỏ, mười tuổi ta dùng cốt đao giết chết con sói bắt ta đi. Xuống núi sinh sống, ta muốn gì thì cứ lấy. Khi đến thành thị lớn thì thói quen này cũng vậy, thiếu cái gì chỉ có đi đoạt, sau đó bị người chú ý, bị bộ khoái một đường truy đuổi. Cũng là ta tốc độ rất nhanh, không ai có thể bắt được ta, thậm chí ta còn bắt cóc người làm con tin, đồng thời giết chết một vài tên cản đường.
Trì Tự Long kiêu ngạo nói, một người làm đủ loại chuyện xấu như hắn, lại không có tư cách tiến vào Ma giáo?.
Mạnh Cảnh Chu lắc đầu: - Bây giờ chính đạo thế lớn, nhóm Ma đạo chúng ta phải khiêm tốn làm việc. Phong cách làm việc của người quá trương dương, sớm muộn gì cũng sẽ bị bắt rồi liên lụy chúng ta. Ngươi xem ngươi một chút, có bao nhiêu người nhận biết ngươi, nhìn nhìn lại ba người chúng ta, ai nhận biết, đây chính là chênh lệch!
- Đây không phải là giấu đầu lộ đuôi, mà là ẩn nấp có tính toán, đó là khôn ngoan trốn trong thành.
Man Cốt tò mò nhìn Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu, tại sao hắn lại cảm thấy Lục ca và Mạnh ca khá quen thuộc với Ma đạo?
Trì Tự Long nghe xong vô cùng hưng phấn, cho rằng mình đã nghĩ Ma giáo quá đơn giản, tự nguyện rời đi.
- Tại hạ Thẩm Tiến Nghĩa.
Bạch Diện Thư Sinh - Thẩm Tiến Nghĩa cười tự giới thiệu, sau mấy lần hỏi đáp trước đó, hắn cảm thấy mình đã hiểu cách làm của đối phương.