Chương 13: [Dịch] Bá Chủ Mạt Thế

Thây ma chủng loại ma quỷ

Phiên bản dịch 6559 chữ

Nhưng Tần Vũ tuyệt đối không thể bỏ cuộc, đây là chủng loại ma quỷ hiếm thấy đó! Chỉ cần trở thành người tiến hóa song năng, tương lai gần như anh chắc chắn tiến vào danh sách xếp hạng 100 tồn tại mạnh nhất thế giới.

Nếu thây ma chủng loại ma quỷ đã trưởng thành, sẽ không ai dám săn giết nó, nhưng hiện tại nó vẫn còn rất non yếu, đây là cơ hội duy nhất của Tần Vũ.

"Lớn gan thì no, nhát gan thì đói! Liều mạng thôi!" Dù sao, Tần Vũ đã sống trong thời kỳ tận thế đen tối tàn khốc hơn 20 năm, trong xương tủy của anh luôn tràn ngập sự cứng rắn và tàn nhẫn, nếu anh có cơ hội tốt như vậy mà bỏ qua thì năng lực của anh trong tương lai sẽ rất hạn chế.

Vừa nghĩ, Tần Vũ vừa cảnh giác lui về phía sau, cách xa siêu thị mấy chục mét, chắc đã vượt qua phạm vi phát hiện của thây ma chủng loại ma quỷ, nhưng cẩn thận không bao giờ là thừa.

Tần Vũ quay trở về nhà, Tần Tiểu Vũ đang ở trong nhà lướt mạng, cô tìm hiểu sự tình bên ngoài mấy ngày nay cùng một số tin tức trọng yếu, đợi mấy ngày nữa, điện nước, Internet đều có thể bị cắt mất.

Tần Tiểu Vũ thấy Tần Vũ về sớm như vậy có chút lạ, sau đó liền nhìn thấy Tần Vũ đang mày mò một thứ gì, lại gần thì ra Tần Vũ đang chế bom, Tần Tiểu Vũ nói: "Anh à, em có thể giúp gì không?"

Tần Vũ lắc đầu nói: "Em ở nhà cho tốt, anh sẽ lập tức trở về."

Tần Vũ không nói với Tần Tiểu Vũ là anh sẽ đi đối phó với loại thây ma đáng sợ kia, chuẩn bị xong những thứ cần thiết, Tần Vũ đi sang nhà bên cạnh, thi thể của ba kẻ tóc nhuộm vẫn ở trong này, bởi vì Tần Vũ đã phá hủy não của chúng nên chúng không biến thành thây ma sau khi chết.

Tần Vũ lấy túi vải, dùng dao chặt đứt một cánh tay của Tóc vàng, cho vào bên trong túi vải, làm xong những việc này, Tần Vũ lại ra ngoài, đi thẳng đến siêu thị.

Khi đến sau chiếc xe tải lớn bên ngoài siêu thị, Tần Vũ cẩn thận quan sát động tĩnh ở cửa siêu thị, anh quan sát thấy từ lúc anh ra về đến giờ không có điểm gì đáng ngờ nào khác thì thở phào nhẹ nhõm. Trời vẫn đang sáng, thây ma ban ngày không được linh hoạt lắm, thây ma chủng loại ma quỷ cũng có đặc tính giống như thây ma bình thường, hơn nữa nó chỉ cần chờ đợi ở trong siêu thị là sẽ có đồ ăn đưa đến tận cửa, nên nó sẽ không đi ra ngoài săn mồi.

Tần Vũ dạo một vòng quét sạch toàn bộ thây ma gần siêu thị, sau đó mới an tâm sắp xếp bố trí kế hoạch tại nơi này, sau khi đặt những quả bom mà mình vừa chế tạo xong, anh liền hành động theo kế hoạch.

Tần Vũ lấy túi vải ra, bên trong túi vải là cánh tay bị chặt đứt của Tóc vàng, Tần Vũ đi đến cách cửa siêu thị hơn mười mét, sau đó nghiến răng, rạch một đường trên cánh tay của anh, máu tươi nhỏ xuống túi vải.

“Vù!” Tần Vũ dùng sức ném chiếc túi vải dính đầy máu của mình, chiếc túi vải đập vào cửa cuốn của siêu thị, phát ra một tiếng động lớn, sau đó Tần Vũ nhanh chóng chạy đến bên chiếc xe tải lớn rồi nấp ở đó.

Hai mắt của Tần Vũ tập trung đầy hưng phấn, săn giết thây ma chủng loại ma quỷ, nếu ở kiếp trước anh có thể làm được như vậy tên tuổi của anh chắc hẳn đã gây chấn động cả thế giới.

"Nó tới rồi!" Tần Vũ lấy lại tinh thần, chỉ thấy một bóng màu đen nhanh chóng nhảy ra, chính là thây ma chủng loại ma quỷ, con quái vật nhìn quanh, trên mặt tràn đầy vẻ nghi ngờ, hiển nhiên vậy, vì bên ngoài nơi nó ẩn nấp vốn tĩnh lặng nay đột nhiên lại có tiếng động.

Chẳng mấy chốc, con quái vật đánh hơi, nhìn chiếc túi vải dính đầy máu trên mặt đất, nó dùng móng vuốt rạch chiếc túi vải và nhìn thấy cánh tay dính đầy máu tươi. Nó đang tự hỏi tại sao lại có một cánh tay dính máu ở đây, nhưng nó không có thói quen lãng phí thức ăn, dùng mũi ngửi ngửi xem có an toàn không, sau đó nó bắt đầu cắn xé.

“Xoạt, xoạt!” Hàm răng sắc bén của nó giống như hai chiếc răng cưa sắc bén, chỉ trong chốc lát đã đem toàn bộ cánh tay dính máu kia xé nát và nuốt vào trong bụng.

Sau khi ăn xong, con quái vật cũng không có trở lại siêu thị, dường như nó cảm giác được cái gì, mũi nó giật giật, ngửi được mùi máu tanh từ xa, tuy rằng mùi máu rất mỏng, nhưng hẳn là có, nó quan sát thấy vết máu trên mặt đất, đó là dấu vết mà Tần Vũ cố ý nhỏ máu xuống mặt đất để lại.

Con ngươi dã thú của thây ma chủng loại ma quỷ khóa chặt chiếc xe tải lớn, bên kia có bóng người đang nhìn trộm nó, nó rít lên một tiếng sắc bén, không chút do dự lao nhanh về phía Tần Vũ.

"Đến rồi!" Tốc độ của quái vật nhanh không thể tưởng tượng nổi, chỉ cần hai, ba giây là có thể đạt được khoảng cách 100 mét, Tần Vũ nghiến răng một cái, bỏ chạy thật nhanh đồng thời kích nổ những quả bom tự chế đã sắp đặt trước đó.

Ngay sau đó, con quái vật cách chiếc xe tải lớn chỉ còn không đến ba mét, lúc này mặt đất dưới chân nó truyền đến một tiếng nổ đinh tai nhức óc, bốn, năm quả bom do Tần Vũ chế tạo đã phát nổ. Một chấn động cực lớn bùng phát ngay lập tức, chiếc xe tải lớn đột ngột bị lực va chạm cực lớn hất văng đi, kính cửa sổ của chiếc xe vỡ tung tóe khắp mặt đất, thây ma chủng loại ma quỷ cũng bị thổi bay như diều đứt dây. Nó bị hất văng lên độ cao hơn mười mét, rồi đập mạnh xuống đất khiến cả mặt đất rung chuyển.

“Thành công không?” Tần Vũ dừng bước, vội vàng quay đầu lại, lúc này con quái vật đã rất thảm, hai xúc tu của nó đã bị đứt, hai xúc tu còn lại đầy vết thương, toàn thân vảy rụng lả tả, một chân trước và một chân sau đều bị nát vụn, máu xanh từ vết thương của nó chảy ra khắp mặt đất, nó co quắp trên mặt đất, cố gắng bò dậy, nhưng không thể.

"Ha ha, quá tốt rồi!" Tần Vũ hưng phấn cười to, anh vẫn luôn cố bình tĩnh, giờ phút này không khỏi nở nụ cười, ở tương lai tận thế thây ma chủng loại ma quỷ đáng sợ cỡ nào? Ngay cả với đầu đạn hạt nhân, nó cũng không thể bị giết chứ đừng nói đến vài quả bom tự chế của anh.

Cho dù rất kích động, con quái vật nhìn qua vô cùng thống khổ, nhưng Tần Vũ cũng không có vội vàng tới gần, biết nó vẫn còn đủ sức có thể làm anh bị thương, Tần Vũ kiên nhẫn chờ đợi, từ vết thương con quái vật không ngừng chảy ra máu xanh, càng mất nhiều máu nó càng yếu, nên anh kiên nhẫn càng lâu càng tốt.

Tần Vũ nấp sau một cây cột điện, mấy giờ sau, ánh mặt trời mờ đi, hoàng hôn sắp đến, thây ma chủng loại ma quỷ đã hoàn toàn mất đi sinh cơ, vết thương của nó ngừng chảy máu, giống như đã cạn kiệt máu trong cơ thể vậy.

“Sắp kết thúc rồi?” Tần Vũ nhìn trời thầm nghĩ, anh đang định tiến lên xem xét tình hình của con quái vật, biến cố bất ngờ xảy ra, một bóng đen vọt qua từ tòa nhà bên cạnh nhảy đến, đáp xuống bên cạnh xác con quái vật.

Đây là một con báo gấm đen, không, không phải báo gấm, mà là một con mèo, một con mèo biến dị, con mèo biến dị này có bộ lông màu đen, một đôi mắt tỏa ra ánh sáng nhờ nhờ màu xanh lục, nó hung ác liếc nhìn Tần Vũ.

Bạn đang đọc [Dịch] Bá Chủ Mạt Thế của Thiên Địa Nhất Huấn

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    337

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!