Chương 61: [Dịch] Bá Chủ Mạt Thế

Thân Thể Bất Tử

Phiên bản dịch 9138 chữ

"Đây là. . . chuyện quái quỷ gì đây!" Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ kinh ngạc nhìn nhau, Địch Thiếu Phong không phải đã chết rồi sao? Đầu của Địch Thiếu Phong đã bị đấm nát như tương! Sao thể còn sống được sau sự kiện chấn thương bi thảm như vậy!

"Ai da... Đau! Quá đau! ...đầu của tôi." Địch Thiếu Phong sờ sờ đầu ngồi dậy. Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ nhìn thấy đầu của Địch Thiếu Phong vẫn còn nguyên, thảm kịch kia như chưa hề tồn tại!

“Hai người cứ nhìn tôi chằm chằm làm gì? Trên mặt của tôi có vết bẩn gì à? Hay vì tôi trót sinh ra quá đẹp trai tuấn tú!” Địch Thiếu Phong đột nhiên sửng sốt, anh cơ hồ cảm giác được trong ánh mắt của Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ đang nhìn mình có nét ngạc nhiên và chăm chú, nhất thời anh cũng không hiểu chuyện gì.

“Ách.” Tần Tiểu Vũ hơi đỏ mặt, quay đầu đi chỗ khác, Tần Vũ tuy rằng kinh ngạc, không hiểu vì sao Địch Thiếu Phong còn chưa chết, nhưng anh vẫn cất bước đi về phía Địch Thiếu Phong, từ trong ba lô sau lưng lấy ra một bộ quần áo, rồi ném nó cho anh ta, “Mặc tạm bộ này đi, trần truồng như thế, khó coi lắm!"

Địch Thiếu Phong đã phá tung hết bộ quần áo của mình khi anh ta biến hình, nhưng bây giờ anh ấy đã biến trở lại hình dạng con người, vì vậy anh ấy đang hoàn toàn khỏa thân.

“Ơ! Ra thế!...Hì! Ngại quá đi!” Địch Thiếu Phong vội vàng mặc quần áo vào, nhưng Tần Vũ lại nhìn thấy trong hố sâu, nơi Địch Thiếu Phong vừa ngồi dậy có một vũng máu lớn, điều này rõ ràng đã chứng minh vừa rồi đầu của Địch Thiếu Phong xác thực đã từng bị đấm nát, nhưng vì sao bây giờ lại vẫn còn sống khỏe mạnh?

"Chẳng lẽ..." Tần Vũ hai mắt sáng lên, "Dị năng của Địch Thiếu Phong còn có đặc tính là thân thể bất tử?"

Thân Thể Bất Tử, năng lực như tên gọi vậy, năng lực này gần như giúp cho người sở hữu nó không thể chết chỉ trừ một vài trường hợp đặc biệt, cho dù thân thể vỡ nát cũng có thể khôi phục nguyên vẹn, năng lực này đương nhiên nhiên là cực kỳ khan hiếm. Tuy nhiên với khả năng khôi phục được ngay cả khi đầu đã nát như tương giống với Địch Thiếu Phong thì là lần đầu tiên Tần Vũ được biết. ‘Quá mạnh mẽ!’ Trong lòng Tần Vũ chợt có một chút bực bội, đúng là không công bằng chút nào. ‘Đồ thìa vàng!’

Địch Thiếu Phong có năng lực Thân Thể Bất Tử thuộc hệ Dị Hóa.

Biến thái thật!

Mà khả năng vốn có thuộc hệ Dị Hóa của Địch Thiếu Phong có phải bình thường đâu, biến hình thành ác thú to lớn hình người, sức phòng ngự đỉnh cao, cứng rắn hơn cả sắt thép, lực lượng có thể thông qua chiến đấu không ngừng tăng trưởng, năng lượng gien và thể lực không bị suy kiệt, giờ lại còn thêm năng lực Thân Thể Bất Tử mạnh mẽ nhất mà Tần Vũ được biết. Địch Thiếu Phong khẳng định là người tiến hóa có năng lực cấp SS luôn chứ còn đắn đo gì! Biến thái phải là quá biến thái! Siêu biến thái!

"À hai bạn cho tôi hỏi chút…tại sao tôi không chết? Vừa rồi bé ngoan khổng lồ kia không phải đã thổi bay đầu của tôi rồi sao, tối nhớ là tôi có đau đầu mà?" Địch Thiếu Phong nhớ lại những gì vừa xảy ra, và anh ta cũng có vẻ ngạc nhiên, như thể anh ta không ngờ rằng mình vẫn chưa chết.

“Chẳng lẽ. . . Tôi có thân thể bất tử của thần tiên…À há! ... Ha ha!Tôi là thần tiên đúng không?” Địch Thiếu Phong nghĩ đến đây mà ngoác miệng cười. Tận thế mới diễn ra hai tháng, ai đó biết được bản thân bất tử mà không ngơ ngẩn thì mới là lạ.

Nhìn thấy bộ dáng của Địch Thiếu Phong, Tần Vũ liền hiểu có lẽ anh ta thật sự không biết mình có năng lực Thân Thể Bất Tử, dù sao hôm nay là lần đầu tiên anh ấy bị thương nặng như vậy, hiện tại mới tự ý thức được cũng là bình thường.

"Tôi. . .đang bay, bay bay… bay, bay lên mây vì tôi là… thần tiên. Ha ha!" Địch Thiếu Phong điên cuồng cười nói.

Nhìn thấy Địch Thiếu Phong đã mặc xong quần áo, Tần Tiểu Vũ đi tới, cô thấy anh ta lại nói cười điên điên khùng khùng, cô cảm thấy có chút không nói nên lời.

Tần Vũ nói với Địch Thiếu Phong: “Chấn tĩnh lại đi! Cẩn thận, theo như hiểu biết của tôi, anh đúng là có Thân Thể Bất Tử, nhưng cũng không phải chân chính bất tử, chỉ cần trong một khoảng thời gian ngắn mà phải chịu quá nhiều thương tổn, sẽ không có cách nào khôi phục. Ví dụ như vừa rồi anh từng bị giết, con thây ma cấp hai khổng lồ kia đã đấm cho đầu của anh nát bấy, nếu ngay lúc đó nó nuốt chửng anh luôn, anh có thêm một trăm mạng cũng không sống nổi đâu."

Năng lực Thân Thể Bất Tử của Địch Thiếu Phong mạnh mẽ không cần bàn cãi, nhưng cũng không phải là bất khả chiến bại, phán đoán từ tình huống vừa rồi, anh ta đã mất một khoảng thời gian dài như vậy để khôi phục lại, sau khi đầu của mình bị đấm nát, trong khoảng thời gian đó, có rất nhiều cách để có thể tiêu diệt hoàn toàn anh ta, ví như Tần Vũ cũng có thể tiễn anh xuống địa ngục chỉ với một ngọn lửa trắng thiêu đốt xác của anh, là đủ để khiến năng lực Thân Thể Bất Tử của Địch Thiếu Phong không có đất dụng võ, nói thì nói vậy chứ năng lực biến thái như vậy, ngay cả Tần Vũ còn cảm thấy ghen tị.

Địch Thiếu Phong nghe xong lời của Tần Vũ, thì đột nhiên nhớ tới: "Vậy à, bất tử mà cùi mía thế sao! Đúng rồi, còn bé ngoan khổng lồ kia thì sao? Biển thây ma biến đi đâu rồi?"

Tần Tiểu Vũ đắc ý nói: "Quái vật khổng lồ đó bị anh của tôi giết chết, lũ thây ma cũng bị anh ấy dọa lui rồi. Đây này, xác con thây ma cấp hai khổng lồ đó ở ngay tại chỗ này!"

Nhìn theo hướng Tần Tiểu Vũ vừa chỉ, Địch Thiếu Phong liếc mắt nhìn thấy cái xác to như ngôi nhà hai tầng trên mặt đất, anh kinh ngạc đến sững người, mở miệng lẩm bẩm: "Điều này. . . Điều này. . ."

Địch Thiếu Phong không khỏi sợ hãi, anh nhớ tới con thây ma này lợi hại cỡ nào, trong lòng vẫn còn có chút bàng hoàng, cho dù ở trong trạng thái biến thân, anh cũng dễ dàng bị nó đấm nát đầu, nhưng một con thây ma lợi hại như vậy, lại có thể bị Tần Vũ giết chết?

Trên trời mưa máu vẫn rơi, Tần Vũ nói: "Tìm một chỗ trú mưa trước đã."

Tần Vũ đi tới trước mặt con thây ma khổng lồ, trong tay xuất hiện một quả cầu lửa màu trắng, anh phất tay một cái, ngọn lửa màu trắng nhanh chóng bao phủ lấy xác con thây ma khổng lồ, không đến nửa phút, xác con thây ma cấp hai khổng lồ bị thiêu thành tro bụi, trong tro bụi là một khối năng lượng tiến hóa tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, Tần Vũ tiến tới, anh nhặt năng lượng tiến hóa lên.

Lúc này khắp trên mặt đất đã có khoảng hai, ba trăm cái xác của thây ma, những cái xác này phần lớn đều là thành quả của Tần Vũ, hiển nhiên trong cơ thể chúng cũng có thể có khối năng lượng tiến hóa, không nên lãng phí.

Quả nhiên cách thu thập năng lượng tiến hóa bằng ngọn lửa trắng thuận tiện hơn dùng thương hay dao, kiếm rất nhiều, nếu mổ xẻ hết hai, ba trăm xác thây ma cũng phải mất một, hai giờ đồng hồ mới có thể xong, Tần Vũ đi qua từng cái xác thây ma một, sau đó dùng ngọn lửa trắng của anh thiêu đốt.

"Oa! Lại một cái!" Tần Tiểu Vũ lẽo đẽo theo phía sau Tần Vũ, một lát sau, hai tay bàn tay nhỏ bé của cô đã đầy các khối năng lượng tiến hóa, trên khuôn mặt nhỏ xinh của cô luôn tươi cười vui vẻ, hai mắt cô như tỏa sáng, đúng là một bộ dạng con buôn tham tiền không lẫn đi đâu được.

Khoảng mười phút sau, Tần Vũ thiêu hủy toàn bộ xác thây ma, thu hoạch được khoảng năm mươi khối năng lượng tiến hóa, mỗi một khối năng lượng tiến hóa chỉ nhỏ hơn quả óc chó một chút, nhưng tới năm mươi khối, bốn tay cũng không thể cầm hết được, Tần Vũ lại lấy ra một túi nhựa đựng thức ăn rồi bỏ hết chúng vào trong đó, chỉ cần Tần Vũ sử dụng Sao Chép sau một thời gian nữa, số lượng khối năng lượng tiến hóa có thể tăng lên gấp đôi, cảm giác sẽ thật khoan khoái!

Mà Ngọc Kỳ, Lý Tùng và Phương Chu đều đang nhìn hai người Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ , cả ba người đều thở dài, so với hai người kia, ba người họ thu thập khối năng lượng tiến hóa chậm một cách đáng thương, và mỗi khi họ thu được chỉ một khối năng lượng tiến hóa, họ đều vô cùng hạnh phúc. Bọn họ nhìn túi nhựa chứa đầy các khối năng lượng tiến hóa của Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ mà thấy tủi thân kinh khủng. “Những năm mươi khối! ... Không cầm nổi sao? … Bỏ vào túi ni lông thường dùng đựng thức ăn! ... Quá khinh người đi! ... Thật là điên rồ!” Ngọc Kỳ, Phương Chu và Lý Tùng thay nhau thốt lên.

Tần Vũ và những người khác quay lần lượt quay trở lại nhà kho bỏ hoang, bọn họ đều tin tưởng rằng trong thời gian ngắn sẽ không còn thây ma nào đến đây nữa nên ở đây sẽ rất an toàn.

Tần Vũ vừa đi vừa suy nghĩ một chuyện, cái tên Địch Thiếu Phong này, sao ở kiếp trước anh chưa từng nghe qua, người tiến hóa có năng lực như này về sau sẽ rất mạnh, tại sao anh lại chưa từng nghe qua ‘Địch Thiếu Phong’?

Tần Vũ lại nhớ tới một chuyện, nếu đi theo con đường vận hành bình thường của bánh xe lịch sử, nếu không có anh, đám người Địch Thiếu Phong vẫn sẽ đến nhà kho bỏ hoang này trú mưa, đồng thời cũng sẽ bị đám thây ma tấn công.

Nhưng nếu Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ không có ở đây hôm nay, liệu đám người Địch Thiếu Phong có còn sống sót? Đáp án đương nhiên là không, Địch Thiếu Phong cho dù rất cường đại, cũng không thể thoát ra khỏi biển thây ma, tình huống anh ta bị con thây ma cấp hai khổng lồ kia đám cho nát đầu là một bằng chứng xác đáng, cho nên nếu không có Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ ở đây, hẳn Địch Thiếu Phong đã bị con thây ma cấp hai khổng lồ nuốt chửng, ở kiếp trước, Tần Vũ bị chết yểu, hiểu biết của anh là có hạn, anh không biết đến Địch Thiếu Phong cũng là hoàn toàn bình thường.

Bạn đang đọc [Dịch] Bá Chủ Mạt Thế của Thiên Địa Nhất Huấn

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    200

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!